Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/doctruyenonline.co/wp-includes/functions.php on line 6114
Xuyên Thành Con Dâu Nuôi Từ Bé Của Nam Chủ Trong Truyện Khoa Cử - Chương 9: Chia Thịt Cố Tiêu Giả Vờ “tướng Công……3 : doctruyenonline.co

Xuyên Thành Con Dâu Nuôi Từ Bé Của Nam Chủ Trong Truyện Khoa Cử

Chương 9: Chia Thịt Cố Tiêu Giả Vờ “tướng Công……3




Ngày hôm sau.

Giữa trưa Thẩm Hi Hòa về nhà, Chu thị để Trần thị Lý thị xuống ruộng làm việc, cơm trưa bà sẽ làm, Cố Tiêu làm trợ thủ.

Mấy đứa nhỏ cũng đi phụ giúp, hoặc là đi bắt sâu cho gà ăn, Thẩm gia có năm con gà, chính là bảo bối cục cưng của Chu thị.

Trong nhà không có người khác, Chu thị khụ một tiếng, “Con làm, ta nhìn.

” Nếu Cố Tiêu làm không tốt, bà sẽ làm.

Nửa cân thịt thật sự không nhiều, cắt thành miếng tổng cộng mới được tám miếng nhỏ, Cố Tiêu đem thịt nấu đến khi ra nước, sau đó dưới ánh mắt của Chu thị, từ lọ đường đổ ra một ít đường để tạo màu.

Dịch giả: Hoa Hoa HạChu thị: “Tại sao còn phải dùng đường!”Cố Tiêu trong lòng căng thẳng, “Nương, làm như vậy ăn mới ngon, con muốn làm cho tướng công ăn.

”Làm nước màu phải chú ý thật kỹ, nếu để khét, chắc chắn Chu thị sẽ không cho cô làm lần thứ hai, chờ nước đường đặc lại, Cố Tiêu vội vàng đổ thịt vào.

Miếng thịt đã ngả sang màu cánh gián, Cố Tiêu múc một gáo nước, lại rắc thêm muối cùng hành gừng tỏi, trong nhà không có những thứ khác, chỉ có thể làm như vậy.

Chu thị cau mày, “Hồ nháo.

”Cố Tiêu mím môi cười nhưng không dám nói chuyện.

Chu thị tức giận không nhẹ, “Còn thất thần làm gì, đi nấu cơm đi!”Cơm trưa vẫn là khoai lang đỏ màn thầu trắng, Chu thị từ trong lu lấy ra bột mì, ủ bột chưng màn thầu, bà cảm thấy Cố Tiêu đang hồ nháo, nhưng một lúc sau, mùi thơm từ từ tỏa ra, khác hẳn những món ăn thường ngày.

Cố Tiêu mở nắp nồi nhìn qua, nói: “Sắp xong rồi, nương lát nữa cho người nếm thử tay nghề của con.

”Thịt phải ninh từ từ để nước cạn bớt, như vậy thịt hầm ra mới thơm, mỡ và nạc xen kẽ nhau, béo mà không ngấy.

Chu thị cũng không ngẩng đầu lên: “Nương không thích ăn cái này.

”Lửa trong bếp dần tắt, Chu thị ngại tốn đường tốn dầu lại tốn củi, Cố Tiêu múc ra một miếng thịt bưng cho Chu thị, “Nương ngài nếm thử xem ăn ngon không.

”Thịt khẳng định là ăn ngon, không cũng chỉ có mấy miếng thịt, Chu thị chính mình không ăn, “Có cái gì ngon mà nếm.

”Cố Tiêu nói: “Nương, người nếm thử đi, con tuy rằng là làm cho tướng công ăn, nhưng trong lòng con thương nhất vẫn là nương, nương vì cái nhà này mà phải làm lụng vất vả, con làm đồ ăn, miếng đầu tiên nhất định phải để nương ăn trước!”Nhìn thịt đưa tới bên miệng, Chu thị ngơ ngác.

Cố Tiêu cẩn thận thổi thổi, ma xui quỷ khiến, Chu thị liền há mồm.

Miệng đầy mùi thơm của thịt, da bên ngoài mềm, lần cuối cùng bà ăn thịt vẫn là lúc ăn tết, một cân thịt băm thành nhân cả gia đình cùng ăn,cũng chỉ nếm được mùi vị.

Đây chính là một miếng thịt hoàn chỉnh a.

Chu thị cảm thấy đau lòng, nhưng lại không dám nhổ ra, chỉ có thể nuốt xuống, “Ta ăn cái này làm gì……”Ăn một miếng liền ít đi một miếng.

Cố Tiêu hỏi: “Nương, ăn ngon không?”Chu thị gật đầu, không được tự nhiên mà nhìn sang nơi khác, “Thất thần làm gì, còn không đem thịt múc ra, nhanh chóng hầm đồ ăn, chưng màn thầu.

”Bảy miếng thịt được đặt trong một cái bát, nước dùng bên trong trực tiếp hầm với cải trắng, thịt được hầm trong nồi hấp, làm thế nào để chia bảy miếng thịt này, trong lòng Chu thị đã có tính toán.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.