[Quyển 2] [Xuyên nhanh] Cứu Mạng! Tất Cả Nam Chủ Đều Hắc Hoá

Chương 296: Tế phẩm của Tử Thần 25




Edit by AShu ^_^.

__________________

Tô Đường đoán được Thần Gió đang hiểu lầm, bất quá nàng không những không có giải thích, ngược lại nói: "Nhớ trước đây khi ta trở thành tế phẩm bị ném đến Minh Phủ, đại nhân nhà ta là muốn ta đi hầu hạ Tiểu Tam. Còn chuyện về sau, chính là Tiểu Tam cùng với các tiểu khả ái khác quá thích ta, đại nhân không cao hứng, cũng chỉ có thể đem ta mang về bên người."

Thần Gió môi đỏ khẽ nhếch, hoàn toàn nói không ra lời.

Hai người nói chính là đang nói thì thầm, cho nên cũng không có người nghe được, còn Thần Gió, nàng cảm thấy nếu Tử Thần đều không ngại, nàng cũng không có gì để khϊếp sợ.

Mấy người kia nhìn cường tráng, nhưng rốt cuộc cũng là nhân loại, đối đầu với một vị thần, quả thực bất kham một kích.

Bất quá đều không sao cả, bởi vì Tô Đường chân chính muốn đối mặt chính là Cầu Vồng.

Nữ thần Gió cùng mấy nhân loại kia đánh nhau, phía trước phía sau không vượt qua ba phút, nhưng ba phút này, Tô Đường lại bị đưa tới một thế giới khác.

Đúng vậy, một thế giới khác, nơi đó thời gian yên lặng, ngoại trừ hắc ám vô tận, liền cái gì cũng không có.

Tô Đường an tĩnh mà đứng ở nơi hư vô này, trong mắt tràn đầy bình tĩnh, bất quá vì làm đối phương buông lỏng cảnh giác, nàng chỉ có thể hét lên tiếng thét chói tai.

Cầu Vồng, không, khi Thần Hắc Ám lại đây, vừa lúc nghe được tiếng thét chói tai, trong phút chốc, sát ý trong mắt bộc phát, một cái phất tay, trực tiếp đem Tô Đường ngã văng ra ngoài, cuối cùng làm nàng hộc máu.

Một chưởng này, tuy không đến mức làm người mất đi tính mạng, nhưng mà rất đau a.

Nàng áp xuống phẫn nộ, giả bộ sợ hãi cùng bất lực, đến cuối cùng ngay cả phát ra thanh âm đều có chút hơi hơi phát run, "Ngươi, ngươi là ai?"

Lần này, Thần Hắc Ám không còn che giấu, trong mắt toàn là khinh thường, "Ta là ai không sao cả, dù sao ngươi lập tức sẽ chết. Nga, nói sai rồi, hẳn là trọng sinh."

Tô Đường liên tưởng đến những thần minh lúc trước đột nhiên tử vong, đều là tính tình đại biến, nàng không biết hắn dùng thủ đoạn gì, bất quá vì phòng ngừa ngoài ý muốn, nàng vẫn tìm hệ thống.

"Đợi lát nữa nếu ta áp chế không được, nhớ rõ dùng tích phân mua đạo cụ cho ta."

Hệ thống, "Hiểu."

Cùng hệ thống bàn bạc xong, Tô Đường lại lần nữa ngẩng đầu, bốn phía quá tối, nàng hiện tại tuy có tu vi, nhưng mà quá thấp, cho nên muốn nhìn cũng không rõ ràng.

Thần Hắc Ám vẫn còn tiếp tục, tựa hồ đoạn thời gian trước kia quá mức nghẹn khuất, lúc này cấp bách phải phát tiết, "Không có Tử Thần, ngươi cái gì đều không phải, bất quá yên tâm, ta sẽ không làm ngươi lập tức chết đi, lập tức chết rất nhàm chàn. Ta muốn lưu trữ ngươi, hảo hảo nhìn Tử Thần thống khổ, nhìn thế giới này là như thế nào biến hắc ám."

Tô Đường ngồi dưới đất, xoa xoa vết máu trên khóe miệng, tuy nói không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, bất quá nghe được những lời này cũng có thể đoán được biểu tình dữ tợn của hắn.

Nàng cái gì cũng không nói, liền như vậy lẳng lặng mà nhìn hắn nổi điên, thẳng đến hắn phát tiết đủ rồi, vẻ mặt cười dữ tợn nói: "Hiện tại, chúng ta có thể bắt đầu rồi."

Theo thanh âm hắn nói, Tô Đường có thể cảm giác được trong cơ thể chính mình đã xảy ra biến hóa, thật giống như tất cả những mặt trái cảm xúc của chính mình đều bị lôi kéo ra, làm hốc mắt nàng đỏ lên, hiện ra biểu tình dữ tợn. Khác với một chưởng lúc trước, một chưởng kia tuy rằng đau, nhưng vẫn có thể chịu đựng, nhưng lần này, liền phảng phất có cái gì lôi kéo ý thức cùng cảm xúc của nàng, muốn đem nàng kéo vào vực sâu, chỉ còn phẫn nộ, chỉ còn gϊếŧ chóc.
Hệ thống, "Ý thức hỏng mất 20%, cảm xúc hỏng mất 30%."

"Ý thức hỏng mất 40%, cảm xúc hỏng mất 60%."

......

"Ý thức hỏng mất 90%, cảm xúc hỏng mất 99%!"

"Nhãi con, ta phải dùng đạo cụ!"

Về ý thức nàng biết quanh mình đã phát sinh hết thảy, cũng minh bạch đã xảy ra cái gì, nhưng ở phương diện cảm xúc, cũng đã không chịu khống chế, nếu cứ tăng lên, nàng nhất định sẽ hỏng mất, như những thần minh đó.

Nhưng Tô Đường lại cắn răng, đầu óc nàng xưa nay chưa từng có thanh minh, lúc trước trải qua những thế giới đó, từng màn tất cả đều xẹt qua trong đầu nàng, nàng vốn cho rằng sớm đã quên đi, không có khả năng nhớ lại sự tình, hiện giờ đều rõ ràng mà hiện ra ở trước mặt nàng, cuối cùng phóng đại......

Hệ thống có chút gấp, "Còn phải đợi cái gì! Lại chờ liền hỏng mất!"
Tô Đường thở có vẻ khó khăn, khóe miệng lại nở nụ cười, mà nụ cười kia, nói như thế nào, là hệ thống chưa bao giờ gặp qua, yêu tà cực kỳ nguy hiểm, đồng thời lại rất có lực hấp dẫn.

Truyện được edit bởi AShu089/ Đọc truyện trên truyenwk.com AShu089 và wordpress: https://nhameo089.wordpress.com/ để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦

Thần Hắc Ám liền như vậy thưởng thức nàng biến hóa, đến cuối cùng, hắn liếm liếm môi, "Lúc trước vẫn luôn cảm thấy Tử Thần mắt mù, bất quá hiện tại xem ra, hắn cũng không tính mù hoàn toàn."

Nhân loại ngu xuẩn như vậy, Tử Thần cư nhiên có thể coi trọng, Thần Hắc Ám cho rằng nhân loại này hạ lời nguyền gì đó với đối phương. Bất quá hiện tại xem ra, tựa hồ có chút hiểu được, nhân loại này đích xác có chỗ hấp dẫn a.

Tô Đường không có nghe được hắn đang nói cái gì, bởi vì cả người nàng đều phản kháng cái cổ lực lượng hắc ám kia.
Lại sau đó, hệ thống ngây người.

"Ngọa tào......"

Nàng cư nhiên chống đỡ được!

Tô Đường yếu đuối mà ngã trên mặt đất, như vậy, rất giống bị hắc ám chủ đạo.

"Ai, còn không phải bởi vì nghèo."

Hệ thống nghe vậy, khóe miệng vừa kéo.

Thần Hắc Ám đợi hồi lâu, một chiêu này của hắn ở trên người các thần minh khác trăm thí bách linh, thần minh nhìn như cao cao tại thượng, nhưng đào cái bề ngoài cao quý đó lên, bên trong lại toàn là hư thối.

Ngược lại nhân loại này, cư nhiên có thể chống đỡ lâu như vậy, làm hắn ngoài dự đoán, bất quá, chống đỡ có bao nhiêu cũng vô dụng, cuối cùng còn không phải bị hắc ám trong lòng chính mình chủ đạo sao.

Thần Hắc Ám, lực lượng của hắn hấp thụ từ những thứ hắc ám trên thế giới.

Trên thế giới này chỉ có hắn và thần Quang Minh.
Kết giới không sai biệt lắm dùng mấy ngày, nhưng ở ngoài mặt, tổng cộng cũng liền một phút.

Nàng phảng phất giống như trải qua cả một thế hệ, cảm thụ được ánh sáng ấm áp, đường phố phồn hoa, nhưng Thần Gió lại nói, nàng chỉ biến mất có một phút.

Nữ thần Gió vừa lúc giải quyết những tên lưu manh đó, vừa quay đầu lại, liền không thấy thân ảnh của Tô Đường, liền lập tức luống cuống. Rốt cuộc vị này là tâm can trong lòng Tử Thần, nếu như đánh mất nàng, Tử Thần nhất định sẽ làm thịt nàng ta. Vì vậy khi nàng ta chuẩn bị tìm người, Tô Đường lại xuất hiện ở phía sau nàng ta.

Thần Gió có chút nghi hoặc, nhìn người phía sau, cứ cảm thấy nàng khác với lúc trước.

Bất quá rất nhanh, gió lốc lại dứt bỏ cái ý tưởng này.

"Persephone tiểu thư, ngươi không sao chứ?"
Tô Đường mỉm cười, "Không có gì." Nói xong, ánh mắt đảo qua những nam tử đang lộ ra vẻ sợ hãi.

Có thể không sợ hãi sao, bọn họ bị người thu mua, lấy tiền giáo huấn một chút vị tiểu thư này, nhưng đối phương không nói cho bọn họ, người này cư nhiên hung tàn như thế.

Tô Đường trước nay liền không phải là người tốt gì, đám lưu manh này hôm nay bởi vì một chút tiền mà nhục nhã nàng, về sau có thể bởi vì tiền muốn mạng người, cho nên nàng gϊếŧ bọn hắn, không hề gánh nặng.

Nhưng đối với Thần Gió mà nói, lại không thể tưởng tượng.

Bởi vì thủ đoạn của nàng, quá hung tàn.

Khi Tử Thần tới nơi, tiểu cô nương của hắn người đầy huyết, khóe miệng lại nở nụ cười.

Tiểu cô nương từ trước chưa từng gϊếŧ người, hơi thở trên người rất sạch sẽ, nhưng hôm nay, nàng như là ác quỷ bước ra từ địa ngục, hơi thở huyết tinh, ánh mắt vừa tà vừa mị.
Tim Tử Thần đập thình thịch, hắn quá rõ ràng chuyện về những thần minh bị chết lúc trước.

Tính tình đại biến.

Hắn gắt gao nhìn chằm chằm nàng, áp xuống đầu quả tim nảy lên sợ hãi, "Persephone."

___________________

( tấu chương xong )

Đã beta

Edit by AShu


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.