Trạch Thiên Ký

Quyển 1 – Chương 197-2: Mất đi cảm hứng (2)




Trần Trường Sinh một lần nữa nhớ tới câu nói cuối cùng trong cuốn bút ký của Vương Chi Sách – Không có vận mệnh, chỉ có những sự lựa chọn.

Đúng vậy, những cường giả trên thế giới này được phân thành hai loại. Một loại là thông qua việc thay đổi vận mệnh của người khác để khiến cho vận mệnh của bản thân mình trở nên hoàn mỹ hơn; còn một loại cường giả khác thì cơ bản không cần biết đến vận mệnh, kiên định tin tưởng rằng bản thân mình có thể khống chế được tất cả những gì thuộc về mình. Cho dù cho đến phút cuối, khi vận mệnh chứng minh được rằng nó có sức mạnh lớn hơn bản thân con người thì họ vẫn cứ ngẩng cao đầu kiêu hãnh.

Hai cha con Thái tổ Hoàng đế và Thái Tông Hoàng đế là những cường giả của vế trước, Vương Chi Sách là cường giả thuộc vế sau, vậy còn Trần Trường Sinh hắn thì sao? Lúc này thực lực của hắn vẫn còn non yếu, nhưng nếu có một ngày quả thực hắn cường mạnh đến mức phải đối diện với sự lựa chọn này thì Trần Trường Sinh sẽ quyết định ra sao đây?

Mắt nhìn những con hẻm nhỏ và vô số những ngôi nhà trong Kinh đô đang từ từ sáng bừng dưới ánh bình minh, Trần Trường Sinh tự hỏi bản thân mình:
- Ta nên làm một người như thế nào đây? Một sinh mệnh hoàn thiện hay một sinh mệnh hoàn thiện, rút cục thì cái nào mới là quan trọng hơn?

Hai từ hoàn thiện và sinh mệnh lặp lại trong câu nói trên mang hai ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.

Trong đầu nghĩ ngợi câu hỏi đó, Trần Trường Sinh rời khỏi Lăng Yên Các, cứ thế bước lên những bậc thềm dài đằng đẵng cho đến khí đặt chân lên nền đất của Hoàng Cung, hắn vẫn không thể tìm ra được câu trả lời.

Đại bộ phận mọi người trong Kinh đô vẫn còn đang ngủ say, nhưng đại bộ phận những người trong Hoàng Cung thì đều đã thức giấc. Có một số thí sinh tinh thần mệt mỏi, thâm quầng đôi mắt, rõ ràng là không được ngủ yên lành; cũng có một số thí sinh căng thẳng đến độ cả đêm không chợp mắt chút nào. Nhưng đại bộ phận thí sinh đều nghỉ ngơi rất tốt.

Đối với những thí sinh thiếu niên được các Học viện tông phái cử đến đây mà nói, tham gia Đại Triều Thí mục đích quan trọng nhất là phải lọt được vào danh sách ba người đứng đầu, có được tư cách được khắc tên lên trên bia của Thiên Thư Lăng. Vì thế bọn họ đương nhiên phải có sự chuẩn bị, nhất định không được xảy ra bất cứ chuyện gì, ví dụ như tinh thần không tốt ảnh hưởng đến việc tham ngộ ở Thiên Thư Lăng sẽ diễn ra một lát tới đây.

Có đến hơn mười cỗ xe ngựa xếp thành một đội đang đứng chờ trước cổng Cung điện. Những con ngựa rắn rỏi, đẹp đẽ đang sốt ruột, không ngừng đập vó lên trên nền đất. Đám thí sinh tất cả đều đang đứng chờ hai bên xe để được xuất phát. Đám người đó nhìn thấy Trần Trường Sinh đang chậm rãi bước tới ra đến bên ngoài Cung, thì có người cảm thấy sốt ruột khó chịu, ví dụ trong số đó có vài tên thư sinh trẻ tuổi của Hòe Viện.

Đám thí sinh nhận thấy tóc tai của Trần Trường Sinh rối tung, tinh thần mệt mỏi, lộ rõ dáng vẻ buồn ngủ, thậm chí còn có phần tiều tụy. Bọn họ đều hiểu rằng cả đêm qua Trần Trường Sinh ở bên trong Lăng Yên Các không hề nghỉ ngơi thật tốt, thậm chí còn có khả năng là không hề ngủ một chút nào. Bọn họ bất giác đều cảm thấy thắc mắc, trong lòng thầm nghĩ, cho dù có là ngồi thiền cả đêm đi chăng nữa thì cũng không đến nỗi phải vất vả khổ sở như thế kia chứ.

Đường Tam Thập Lục nhìn thấy được nhiều vấn đề hơn nữa ở trong cái bộ dạng đó của hắn, trong lòng có chút lo lắng, bèn hỏi nhỏ:
- Xảy ra chuyện gì vậy?

- Không có gì.
Trần Trường Sinh lắc đầu nói.

Hắn sẽ không nói lại cho bất cứ ai biết những gì mà bản thân đã trải nghiệm trong đêm qua, ngay cả Đường Tam Thập Lục hay Lạc Lạc cũng không thể nói cho biết được. Trần Trường Sinh đã bước chân vào, được chứng kiến chân tướng tàn khốc của một giai đoạn lịch sử. Tuy vẫn còn một khoảng thời gian rất dài nữa mới có thể phát hiện được ra bí mật đó, nhưng hắn đã nhìn thấy cánh cửa đó rồi, thậm chí còn có thể có được chiếc chìa khóa mở cánh cửa đó ra rồi.

Tất cả thí sinh cũng như giám thị đều đang đổ dồn ánh nhìn về phía Trần Trường Sinh.

Thông tin đã phát hiện ra Chu Viên được chính thức công bố, hoặc nói một cách chính xác hơn là đã được đưa tin rộng rãi trong đám quan lại cấp cao của triều đình và được công bố trong nội bộ các học viện tông phái. Trong bữa yến tiệc mừng công của Đại Triều Thí vào tối hôm qua, Mạc Vũ cô nương cũng đã đại diện cho Thánh Hậu nương nương chính thức tuyên bố rằng Chu Viên sẽ được khởi động sau một tháng nữa.

Ai là người không muốn được vào bên trong Chu Viên cơ chứ? Có ai không muốn đến để xem thử bản thân mình có cơ hội được tiếp xúc với những kế thừa còn lại của cường giả mạnh nhất đại lục? Tuy nhiên phải là những người tu hành Thông U Cảnh mới có thể được vào trong Chu Viên.

Tấm bia ngộ đạo ở Thiên Thư Lăng vốn dĩ đã có ý nghĩa quan trọng nhất đối với những người tu hành, nay nó lại càng có quan trọng hơn nữa khi đó chính là cơ hội cuối cùng để các thí sinh được vào bên trong Chu Viên. Bọn họ bắt buộc phải Đột phá thành công trong vòng một tháng này, để tiến đến Thông U.

Áp lực tăng lên gấp đôi, các thí sinh đương nhiên trở nên lo lắng sợ hãi hơn nữa. Họ đều biết bản thân bắt buộc phải vô cùng nỗ lực, thậm chí dốc hết sức chiến đấu trong Thiên Thư Lăng mới có thể có chút hy vọng được. Cứ nghĩ tớ đó, ánh mắt của bọn họ nhìn Trần Trường Sinh đương nhiên có chút phức tạp.

Trần Trường Sinh năm nay mới có mười lăm tuổi, ngoại trừ Thất Gian, Diệp Tiểu Liên và một số ít những người khác thì hắn là người nhỏ tuổi hơn so với đại bộ phận thí sinh tham gia lần đấu loại chọn ba người đứng đầu trong kỳ thi đấu Đại Triều Thí năm nay. Vậy mà nhưng hiện tại Trần Trường Sinh cũng như Thiên Hải Thắng Tuyết và Cẩu Hàn Thực, đều đã Thông U. Nói cách khác thì cho dù Trần Trường Sinh không có chút thành tích nào trong lượt thi đấu tại Thiên Thư Lăng thì một tháng sau đó hắn vẫn có thể thoái mái tự tại bước vào trong Chu Viên.

Còn trẻ tuổi như vậy mà đã Thông U, thậm chí còn vượt bậc Thanh Vân Bảng. Suy xét kỹ lưỡng thì nhận thấy ở một mức độ nào đó, thực lực của Trần Trường Sinh thậm chí còn vượt qua Từ Hữu Dung, hắn như vậy thì sao có thể không khiến cho người khác phải ngưỡng mộ được chứ? Nếu không phải vì Thu Sơn Quân đã có một màn thể hiện quá đỗi ấn tượng ở Chu Viên thì không chừng mọi người đều sẽ cảm thấy khả năng của Trần Trường Sinh mới thực sự đáng kinh ngạc.

Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Trần Trường Sinh của thời điểm hiện tại chính là tiêu điểm của cả Kinh đô này, nhưng bản thân hắn lại không có cảm giác này. Trần Trường Sinh ngồi bên cạnh cửa sổ xem nhìn những con đường hẻm nhỏ đang bừng sáng trước ánh bình mình, cả người trầm lặng xuống, dường như hồn vía thất lạc nơi đâu rồi.

Đường Tam Thập Lục nhìn thấy hắn thần hồn phiêu lạc thì bèn chau mày nói:
- Ta không biết ngươi đã gặp phải chuyện gì, đúng là hiện tại ngươi không cần phải đến Thiên Thư Lăng để tiến tu luyện bèn có thể trực tiếp được vào bên trong Chu Viên, nhưng ngươi cần phải hiểu một điều rằng, đối với những người tu hành như chúng ta đây, vốn dĩ Thiên Thư Lăng có một giá trị hết sức quan trọng, còn quan trọng hơn cả Đại Triều Thí, quan trọng hơn cả Chu Viên, quan trọng hơn bất cứ một sự việc nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.