Vô Hạn Tương Lai

Chương 239: Lý Cương Lôi vs Lăng Tân (tứ)




Sau khi nghe Lăng Tân nói trên mặt mọi người đều lộ vẻ vui mừng, tất cả đều đồng ý với đề nghị này, nếu mọi chuyện thuận lợi, uy hiếp từ nguy cơ delete sẽ lập tức được hóa giải, hơn nữa dùng trí tuệ của Lăng Tân mà nói, do hắn đi hỏi chuyện những người kia là tốt nhất, nói không chừng lừa gạt vài câu là có thể tìm ra nội tình của thế giới này, đây là kết cục tất cả đều vui vẻ.

Mắt thấy mọi người đều tán thành, Trịnh Xá và Lăng Tân liền lấy goblin glider ra, trước một bước bay về hướng đám người kia, do năng lượng của goblin glider có hạn, hơn nữa cũng không biết sẽ phải ở lại trong thế giới này bao lâu, vì vậy để tiết kiệm năng lượng cho goblin glider, bình thường mọi người không thể không cuốc bộ ròng rã.

Quá trình di chuyển chỉ mất một khoảng thời gian rất ngắn, chốc lát sau hai người Trịnh Xá và Lăng Tân đã bay đến trên đỉnh đầu đám người kia, mà phản ứng của những người này cũng rất nhanh, chỉ sau giây lát mỗi người đều đã lấy vũ khí của mình ra. Giây tiếp theo một loạt đạn năng lượng lập tức được bắn lên từ phía dưới, đám người kia căn bản không cho hai người Trịnh Xá cơ hội nói chuyện, vừa gặp mặt đã bắt đầu công kích, không hề có ý định đàm phán trao đổi gì cả.

Tốc độ của loạt đạn năng lượng cực nhanh, có điều công kích như vậy không làm khó được Trịnh Xá, hắn chỉ nhẹ nhàng đưa tay về phía trước, không gian trước mặt phảng phất như bị bóp méo, loạt đạn năng lượng vừa bay đến lập tức tiêu tán, biến mất không còn tung tích.

- Trong các ngươi ai có thể nói chuyện rõ ràng thì bước lên phía trước.

Trịnh Xá không tấn công, hắn chỉ thu hồi goblin glider rồi tùy ý nói một câu.

Đám người kia hiển nhiên là đang bị Trịnh Xá chấn nhiếp, không ngờ đối phương chỉ phất tay một cái mấy viên đạn năng lượng đã giống như không hề tồn tại, chưa từng xuất hiện, bọn họ căn bản không cách nào lý giải ảo diệu trong đó, do vậy trong lúc nhất thời không ai dám tiếp tục tấn công. Sau khi nghe Trịnh Xá nói, tuy những người này vẫn tập trung chú ý vào hai người Trịnh Xá và Lăng Tân, nhưng khóe mắt lại nhìn về phía một nam tử trẻ tuổi.

Nam tử trẻ tuổi này hơi chần chờ một chút, sau đó lập tức bước tới nói:

- Xin hỏi các vị là người của gia tộc nào?

Lúc này Lăng Tân bỗng nhiên mở miệng nói chuyện:

- Gia tộc là cái gì? Nói rõ ra cho ta.

Khi tiếng nói hạ thấp, hắn và Trịnh Xá đều thở ra một hơi, bởi vì khi nói chuyện cũng không xảy ra delete, xem ra có thể tiếp xúc và trao đổi được với người của thế giới này.

Đám người kia lập tức sững sờ, trong mắt mỗi người đều lộ ra vẻ nghi hoặc, thanh niên cầm đầu lên tiếng hỏi:

- Hai vị không phải là người của gia tộc khác sao? Như vậy hai vị từ đâu đến?

Trong lúc thanh niên này nói chuyện, hai người Trịnh Xá đã cẩn thận quan sát đám người kia vài lần, khi nhìn thấy chiếc xe chở hàng hoá sau lưng bọn họ, thần sắc hai người đều mãnh liệt đại biến, bởi vì trên xe, ngoại trừ hơn mười xác chết, còn có mấy thiếu nữ đang bị trói. Một thiếu nữ trong đó chỉ còn mỗi một cánh tay, tay bên kia và hai chân đều đã biến mất, bên cạnh còn có một con dao lớn, trên dao đầy vết máu loang lổ. Hiển nhiên chính con dao này là thủ phạm cắt đứt tay và chân của thiếu nữ, hơn nữa người thiếu nữ này rõ ràng vẫn chưa chết, đang nằm tại chỗ hữu khí vô lực rên rỉ. Thân thể mấy thiếu nữ bên cạnh nàng cũng mất chỗ này thiếu chỗ nọ, chỉ cần động não một chút là biết có chuyện gì xảy ra, mấy thiếu nữ này rõ ràng là bị người khác ngang nhiên ăn thịt trong khi vẫn còn sống!

- Cầm thú!

Lăng Tân phản ứng rất nhanh, hắn lập tức sử dụng tinh thần ấn ký, sau đó đánh một quyền về phía đám người trước mặt. Tinh thần ấn ký vốn có thể điều động đại năng của trời đất, một quyền này đánh tới, uy lực sinh ra cũng giống như đạn chống tăng loại nhỏ, mấy vụ nổ ầm ầm liên tiếp xuất hiện, lập tức có bảy tám người bị nổ tan xương nát thịt.

- Trên đời này ta hận nhất là những chuyện bất bình, bất kể những nữ hài này có tội gì, nhưng giết người lấy thịt, các ngươi thật sự là một đám súc sinh!

Trong khi nói chuyện, Lăng Tân lại đánh tới thêm một quyền nữa, mấy vụ nổ tung lại xuất hiện, mà đến lúc này, đám người kia rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần, mỗi người đều cầm vũ khí, đồng loạt lao về phía Lăng Tân và Trịnh Xá.

Trịnh Xá không ra tay, mà cũng không có ý định ra tay, hắn chỉ đứng yên một chỗ, để mặc cho Lăng Tân tự xử lý, nguyên nhân thứ nhất là do hắn cũng căm ghét đối với những chuyện như vậy, thứ hai là do hắn tin tưởng vào thực lực của đồng đội, thứ ba thì là do... hắn không có hứng thú giao chiến với con sâu cái kiến.

Lăng Tân không tiếp tục tấn công từ xa nữa, hắn gầm lên một tiếng rồi nhảy vào giữa đám người, người lao đến đầu tiên cầm một thanh đao lớn, trên thân đao còn có một tầng ánh sáng nhàn nhạt bao phủ, mà Lăng Tân căn bản là không để ý đến thanh đao, hắn chỉ giơ một tay ra với tốc độ cực nhanh, người này lập tức bị chụp đầu. Tiếp đó, Lăng Tân kéo một cái, nhẹ nhàng như hái táo, đầu người này liền rời khỏi cổ, máu tươi lập tức phun trào, nháy mắt sau hắn lại lao đến trước mặt một người khác, nhẹ nhàng đá ra một cước, thân thể người này trực tiếp đứt thành hai đoạn.

Có tinh thần ấn ký, thực lực của Lăng Tân đã sớm nằm trong khoảng tầng thứ tư sơ cấp đến trung cấp, hiện tại những người trước mặt này còn kém hơn so với thành viên tiểu đội luân hồi, dưới tay hắn cũng không quá đáng một quyền là xong việc. Sau khi thấy mấy người lao đến trước bị Lăng Tân một quyền đánh chết, những người còn lại đều không dám bước tới nữa, chỉ liều mạng lui về phía sau. Nhưng mà đâu có dễ dàng như vậy, Lăng Tân không hề có ý định buông tha, hắn vẫn bước đến ra tay từng phát một. Thẳng đến khi chỉ còn lại ba người đang quỳ trên mặt đất, lúc này hắn mới dừng tay, mà ở sau lưng Lăng Tân, xác chết đã ngổn ngang…

Lăng Tân nhìn về phía ba người đang quỳ, hắn bước tới rồi vỗ nhẹ một cái khiến hai người hôn mê, sau đó trực tiếp nói với thanh niên cầm đầu.

-... Ta hỏi một câu ngươi đáp một câu.

Nội tâm thanh niên cầm đầu lập tức giật nảy lên, có trời mới biết tại sao bọn họ lại đụng phải một Sát thần như vậy, hơn nữa hai người còn lại không bị giết, mới chỉ rơi vào hôn mê. Hiển nhiên hành động như vậy là để phòng ngừa, nếu hắn nói không đúng sự thật hoặc tìm cớ thoái thác, vậy sẽ đánh thức hai người còn lại để tra hỏi, còn bản thân hắn thì sẽ cầm chắc cái chết.

- Đây là nơi nào?

Lăng Tân hỏi như vậy, thanh niên kia không dám chậm trễ, lập tức trả lời:

- Nơi này cách chủ thành tầm ba ngày đường…

Lăng Tân cắt ngang lời hắn:

- Câu hỏi của ta không phải như vậy. Đây là thế giới nào?

Thanh niên sửng sốt một chút, sau đó lập tức nói với vẻ kích động:

- Thế giới nào? Thế giới nào... A, không lẽ hai vị là người đến từ Thiên Đường? Thiên Đường quả thực tồn tại sao?

Lăng Tân nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi mới nói:

- Thiên Đường... Thiên Đường là cái gì, ngươi kể lại thần thoại cổ đại của thế giới này cho ta.

Thanh niên vội vàng nói:

- Trong truyền thuyết, Thiên Đường có thực vật xanh tươi, có tài nguyên màu mỡ, có nơi nước uống hội tụ, được gọi là dòng sông hoặc hồ nước, nhân loại sinh sống tại đó, không lo không buồn, sung sướng vô biên. Chỉ tiếc là nhân loại lại phạm phải một sai lầm, do vậy bị Thần đuổi xuống trần gian, chịu khổ vô thời hạn...

Lăng Tân cùng Trịnh Xá liếc mắt nhìn nhau, hai người đều thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương, Lăng Tân gật đầu nói:

- Nói rõ mọi chuyện về thế giới này cho ta biết, chủ thành, gia tộc, địa vị... tất cả.

Khi những thành viên tiểu đội luân hồi còn lại đến nơi, toàn bộ hiện trường đã là xác chết đầy đất, ngoại trừ hai người đang hôn mê và một thanh niên đang quỳ, cũng chỉ có mấy thiếu nữ trong xe là còn sống. Chỉ tiếc vết thương của thiếu nữ bị mất chân tay quá sâu, đã không thể nào chữa trị, do đó Lăng Tân chỉ có thể làm cho nàng chết một cách nhẹ nhàng, mà mấy thiếu nữ còn lại đều toàn thân run rẩy quỳ rạp xuống, ngay cả liếc nhìn Lăng Tân một cái cũng không dám.

- Tất cả mọi người nên biết tình huống của cái thế giới này, đây là một thế giới tàn khốc đến cực điểm, những xác chết kia đều là chất dinh dưỡng cơ bản để người khác tồn tại, mấy nữ nhân này cũng bị trở thành thịt người, đây quả thực không phải là nơi nhân loại có thể sinh tồn. Hơn nữa theo như lời bọn họ, cái thế giới này được kết nối với hai thế giới khác, một là thế giới đầy các loại động vật kỳ quái mà chúng ta đi qua lúc trước, một là thế giới tràn ngập quỷ đói cùng quái vật ghê tởm.

Khi nói đến đây Lăng Tân liền dừng lại một chút, sau đó mới tiếp tục:

- Hiện tại ta đã có thể khẳng định được đây là nơi nào rồi, mấy thế giới này liên kết lại, cấu thành một thế giới quan trong truyền thuyết: Lục đạo luân hồi. Thiên đạo, Nhân đạo, Súc sinh đạo, Atula đạo, Ngạ quỷ đạo, còn có Địa ngục đạo, nếu như ta đoán không sai... Mục đích của “hắn” rất có thể là Địa ngục đạo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.