Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/doctruyenonline.co/wp-includes/functions.php on line 6114
Thần Đạo Đan Tôn - Chương 5144: Buông Tay Đánh Cược Một Lần : doctruyenonline.co

Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5144: Buông Tay Đánh Cược Một Lần




Lăng Hàn lao tới trước một con Khô Lâu Thánh Binh, hắn xuất ra một quyền.

Lần này hắn thật sự liều mạng, ngay cả Thánh hỏa cũng dùng ra.

Oanh, một quyền đánh vào người, nhưng Khô Lâu Thánh Binh cũng không phải ngốc, nó vung quyền ngăn cản.

Hai nắm đấm lớn nhỏ va chạm với nhau, lập tức bắn ra ánh sáng chói mắt, sau đó có tiếng nổ lớn vang lên.

Bành, Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài, nói đến lực lượng thì hắn kém hơn Khô Lâu Thánh Binh.

Ở nơi xa vạn dặm, Lăng Hàn ngừng lại, sau khi ánh sáng tan hết, chỉ thấy tay phải của Khô Lâu Thánh Binh ảm đạm, đã không còn thánh uy tỏa ra.

Cái này!

Tay phải của Khô Lâu Thánh Binh xem như bị hủy.

Phải biết, Khô Lâu Thánh Binh tương đương với một trăm kiện Thánh khí tổ hợp thành, hiện tại, một tay phải ảm đạm, chứng tỏ có vài món Thánh khí bị đánh diệt, không cách nào lại phát uy.

Lăng Hàn đánh ra một quyền khủng bố như thế!

Lăng Hàn cũng không nghĩ tới, hắn nâng nắm đấm lên, năng lượng hủy diệt cùng Thánh hỏa dung hợp có thể bộc phát lực phá hoại kinh người như thế?

Hắn đã từng suy đoán, năng lượng hủy diệt là Huyền Thái Vũ đạt được trong biên giới vũ trụ, mà hạt giống thánh hỏa cũng đến từ nơi đó, thậm chí, hắn và bá chủ Nguyên thế giới như Đinh Thụ cũng có khả năng tới từ nguyên thủy vực sâu, cho nên mới có thể yêu nghiệt như thế.

Như vậy, ba thứ tới từ biên giới vũ trụ cùng tổ hợp với nhau sẽ sinh ra cộng minh, bộc phát ra lực phá hoại vượt xa cảnh giới.

Một màn này, Lăng Hàn nghĩ không ra, ngay cả người âm phủ cũng không nghĩ ra.

Từng Âm Thánh đều trố mắt nhìn, hoàn toàn không thể tin được mình nhìn thấy cái gì, mà Thích Cương cũng kinh ngạc, trong tay cầm Đế binh không có đánh ra, dường như muốn giáng một kích trí mạng lên Lăng Hàn.

Làm sao có thể?

Khô Lâu Thánh Binh là thứ Đại Đế tiến vào biên giới vũ trụ đạt được dẫn dắt, nắm giữ chiến lực nghiền ép Thánh Nhân, thậm chí gặp được Chuẩn Đế cũng không sợ, trên trăm kiện Thánh khí cùng chia sẻ lực phá hoại, hoàn toàn có thể không hỏng.

Nhưng mà, bị Lăng Hàn đánh một quyền đã phá hư vài món Thánh khí.

Mặc dù không ảnh hưởng lớn tới Khô Lâu Thánh Binh, nếu trúng thêm vài quyền, cho dù mạnh như Khô Lâu Thánh Binh cũng sẽ bị hủy hoại.

Lăng Hàn cười ha ha, đây chính là phát hiện mới.

Hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường tấn công con Khô Lâu Thánh Binh kia.

Tổn thương năm ngón tay, không bằng chặt một ngón tay.

Nhưng hai con Khô Lâu Thánh Binh lập tức ngăn cản tạo áp lực cho Lăng Hàn, cho nên hắn không thể kiến công.

Lăng Hàn đã liều mạng, hắn thét dài và nghênh đón, Thánh hỏa cùng năng lượng hủy diệt dung hợp hóa thành lực tàn phá kinh khủng, cho dù là Khô Lâu Thánh Binh thì như thế nào, chỉ cần bị đánh trúng, tất nhiên sẽ bị phá hư.

Đừng nhìn Khô Lâu Thánh Binh lực công kích cường đại, nhưng mà lại không giống tiểu oa nhi có linh trí, gặp được đối thủ chỉ biết tử chiến.

Đặt ở bình thường, với chiến lực cường đại của chúng tự nhiên không đâu địch nổi, đây là ưu điểm.

Nhưng bây giờ khác biệt, lực phá hoại của Lăng Hàn thật đáng sợ, những Khô Lâu Thánh Binh lại tử chiến không lùi, chiêu chiêu liều mạng, chúng cũng nhận phá hư kinh khủng.

Thích Cương vội vàng phát ra mệnh lệnh, ba đầu Khô Lâu Thánh Binh rút lui, bằng không chúng sẽ bị hủy tại đây.

Phải biết, Khô Lâu Thánh Binh chính là lợi khí quét ngang thiên hạ, bằng không thì bằng vào Âm Thánh?

Nói giỡn, số lượng Âm Thánh nhiều nhưng còn lâu mới có thể sánh được Thánh Nhân chân chính.

Hắn tràn ngập ghen tỵ nhìn Lăng Hàn, vừa nghĩ tới Lăng Hàn là tiến vào Tịnh Địa, nhận được tạo hóa trong Chúng Sinh trì mới thành tựu Thánh Nhân, hắn giận mà không có chỗ phát tiết.

Ngươi dính ánh sáng của Phật tộc nên mới có vinh quang như vậy!

Tất cả vốn thuộc về hắn.

Hắn là đệ nhất Phật tử!

Lăng Hàn cũng thu tay lại, Thánh hỏa dùng một ít sẽ ít đi một ít, hắn cũng không muốn tiêu xài, chỉ cần hắn tiến vào nhị tinh, chiến lực sẽ tăng lên, cũng không thảm như hiện tại.

Thích Cương thức tỉnh Đế binh tấn công Lăng Hàn, nhưng Hầu ca cũng nâng Thanh Trúc kiếm tấn công.

Oanh!

Đế binh đụng nhau, có cái nào yếu hơn cái khác?

Lăng Hàn nhắm thẳng vào tám con Khô Lâu Thánh Binh, mặc dù lấy một địch tám hắn khẳng định không phải là đối thủ, nhưng hắn cũng tạo thành phá hư to lớn lên Khô Lâu Thánh Binh.

Chiến gần nửa ngày, Thích Cương không thể không thu binh.

Chỉ có một Đế binh, không đủ để phá hủy Tứ Nguyên tinh.

– Lăng Hàn, chờ thời điểm ta quay lại, chính là thời đimể Cửu Dương Thánh Địa bị hủy diệt.

Hắn quát lớn.

Lần này mang trọng binh đánh tới, vốn cho rằng có thể nghiền ép tuyệt đối, nhưng lại không thể không thất bại tan tác mà quay trở về, hắn mất hết thể diện, chỉ có thể phóng ngoan thoại mà thôi.

Lăng Hàn lạnh lùng:

– Phóng ngựa tới, xem ta chém đầu chó của ngươi thế nào.

– Gâu!

Đại Hắc Cẩu khó chịu sủa một tiếng, ngươi đang chỉ cây dâu mắng cây hòe.

– Được rồi, chém đầu heo của ngươi.

Lăng Hàn đổi giọng.

– Òm ọp òm ọp!

Lúc này sắc trư bất mãn, trư đại gia trêu chọc ngươi sao?

Lăng Hàn còn chưa mở lời, Tiểu Thanh Long đã trừng mắt.

Lăng Hàn im lặng.

Thích Cương bị tức đến gần chết, những người này không đặt hắn vào mắt.

Hắn hừ một tiếng, vung tay lên, dẫn binh rút lui.

Hắn thề, lần tiếp theo tới đây phải phá hủy Tứ Nguyên tinh.

Lăng Hàn trả thù?

Ha ha, cần để ý sao?

Dù không hủy Tứ Nguyên tinh, Lăng Hàn cũng có thể tập kích âm phủ khắp bốn phía.

Cho nên, bọn họ trả thù được sao?

Thích Cương rời đi, Lăng Hàn cũng không có truy kích.

Đối phương có Đế binh, còn có mười hai đầu Khô Lâu Thánh Binh, lực lượng như vậy quá cường đại, căn bản không có khả năng diệt đi.

Mấu chốt là, Thánh hỏa của Lăng Hàn không nhiều, không nhịn được tiêu hao như thế.

– Lần tiếp theo, nếu chúng mang hai kiện Đế binh tới, lại xuất động hai mươi đầu, ba mươi đầu Khô Lâu Thánh Binh thì sao?

Lăng Hàn cau mày.

Hắn có thể tạo thành phá hư lên Khô Lâu Thánh Binh, nhưng cũng không đại biểu hắn vô địch.

Tương phản, mười mấy đầu Khô Lâu Thánh Binh cùng đánh, chỉ cần phá hư một hai con, nhưng cũng đủ đánh giết hắn thành cặn bã.

Hơn nữa, hai kiện Đế binh đủ kiềm chế Thanh Trúc kiếm.

Nếu như Lăng Hàn là người cô đơn, hắn không cần phải sợ, đánh không lại thì bỏ chạy.

Nhưng bây giờ, hắn chạy, Tứ Nguyên tinh làm sao bây giờ?

– Phải nghĩ biện pháp liên hợp với Đế tộc.

– Thiên hạ Đế tộc nói ít cũng có mấy chục nhà, nếu bện lực lượng này thành liên minh, hoàn toàn có thể đối kháng Khô Lâu Thánh Binh.

– Tốt, ta phải đi một chuyến, ‘thuyết phục’ bọn họ gia nhập.

Lần này, hắn dự định dùng cả cứng mềm, ngươi đáp ứng là tốt nhất, không đáp ứng cũng phải đáp ứng.

Hắn mang theo Đế binh, bắt đầu tiến lên.

Thời gian không nhiều, hắn nhất định phải nắm chặc.

Trạm thứ nhất đương nhiên là Đông Lâm Đế tộc.

Nghe hắn nói xong ý đồ đến, Trì gia lập tức đánh nhịp, gia nhập liên minh do Lăng Hàn khởi xướng.

Thứ nhất Lăng Hàn là con rể Trì gia, cho dù thế nào cũng là người mình, thứ hai, Lăng Hàn đã thành Thánh, đó là bắp đùi rất to.

Lăng Hàn ngựa không dừng vó, trạm thứ hai hắn lựa chọn Tử Vi Đế tộc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.