Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/doctruyenonline.co/wp-includes/functions.php on line 6114
Thần Đạo Đan Tôn - Chương 3056: Ngày xưa, hôm nay : doctruyenonline.co

Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3056: Ngày xưa, hôm nay




Lăng Hàn đương nhiên không có hứng thú chờ thêm nhiều năm như vậy, liền vươn người đứng dậy, muốn gia nhập chiến đoàn, chỉ thấy thân thể của Thiên Sinh bỗng nhiên phồng lên, biến thành hơn ba trăm trượng, sau đó giống như một tấm vải, bao về phía tuyết quái.

Thấy cảnh này, Lăng Hàn không khỏi ngừng một chút, tiếp tục xem.

Thiên Sinh hóa thành tấm vải to đến kinh người, đạt tới cảnh giới như bọn hắn, kỳ thật hình thể cũng không phải mấu chốt, biến hóa chỉ ở một ý niệm, bởi vậy, hắn hóa thành tấm vải cũng vô cùng cường đại, lập tức vây quanh tuyết quái.

Tuyết quái cực lực giãy dụa, nhưng Tiên Kim cứng cỏi lại thêm lực lượng của Thiên Sinh, lại vững vàng trói buộc tuyết quái, tấm vải rất nhanh liền bao tuyết quái cực kỳ chặt chẽ, sau đó chỉ thấy Thiên Sinh khôi phục nguyên dạng, cái bụng thì cao cao nâng lên.

Hắn tương đương với ăn tuyết quái vào bụng!

Cái này rất kinh người, Tiên Vương tầng chín sinh sinh nuốt một chuẩn Thiên Tôn.

Oành!

Bụng dưới của Thiên Sinh đột nhiên nhô lên một khối, kia là tuyết quái bị hắn nuốt vào cực lực phản kích, muốn giết đi ra, nhưng cái bụng của hắn lại vô cùng cứng cỏi, không có để tuyết quái oanh phá.

Hắn hừ một tiếng, toàn thân toát ra từng tầng từng tầng hắc khí, nhìn bộ dáng có chút giống như những Tiên Vương bị tinh thần lực của Cuồng Loạn lây nhiễm, nhưng hắn lại rõ ràng duy trì được ý thức của mình.

Ong ong ong, trên người hắn hiện ra từng phù văn, cái này siêu việt quy tắc, vô cùng huyền ảo.

- Con quái vật này có chút mạnh, ta chí ít cần một ngàn vạn năm mới có thể luyện hóa hết.

Thiên Sinh thì thào nói.

- Bất quá, lại có vài con, ta liền có thể trở thành chuẩn Thiên Tôn.

- Rất xin lỗi thông tri ngươi, không có khả năng này!

Lăng Hàn ung dung nói.

- Ai?

Thiên Sinh lập tức quay người, hiện tại hắn cao tới mấy trăm trượng, quát một tiếng cũng vô cùng vang dội.

- Là Cẩu gia nhà ngươi!

Đại Hắc Cẩu lập tức chui ra, nó ngao ngao gọi.

- Nhanh tự sát, để Duyên Sinh Thiên Tôn xuất thế, nếu không Cẩu gia liền đánh nổ ngươi!

Thiên Sinh chắp hai tay sau lưng:

- Lúc ta vừa mới xuất thế cũng không sợ ngươi, huống chi hiện tại? Lăng Hàn đâu, còn không ra!

Hắn biết thanh âm mới vừa rồi không phải là Đại Hắc Cẩu phát ra.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, xuất hiện ở trên đỉnh núi.

Hiện tại hình thể của Thiên Sinh to lớn, dù đứng ở trong cốc cũng không thấp hơn hắn quá nhiều, hắn lạnh lùng nhìn Lăng Hàn:

- Năm đó không có giết chết ngươi, quả nhiên là sai lầm lớn nhất của ta!

Lăng Hàn lắc đầu:

- Câu nói này rất nhiều người đều nói với ta, nhưng sự tình bọn hắn tính sai lại là căn bản không nên nhau ta!

- Ngươi thật cuồng!

Thiên Sinh nói.

- Đây là tự tin.

Lăng Hàn y nguyên bình thản, lúc trước hắn cùng bọn người Kỷ Vô Danh, Hỏa Phù Dung liên thủ cũng không phải đối thủ của Thiên Sinh, nhưng bây giờ hắn đã ở trên cảnh giới đuổi ngang, không có bất kỳ thế yếu.

- Lúc trước không có thôn phệ huyết mạch của ngươi là tiếc nuối khôn nguôi của ta, không nghĩ tới ngươi lại tự mình đưa tới cửa, không tệ.

Thiên Sinh gật gật đầu, tràn đầy tự tin.

- Nói hươu nói vượn đủ chưa, nhanh trả Duyên Sinh Thiên Tôn lại!

Đại Hắc Cẩu xuất thủ trước.

Thiên Sinh hừ một tiếng, một chưởng vỗ ra đón lấy.

Bành!

Hai cường giả tầng chín đụng nhau một kích, lập tức dẫn phát chấn động mạnh, nhưng mà, mặc dù một người một chó bị đẩy lui mấy trăm dặm, lại từng cái điềm nhiên như không có việc gì.

- A, khí lực của ngươi!

Thiên Sinh kinh ngạc, lập tức thốt ra.

- Ngươi tu thành Bất Diệt Tiên Kim Thể!

Hắn có được một sợi thần hồn của Duyên Sinh Thiên Tôn, tự nhiên biết Bất Diệt Thiên Kinh tồn tại.

Đại Hắc Cẩu dương dương đắc ý:

- Cũng không phải chỉ có tên vương bát đản như ngươi mới có được khí lực Tiên Vương cấp.

Thiên Sinh khẽ nhíu mày, nhưng lập tức liền giãn ra:

- Vậy cũng chỉ có bị ta luyện hóa!

Hắn xuất thủ lần nữa, bắt tới Đại Hắc Cẩu.

Bất quá, Đại Hắc Cẩu đã sớm đạt đến tầng chín đỉnh phong, lại cùng Ngõa Lý học tập các loại lý luận, khoảng cách đặt chân chuẩn Thiên Tôn chỉ xa một bước, chiến lực không tầm thường, nhất là khí lực đạt đến Tiên Kim cấp, tự nhiên càng thêm không sợ.

Giống nhau, Thiên Sinh một mực có được phòng ngự Tiên Kim cấp, mặc dù hai người đánh cho vô cùng kịch liệt, lại ngươi thương không được ta, ta cũng không thương tổn được ngươi, cục diện bế tắc, đánh náo nhiệt mà thôi.

Chiến chiến chiến, đánh cho thiên hôn địa ám, nhưng từ đầu đến cuối không có bất kỳ kết quả.

Ông!

Bụng của Thiên Sinh lại rung động, ở trong đó là giam giữ một chuẩn Thiên Tôn, thực lực mạnh mẽ, đủ để tạo thành phá hư rất lớn với Tiên Kim. Bình thường không có gì, hắn kết hợp lực lượng của mình đủ để trấn áp, nhưng bây giờ còn muốn cùng một cao thủ tầng chín đỉnh phong đối oanh.

“Nội ứng ngoại hợp” liền để hắn có chút không chịu nổi.

Nhiều lần bụng của hắn đã nứt ra, bị một cái móng vuốt cào nát, thiếu chút nữa để con tuyết quái kia vọt ra, miễn cưỡng bị hắn đè ép trở về, nhưng đã có chút lực bất tòng tâm.

Hắn nhìn về phía Lăng Hàn, người này còn không có xuất thủ, nếu liên thủ với Đại Hắc Cẩu, hắn căn bản không có khả năng tiêu hóa hết đồ vật trong bụng, kia cần hoàn cảnh cực kỳ an tĩnh.

- Phốc!

Thân thể Thiên Sinh dứt khoát mở ra, lần nữa hóa thành một tấm da sắt, “nôn” vật trong bụng ra.

Tuyết quái lập tức thoát khốn, ngao ngao quát gọi.

Thiên Sinh biến hóa thân thể, lại trở thành kích thước bình thường, cái này có thể giảm bớt diện tích bị công kích, nếu không trong chiến đấu là cực kỳ bất lợi.

Bành!

Tuyết quái một cước đạp xuống, rơi xuống Thiên Sinh, nhưng chân của nó quá lớn, ngay cả Đại Hắc Cẩu cũng nằm trong công kích.

- Đại quái, ngươi làm sao ngay cả bản tọa cũng giẫm?

Đại Hắc Cẩu vội vàng trốn tránh, mặc dù thân thể nó như Tiên Kim, ăn một cước này khẳng định không chết được, nhưng tuyệt đối sẽ bị đè ép, đây chính là rất đau!

Tuyết quái căn bản không để ý tới, không ngừng giẫm, đối xử Thiên Sinh cùng Đại Hắc Cẩu như nhau.

Bọn hắn vốn chính là người của hai thế giới.

Có tuyết quái loạn nhập, chiến đấu liền trở nên phức tạp, tam phương hỗn chiến, vô cùng náo nhiệt.

Lăng Hàn thét dài một tiếng, giết tới tuyết quái, bành bành bành, hắn liên tục huy quyền, từng quyền vô cùng bá đạo.

Lực lượng của tuyết quái rất mạnh, nhưng lực phòng ngự lại xa xa không có đạt tới

Tiên Kim cấp, ở dưới Lăng Hàn cuồng oanh loạn tạc, một cái chân của nó liền bị đập gãy, bành, thân hình lập tức nghiêng một cái, khuynh đảo xuống.

Lăng Hàn lại hành hung một trận, ba, đầu của tuyết quái cũng bị oanh bạo, triệt để chết đi.

Sạch sẽ, gọn gàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.