Tuyệt Đại Con Rể

Chương 218




Thằng nhóc này quá khùng. “Không biết ai trong đám đông hét lên, bất ngờ có hơn 20 người nhảy lên võ đài.

Những người này đến từ các môn phái khác nhau, không có ngoại lệ, bọn họđều muốn đánh chết Lăng Thành.

Rốt cuộc, nếu đánh bại anh ta, có thể có được quyền định đoạt Kim sư pháp vương! Nếu giết chết Vũ Thanh Thiên, người đó có thể nổi danh ngay lập tức!

Chu Lam ở trên khán đài cắn chặt môi, rất bất mãn thì thào nói: "Không phải nói một chọi một sao? Còn lên nhiều ngừoi như vậy? đây chẳng phải là bắt nạt người quá đáng sao?"

Ngay khi giọng nói đó rơi xuống, cô lâpj tức cảm thấy một đôi mắt sắc bén khóa chặt mình.

Ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt của Diệu Huyền Sư Thái, trái tim đột nhiên thắt lại.

“Con đang nói cái gì vậy?” Diệu Huyền Sư Thái lạnh lùng hỏi.

Chu Lam thân thể run lên, nàng cúi đầu không nhìn Diệu Huyền Sư Thái, cũng không dám nói nữa.

Lúc này, hơn hai mươi người trên khán đài nhanh chóng vây quanh Lăng Thành.

Họ rút kiếm từng người một, và lao tới!

Còn nói danh môn chính phái? Bảo cùng nhau lên liền cùng nhau lên? Đúng là mặt dày thật.

Lăng Thành cười lạnh, không có một chút hoảng sợ.

Hắn chậm rãi vung tay lên, chín con rồng, điên cuồng vây quanh hắn!

"Gầm!"

Một tiếng rồng lớn vang lên bầu trời!

Khoảnh khắc tiếp theo, trong vòng vài dặm, tất cả các con thú đều bò trên mặt đất!

Uy áp? Đây là uy áp từ huyết mạnh!

Đồng thời, tất cả mọi người có mặt, tất cảđều đứng lên! Ngẩn ngơ nhìn lên võ đài, nhìn Lăng Thành!

bùm!

Rầm một tiếng, chín con rồng vàng đột nhiên lao tới và quét sạch võ đài!

"gì!"

Có một tiếng hét. Hai mươi người trước mặt hắn, thực lực cao nhất cũng chỉ là Vũ Tướng cấp hai, làm sao có thể chịu được đòn này? Trong nháy mắt, máu đã bay ra! Trong hai chục người này, không ai đứng vững, tất cảđều ngã xuống đất!

Đây... đây là kỹ năng gì?!

Tất cả mọi người đều kinh ngạc trong lòng, nhưng không ai dám nói!

Kẻ ngu ngốc có thể nhìn ra Lăng Thành đã ra tay, nếu dùng toàn lực, e rằng không ai trong hai mươi tên này có thể sống được!

Những người đứng đầu các trường khác nhau, các trưởng lão, lúc này đều ngây người! Trận chiến này, thanh niên này sẽ thành danh, trận chiến này nhất định sẽ trở thành kinh điển trong võ lâm!

Chỉ là kỹ năng này không thuộc về Lục gia, trên đấu trường cũng chưa từng thấy kỹ năng này! e rằng sức mạnh này giống với đả cẩu bổng cuat cái bang, phải không?!

Lăng Thành kiêu ngạo đứng lên, giọng nói lạnh lùng truyền khắp khán giả: "Còn có ai đến thách đấu?"

Im lặng!

Vừa rồi vẫn có người không hài lòng, nhưng sau khi nhìn thấy thực lực của Lăng Thành, tất cảđều lập tức gạt bỏ ý nghĩ của mình.

trò đùa.

Hơn hai mươi người không phải là đối thủ của hắn.

Lên một mình hoàn toàn là tìm kiếm sự ngược đãi!

"Có ai lên tiếp tục thách đấu không?"

Lăng Thành lại hét lên, giọng nói không lớn lắm, nhưng có một áp lực vô hình!

Vẫn không có ai phản hồi!

Sau khi hét lên ba lần, một nụ cười khúc khích xuất hiện trên khuôn mặt của anh khi không có ai đến.

Lúc này, Diệp Vân khẽ thở dài, vẻ mặt phức tạp đi đến giữa võ đài, chậm rãi nói: "Lăng Thành, kỹ năng vô địch! Vì chưa có ai đứng ra thách đấu, vậy nên tôi xin tuyên bố lần này là võ đài. Người chiến thắng cuối cùng là Lăng Thành từ Học viện Ánh Dương... "

Trước khi chữ ‘phong’ được hét ra, đột nhiên, Diệu Huyền Sư Thái đang ngồi ở một bên chậm rãi đứng dậy và hét lên: "Chờđã! Có người từ phái Nga Mi của ta đang thách đấu!"

Wow

Khi giọng nói phát ra, khán giảđã náo động!

Diệu Huyền Sư Thái cười rồi nói với Chu Lam: "Chu nhi, ngươi lên đi."

gì?

Chu Lam có chút bối rối, không khỏi nói nhỏ: "Sư phụ, ta chỉ là Vũ Tướng, ta..."

Cái này... Cô không ngờ rằng sư phụ lại để cho mình đi lên! Ai cũng biết, Lăng Thành rất mạnh, ngay cả Diệp Vấn Thiên và Lục Thiếu Thanh cũng không thểđánh bại hắn!

Diệu Huyền Sư Thái xinh đẹp nhíu mày, giọng điệu không thể nghi ngờ: "Là sư phụ yêu cầu ngươi đi lên, không cần nói thêm!"

Vừa rồi Lăng Thành bị hơn 20 người vây công, cô ta căng thẳng như vậy, hẳn là có tình cảm đặc biệt với Lăng Thành. Cô không thừa nhận, nhưng vào thời khắc mấu chốt, cảm xúc chân thật trên mặt cô không thể lừa được.

Phái Nga Mi uy nghiêm, danh tiếng, xác thực sẽ không bao giờ cho phép đồđệ của mình có quan hệ với kẻ vô liêm sỉ như Lăng Thành!

Điều này...

Nghe được những lời này, trong lòng Chu Lam rất vướng bận, xấu hổ lắc đầu: "Sư Phụ, ta... Ta không muốn đi lên..."

Lúc này, mọi người ánh mắt đều tập trung lại đây.

Nhìn thấy cảnh này, Diệu Huyền Sư Thái lạnh lùng quát: "Chu Lam, ngươi không nghe lời Sư phụ nói. Ngươi muốn trái mệnh lệnh của Sư phụ mà phản bội Sư phụ sao?!"

Nghe được lời nói cuối cùng củaDiệu Huyền Sư Thái, thân thể Chu Lam đột nhiên run lên, khuôn mặt hoàn mỹ tràn đầy thống khổ. Lúc này, trăm ngàn ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người mình, vì vậy đành gật đầu, trầm giọng nói: "Được rồi, con sẽ lên."

Chu Lam lúc này thật sự không nhịn được, sư phụ cứ dùng sư môn đồ gây áp lực, cô cũng không có cách từ chối.

Diệu Huyền Sư Thái gật đầu, hạ giọng, nghiêm nghị dặn dò: "Chu Lam, ngươi nên nghe kỹ lời sư phụ nói, khi giao đấu với Lăng Thành, ngươi phải nhớ không được dùng kiếm đông vào ngực cậu ta? Ta nghi ngờ cậu ta có bảo giáp bảo hộ có biết không? "

Chu Lam sững sờ mở miệng: "Sư phụ, vậy ta..."

"Đánh vào hạ đan điền của hắn. Nơi đó không có đồ baỏ hộ.” Diệu Huyền Sư Thái nói

Nghe vậy, Chu Lam đại não nhất thời trống rỗng, người này có chút bối rối.

Hạ đan điền? đó là yêu điểm.

Nếu bị đâm chúng sao cònsống được?

Sư phụ... Đây là để cho chính mình giết Lăng Thành.

Lăng Thành đối xử tốt vớicô thật sự rất tốt, còn cho cô đan dược. không chỉ vậu anh ta còn thật sự rất là chính nghĩa.

Làm thế nào cô có thể ra tay?

"Đi đi."

Sau khi đưa ra những chỉ dẫn này, Diệu Huyền Sư Thái không quan tâm Chu Lam nghĩ gì, vươn tay đẩy cô.

Chu Lam lảo đảo tiến lên, lúc này đầu óc quay cuồng, bước lên võ đài.

Ánh mắt của khán giảđều tập trung vào Chu Lam. Hôm nay cô mặc một chiếc quần bò bó, dáng người cực kỳ bó sát. Nhiều người đàn ông đã nhìn thẳng vào cô.

Chỉ là.. Thực lực của nữ nhân này dường như là một vị Vũ Tướng?! Chẳng lẽ người phụ nữ này cũng như Lăng Thành, có bí kíp gì khác?

Đột nhiên, nhiều âm thanh suy đoán khác nhau vang lên. Bên dướii vô cùng sôi động.

Trên sàn đấu, Chu Lam đi đến cách Lăng Thành vài mét thì dừng lại, vẻ mặt đầy phức tạp.

"Chu Lam"

Giờ phút này, Diệu Huyền Sư Thái lại bát đầu lên tiếng thúc giục cô.

Chu Lam thân thể run lên, không dám trái lời, toàn thân rung động, trong tay có một thanh trường kiếm.

gọi..

Lăng Thành hít sâu một hơi, bất lực nói: "Chu Lam, cô mau bước xuống đi. Tôi không nhẫn tâm động thủ với cô."

Dù sao cũng là người quen. Cho dù cô ấy là học trò của Diệu Huyền Sư Thái, đối mặt với cô ấy, anh tay cũng không thể làm gì được.

Nghe vậy, thân thể Chu Lam run lên, cắn chặt môi, trong lòng có chút thẹn thùng mà nhói lên. Lăng Thành nói... anh ấy nói không nỡ động thủ với mình.

Chu Lam lặp đi lặp lại những lời này trong đầu, cảm thấy có chút vui mừng không giải thích được.

Từ xa nhìn thấy tình hình nơi đây, Diệu Huyền Sư Thái giận quá mắng: "Tiểu Chu, đừng nghe lời nói của hắn, mau đánh đi!"

Tên cặn bã vô liêm sỉ này, còn trêu chọc đệ tử của mình, thật là chết tiệt.

Lăng Thành vừa mới đối phó với nhiều người như vậy, hiện tại hẳn là rất yếu. Nghĩđến đây, Diệu Huyền Sư Thái ánh mắt lộ ra khẩn trương.

Chu Lam suýt nữa khóc: "Sư phụ... Ta... không xuống tay được."

Làm thế nào bây giờ?

Một bên là bạn bè, bên kia là sư môn đồ.

Đó thực sự là một tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Cô biết vậy từ trước sẽ không theo Sư phụ tham gia ĐỒ sư đaị hội này ngày hôm nay.

Hừ!

Diệu Huyền Sư Thái thở mạnh ra, tức giận run lên, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy sự bực tức: "Ta bảo ngươi đánh, nếu như ngươi còn do dự, sau này đừng gọi sư phụ. Phái Nga Mi ta cũng sẽ không thừa nhận đẹ tử như ngươi! "

Nói đến đây, Diệu Huyền Sư Thái trở nên nghiêm khắc, nghiêm nghị nói tiếp: "Chu Lam, ngươi phải biết rằng bây giờ ngươi đangđại diện cho toàn bộ Nga Mi phái. Ngươi muốn Nga Mi phái mất mặt với ngươi sao?!"

Đúng.

Bây giờ cô đại diện cho phái Nga Mi.

Nghe vậy, Chu Lam nghiến răng, nắm chặt trường kiếm trong tay, đâm về phía Lăng Thành.

Bởi vì vướng bận trong lòng, tay nàng có chút run lên, khiến cho tốc độ của kiếm này rất chậm!

Lăng Thành bất lực thở dài, không có ý định che giấu.

Dù sao ta cũng có Thiên Tằm che chở, nên bị nàng đâm cũng không đau. Hãy để cô ấy tự rút lui.

Tuy nhiên, điều khiến Lăng Thành không ngờ chính là thanh trường kiếm dài tới ngực của Chu Lam, lập tức vặn vẹo, di chuyển xuống trong vài phút, đi thẳng tớihạ đan điền hạ của Lăng Thành!

Ba!

Không hề chệch chút nào,thanh kiếm đâm thẳng vào hạ đan điền của anh!

Thanh kiếm này đã xuyên qua toàn bộ cơ thể của Lăng Thành! Trong phút chốc, máu phun ra, nhỏ xuống thanh trường kiếm.

"Cô..."

Lăng Thành môi tái nhợt, hắn thật sự không ngờ kiếm này lại đổi hướng!

Hơi thở của Lăng Thành nhanh chóng yếu ớt. Phải biết, anh ta đã bịđâm, nhưng đan điền, làđiểm yếu của mọi người tu luyện!

Lăng Thành chỉ cảm thấy vô cùng đau lòng. Hắn thật không ngờ Chu Lam thật sự có thể làm ra chuyện này với chính mình!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.