Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 195: Khác nhau một trời một vực (6)




” Đây mới là con gái tốt của nương!” Tuyết di nương vui mừng vỗ vỗ tay của nàng, cười nói: ” Chờ ngươi làm vương phi của Tiêu Dao vương, cho dù Cầm di nương có phủ Thừa tướng làm chỗ dựa cũng không còn quan trọng. Đến lúc đó chúng ta cũng không cần dựa vào xú nha đầu Hoàng Bắc Nguyệt này nữa, có thể thoải mái đày đọa nàng đến chết!”

Hai mẹ con không coi ai ra gì mà cười nói, hoàn toàn không biết ảo tưởng tươi đẹp của bọn họ đều bị Hoàng Bắc Nguyệt nghe được.

Lưu Vân Các.

Trong phòng, Hoàng Bắc Nguyệt lắc đầu mỉm cười, thật là một đôi mẹ con cực phẩm mà, ảo tưởng quá mức còn không nói, bây giờ lại còn mắc thêm chứng hay quên.

Dùng thân phận của Tiêu Dao vương, Tiêu Vận hiện tại làm sao có khả năng làm vương phi của hắn được?

Hai mẹ con này nghĩ rằng chỉ bằng vào khuôn mặt xinh đẹp, thêm vào cái thực lực Tam Tinh Triệu hoán sư đáng thương kia thì Tiêu Dao vương sẽ nhìn họ với cặp mắt khác xưa sao?

Quả là ngu ngốc!

Tiêu Dao vương là người nào? Mỹ nữ xinh đẹp lại có thực lực cao hơn Tiêu Vận hắn đã thấy qua vô số, không biết tự tin của Tiêu Vận là từ đâu tới nữa? Nàng nghĩ mình có thể lọt vào mắt xanh của Tiêu Dao vương ư?

” Tiểu thư, ngươi đang suy nghĩ cái gì mà có vẻ cao hứng như thế?” Đông Lăng nhìn nàng nở nụ cười, hỏi.

” Trong phủ của chúng ta sắp xuất hiện một vị vương phi, ta có thể không cao hứng sao?”

” Vương phi? ” Đông Lăng chớp chớp đôi mắt to tròn, có chút khó hiểu hỏi lại.

” Một tên Tam Tinh Triệu hoán sư nho nhỏ cũng dám không đặt ta vào mắt, còn muốn làm vương phi của Tiêu Dao vương, ngươi nghĩ như vậy cũng được sao?”

Đông Lăng vừa nghe đã biết Hoàng Bắc Nguyệt đang nói tới ai. Nàng che miệng nhỏ giọng bật cười.

” Nhị tiểu thư muốn làm vương phi của Tiêu Dao vương? Giấc mộng này của nàng không khỏi quá xa vời đi.” Đông Lăng quệt miệng, dường như chợt nhớ tới cái gì, thuận miệng nói: ” Kỳ thực, ta lại cảm thấy Tiêu Dao vương hình như có ý với tiểu thư…”

Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt liếc một cái, Đông Lăng lập tức le lưỡi ngậm miệng, nhưng chỉ trong tích tắc lại cười nói: ” Nói tóm lại, Tiêu Dao vương đối xử với tiểu thư rất tốt, còn về phần Nhị tiểu thư…quả thật là nhìn cũng không thèm nhìn một cái.”

” Mặc kệ Tiêu Dao vương đối xử với nàng như thế nào, hết thảy mộng đẹp của Tiêu Vận, ta sẽ phá hủy toàn bộ.” Trên mặt Hoàng Bắc Nguyệt tràn vẻ quyết đoán. Nàng nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cho hai mẹ con nhà này!

” Ân, nàng tuyệt đối chỉ có thể gặp ác mộng!” Đông Lăng cũng kiên quyết nói.

” Đông Lăng, ngươi ra ngoài trông chừng, đừng để cho người khác tới quấy rầy ta.” Hoàng Bắc Nguyệt chuẩn bị dựa vào Bách Luyện Kinh của Độc Cô Dược Thánh thử nghiệm luyện dược thuật một phen, bởi vậy tuyệt đối không thể bị người khác quấy rầy.

Trông thấy vẻ mặt nghiêm túc của nàng, Đông Lăng liền minh bạch. Nàng gật đầu, nhanh chóng đi ra ngoài đóng cửa lại.

Hoàng Bắc Nguyệt lấy Tử Kim Lô cùng một chút dược liệu từ trong nạp giới ra để dưới đất. Nàng xếp bằng trên một tấm đệm, đem dược liệu phân loại thật tốt.

Thứ nàng chuẩn bị luyện chế là một loại thuốc chữa thương phẩm cấp thấp – Sinh Cơ Đan.

Sinh Cơ Đan là loại đan dược rất được dong binh cùng mạo hiểm giả (người mạo hiểm) hoan nghênh. Nó có thể nhanh chóng cầm máu, giúp vết thương mau khép lại, hơn nữa phương pháp luyện chế khá đơn giản, dược tài cũng thuộc loại phổ thông, giá cả không mắc.

Loại đan dược này Luyện dược sư nào cũng biết luyện chế, hơn nữa có thể thời luyện chế số lượng lớn trong thời gian ngắn.

Vì vừa mới bắt đầu luyện dược nên Hoàng Bắc Nguyệt vô cùng cẩn thận, nàng chỉ dám bắt đầu luyện chế các loại đan dược đơn giản phẩm cấp thấp mà thôi.

Nàng đem dược liệu năm loại thuộc tính chuẩn bị kỹ càng, sau đó chậm rãi châm lửa, sau khi khống chế ngọn lửa ổn định trong Tử Kim Lô, nàng liền đem Thảo Trùng Quả hỏa thuộc tính bỏ vào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.