Thất Sơn Tiên Môn

Chương 90: Đóng băng mặt biển, đốt cháy không khí




Không chỉ vị long nhân mặc đồ đỏ. Bốn vị còn lại cũng đều vô cùng khiếp sợ. Trong lòng có chút ý xem thường cũng đã thu liễm không ít.

Nghe Trần Minh Quân hỏi, vị long nhân mặc đồ đỏ bình tĩnh lại. Cũng biết bản thân đã thất thố. Hắn hơi ho khan rồi nói

“Khụ khụ.. xin lỗi đạo hữu! Tại hạ thất lễ rồi”

Hắn thu lại tư thế sẵn sàng chiến đấu rồi nói tiếp

“Xin tự giới thiệu, tại hạ tên Lạc Hành Hỏa, người của Long Cung. Còn bốn người này là anh em của ta. Lạc Hành Mộc, Lạc Hành Thổ, Lạc Hành Kim, Lạc Hành Thủy”

Nghe Lạc Hành Hỏa giới thiệu tên mình, bốn người còn lại cũng làm động tác ôm quyền chào Trần Minh Quân.

Giới thiệu xong thì Lạc Hành Hỏa nói tiếp

“Cách đây 2 ngày, Long Cung nhận được tin tức. Nghe nói đạo sở hữu một thứ gọi là nguyên khí châu. Có tác dụng gia tăng tốc độ tu luyện rất lớn. Đồng thời, đạo hữu cũng rất sẵn lòng trao đổi với người khác. Không biết, tại hạ nói có đúng không?”

Trần Minh Quân nghe xong thì suy nghĩ thông suốt. Nếu đã biết được nguyên nhân của mọi việc thì không có gì cần phải lo lắng.

“Các hạ nói không sai! Ta có nguyên khí châu, cũng rất sẵn lòng trao đổi. Các hạ đến đây là muốn trao đổi phải không?”

Nghe Trần Minh Quân trả lời thẳng vào vấn đề như vậy thì Lạc Hành Hỏa cười to đáp

“Ha Ha Ha ….Các hạ đúng là một người sảng khoái!”

Cười xong thì hắn nói tiếp

“Không sai! Tại hạ muốn trao đổi một ít nguyên khí châu. Nhưng cũng có nhiệm vụ khác. Ta thay mặt Long Chủ của Long Cung gửi đến đạo hữu một lời mời. Long Chủ rất mong đạo hữu có thể sắp xếp thời gian ghé qua Long Cung một chuyến.”

Lạc Hành Hỏa nói xong thì lấy ra một cái thẻ bài. Hắn ném thẻ bài này về phía Trần Minh Quân.

Thấy như vậy, Trần Minh Quân cũng không có tiếp nhận ngay. Hắn khống chế cho thẻ bài lơ lửng trước mặt. Rồi nhìn Lạc Hành Hỏa mà nói.

“Trao đổi thì có thể tiến hành. Còn về phần lời mời, xin thứ lỗi, trong nhất thời ta cũng chưa có ý định đi đâu”

“Đạo hữu chắc đã hiểu lầm. Cung Chủ có nói, đạo hữu có thể lúc nào đến cũng được”

Trần Minh Quân hơi suy nghĩ rồi cũng thu thẻ bài lại và nói

“Được, nhắn lời của tại hạ. Khi có thời gian, ta sẽ đến làm phiền Long Cung”

“Đa tạ đạo hữu, ta sẽ chuyển lời”

“Vậy! Bây giờ, không biết 5 vị muốn trao đổi bao nhiêu nguyên khí châu?”

Lạc Hành Hỏa cười cười rồi nói

“Đạo hữu, chuyện trao đổi có thể nói sau. Tại hạ có một thỉnh cầu hơi quá phận. Không biết đạo hữu có thể giao lưu thực lực với 5 anh em chúng tôi một lần không? Chúng tôi rất chờ mong được so tài với đạo hữu! Đó là lý do vì sao bọn tôi phong bế chỗ này lại, tránh kinh động đến phàm nhân, chứ không phải có ý xấu”

Trần Minh Quân nghe vậy thì hơi bất ngờ, nhưng hắn cũng không có ý định từ chối. Hắn cũng muốn thử nghiệm Hàn Băng Thần Niệm và Diệt Hỏa Thần Niệm trong thực chiến xem hiệu quả ra sao.

“Nếu 5 vị có hứng thú như vậy, tại hạ xin phụng bồi”

Trần Minh Quân phi hành cách xa đoàn thuyền khoảng ngàn mét thì dừng lại.

“5 vị, chỗ này là được rồi! Ta nói trước, không phải ta xem thường các vị. Cho nên đừng hiểu lầm ta, các vị tốt nhất nên cùng nhau tiến lên một lần.”

Nghe Trần Minh Quân nói, 5 người cũng không có tức giận. Từ lúc Trần Minh Quân xuất hiện thì bọn họ đã biết không ai có thể là đối thủ rồi. Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, sau đó cùng gật đầu.

Cả 5 người đồng loạt lên tiếng

“Đã như vậy, kính xin chỉ giáo!”

Lạc Hành Hỏa là người đầu tiên ra tay. Linh lực tràn ra, ngưng tụ thành một cái trảo rồng màu đỏ. Nhắm thẳng hướng Trần Minh Quân mà trảo xuống. Đây là tuyệt học của long nhân, có tên là Long Linh Trảo. Nhưng Lạc Hành Hỏa thi triển ra có chút khác biệt, có thể nhìn thấy linh lực bên trong trảo rồng đều đang bị thiêu đốt. Nhiệt độ tỏa ra vô cùng nóng bức.

Trần Minh Quân cũng không dùng Thần Niệm chặn lại. Hắn đẩy một bức tường nước lên cao. Sau đó sử dụng Hàn Băng Thần Niệm đóng băng bức tường nước thành tường băng.

Trảo rồng đỏ rực va chạm với bức tường băng, tạo thành âm thanh răng rắc. Một mảng lớn tường băng bị vỡ ra và tan chảy do sức nóng. Nhưng trảo rồng cũng đã tiêu tan hết lực lượng và biến mất.

Lạc Hành Kim cũng liền động thân hành, thi triển thân pháp, phóng thẳng lên cao, hơi chếch về bên phải, rồi ngưng tụ một trảo rồng màu trắng. Trảo rồng này ẩn chứa bên trong là hàng ngàn mũi kiếm sắc bén, cấu thành từ linh lực.

Lạc Hành Thủy thì đứng yên một chỗ. Linh lực điều động, hút từ mặt biển một lượng lớn nước biển, ngưng tụ thành hình trảo rồng. Ẩn ẩn bên trong trảo rồng này là từng mảnh băng điêu sắc nhọn.

Long Linh Trảo màu trắng sắc bén lao thẳng về hướng Trần Minh Quân, chỉ trễ hơn một chút so với Long Linh Trảo màu đỏ.

Long Linh Trảo bằng nước cũng từ một phương hướng khác đánh tới Trần Minh Quân. Gần như là cùng lúc với trảo rồng màu trắng.

Trần Minh Quân vận dụng cực nhanh khả năng khống chế Thần Niệm. Lúc bức tường băng vừa hình thành, hắn đã sử dụng năng lượng thu được từ bức tường băng, kết hợp thêm năng lượng của Thần Niệm, tạo thành 2 bức tường nhiệt. Nhiệt độ của 2 bức tường nhiệt làm cho không khí trở nên vặn vẹo do ánh sáng đi qua bị nhiệt độ làm biến dạng.

Khi bức tường băng làm triệt tiêu trảo rồng màu đỏ. Trảo rồng màu trắng và trảo rồng bằng nước cũng vừa ập tới 2 bức tường nhiệt.

Chỉ nghe âm thanh nổ lốp bốp và xì xèo liên tục vang lên.

Trảo rồng bằng nước ẩn chứa băng điêu tiếp xúc với nhiệt độ quá cao, giống như giọt nước rơi vào chảo dầu nóng. Lập tức nổ lớn và bị bốc hơi.

Trảo rồng màu trắng thì phừng lên một ngọn lửa không màu rồi cũng tiêu tán. Linh lực bị nhiệt độ quá cao làm cho bốc cháy và biến mất.

Lạc Hành Thổ và Lạc Hành Mộc cũng đồng thời xuất kích. Bọn họ không dùng chiêu Long Linh Trảo mà dùng một kỹ năng khác. Bọn họ không di chuyển mà vẫn đứng một chỗ, cả hai hít một hơi thật sâu rồi đồng loạt hét lớn.

Tiếng long ngâm vang lên inh ỏi đất trời!

Sóng âm to lớn ẩn chứa thần thức công kích linh hồn ầm ầm kéo đến phương hướng Trần Minh Quân.

Trần Minh Quân mỉm cười, thần niệm liền mô phỏng lại sóng âm này. Sau đó liền cho phát lại về hướng Lạc Hành Thổ, Lạc Hành Mộc. Còn sóng âm hướng về hắn thì bị Thần Niệm hóa giải hoàn toàn.

Lạc Hành Thổ và Lạc Hành Mộc nhìn thấy đòn công kích của mình đang phản ngược lại thì như hóa đá. Phạm vi quá lớn nên cũng không còn khả năng né tránh. Nhưng sóng công kích tới trước mặt bọn họ thì bị chặn lại. Trần Minh Quân cũng không muốn làm họ bị thương.

Lạc Hành Hỏa thấy công kích bị thất bại thì nhảy lên không trung. Sau đó, linh lực ngưng tụ thành đao. Từ trên cao bổ xuống Trần Minh Quân. Mặc dù hắn dùng sát chiêu, nhưng chiêu thức không chứa sát ý. Hắn có lòng tin Trần Minh Quân sẽ không bị sát chiêu này giết chết nên mới ra tay.

Nhìn thấy như thế, Lạc Hành Kim cũng ngưng tụ linh lực thành kiếm và chém về hướng Trần Minh Quân.

Lạc Hành Thủy ra tay cùng lúc với Lạc Hành Kim, ngưng tụ linh lực thành một cây thương. Thân thương cũng lao nhanh về hướng Trần Minh Quân.

Trần Minh Quân nhìn thấy đao thương kiếm ảnh kéo đến thì hơi nhíu mày. Thần niệm của hắn cũng bắt đầu ngưng tụ thành hình đại đao. Đại đao này chỉ có hắn nhìn thấy, hoàn toàn vô hình với tất cả mọi người. Nhưng đao khí tỏ ra thì ai cũng cảm nhận được.

Thần Niệm Đao vừa ngưng tụ thì liền bổ về phương hướng ngược lại với đao thương kiếm ảnh.

Mắt thường có thể nhìn thấy, đao ảnh bằng linh lực của Lạc Hành Hỏa bị vỡ ra rồi tan biến. Tiếp theo là kiếm ảnh bằng linh lực của Lạc Hành Kim, cuối cùng là thương ảnh của Lạc Hành Thủy. Đều bị vỡ ra rồi tan biến.

Nhưng Thần Niệm Đao của Trần Minh Quân vẫn còn dư lực rất lớn, nhắm hướng 3 người này mà bổ tới. Trần Minh Quân biết đối phương không nhìn thấy Thần Niệm Đao. Nếu tiếp nhận một đao này dù không chết nhưng chắc chắn là bị trọng thương nghiêm trọng.

Hắn mạnh mẽ làm chệch hướng của Thần Niệm Đao, đao này bổ mạnh xuống mặt nước. Mặt biển bị một vết cắt ra làm hai. Trần Minh Quân cũng không dừng lại, mà tiếp tục ra tay.

Hắn hút lấy năng lượng dao động nhiệt của mặt biển trong phạm vi hơn 1km. Chuyển toàn bộ số năng lượng đó lên không khí. Nhiệt độ toàn bộ khu vực đều bị đẩy lên mức cực cao. Nhưng lại khéo léo chừa ra một phạm vi xung quanh 5 long nhân.

Toàn bộ long nhân chỉ có thể âm thầm cười khổ. Bọn họ hoàn toàn cảm nhận được nhiệt độ khủng bố này. Chỉ cần chạm tới thì sắt thép cũng sẽ tan chảy ngay trong tích tắc. Cho nên, bọn họ chỉ có thể đứng yên một chỗ. Bọn họ hiểu, nếu là chiến đấu sinh tử, bọn họ đã bị bốc hơi rồi.

Không ai dám di chuyển. Bởi vì xung quanh bọn họ chính là cái chết. Chỉ cần bước vào đó, linh khí hộ thể của bọn họ sẽ nhanh chóng tiêu tan. Thời gian cầm cự không quá mấy giây thì thân thể bọn họ cũng sẽ bị bốc hơi vì nhiệt độ.

Còn bên dưới mặt biển, một lớp băng dày hàng trăm mét đã được hình thành. Phạm vị rộng tới hơn 1km. Tạo thành một tảng băng trôi khá lớn ở ngay giữa vùng biển xích đạo.

Trần Minh Quân biết chiến đấu đã kết thúc. Hắn khá hài lòng với khả năng vận dụng Thần Niệm của mình. Đồng thời, tốc độ sử dụng Hàn Băng Thần Niệm và Diệt Hỏa Thần Niệm cũng tương đối nhanh. Đủ đáp ứng yêu cầu của thực chiến.

5 long nhân thấy tình hình thì chỉ cười khổ. Sau đó đồng loạt lên tiếng.

“Chúng ta đã thua! Hoàn toàn tâm phục khẩu phục”

Trần Minh Quân mỉm cười, sau đó chuyển dao động nhiệt trong không khí xuống tảng băng trôi. Băng liền tan ra, nhiệt độ không khí cũng giảm xuống.

“5 vị! Bây giờ chắc là có thể trao đổi nguyên khí châu rồi chứ?”

“Ha Ha Ha.. có thể, có thể!”

Sau đó, lần lượt từng người tiến lên trao đổi riêng với Trần Minh Quân.

Lạc Hành Hỏa trao đổi 7000 viên tinh thần thạch

Lạc Hành Thổ trao đổi 5000 viên tinh thần thạch

Lạc Hành Kim trao đổi 8000 viên tinh thần thạch

Lạc Hành Thủy trao đổi 6500 viên tinh thần thạch

Lạc Hành Mộc thì trao đổi hơn 20 ngàn tinh thần thạch


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.