[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 261: Giao Dịch của Grid và Damian




Piaro là một nông dân huyền thoại? Thật là ngớ ngẩn. Không, rõ ràng nó là một chuyện hoang tưởng. Kể cả các tiểu thuyết online hạng ba trên toàn thế giới cũng chẳng có truyện nào sẽ phát triển nhân vật như vậy cả.

‘Piaro có mơ ước trở thành một Kiếm Thánh cơ mà, vậy tại sao ông ta lại thành một nông dân?”

Nếu vậy lý do có thể khiến Piaro tăng được tỉ lệ thu hoạch bội thu là …

“Chắc ông ấy đã học được một kỹ thuật tốt trong khi làm nông theo sở thích.”

Đó chắc chắn là một dự đoán hợp lý. Piaro là một người rất đa năng, vì vậy điều đó là có thể.

‘Mình chắc đã có một ảo tưởng vô lý rồi.”

Cậu sợ rằng Jude đang cười mình. Grid mỉm cười và lấy lại bình tĩnh. Rồi cậu nhìn sang Piaro và Asmophel. Họ sẽ cần một chút riêng tư.

“Hãy rời khỏi đây thôi.”

Grid nói và các thành viên Chơi Đồ Mạnh đi theo cậu. Damian cũng đi cùng với họ. Chỉ còn Piaro và Asmophel ở lại với nhau và họ bắt đầu có một cuộc trò chuyện dài.

Vào ngày đó, cả hai người đều thề rằng: Vì Công Tước Grid đã xóa tan sự hiểu lầm của họ và giúp họ tìm ra kẻ thù thực sự để trả thù, nên họ sẽ cam kết trung thành vĩnh cửu với người đã cứu họ ra khỏi địa ngục đó.


Trên đường đến Lâu đài Reidan, sự chú ý của Grid đã bị thu hút bởi phong cảnh tuyệt đẹp của thành phố đã phát triển đáng kể những ngày qua.

’Giờ thì chắc chắn đã phát triển hơn Reidan cũ rồi.”

Nhưng nó vẫn còn thua kém Winston khá nhiều. Kích thước của Reidan dù gấp hơn hai lần Winston nhưng các công trình tổng thể thì ít hơn. Vấn đề của Reidan là dân số vốn có số lượng rất ít. Dù Quản Trị Viên giỏi nhất là Rabbit đã tích cực làm việc nhưng tốc độ phát triển của nó vẫn chậm vì thiếu nhân lực.

“Lauel, có kế hoạch nào để đối phó với khủng hoảng dân số không?”

“Như anh đã làm trước đây thì chúng tôi đã lên kế hoạch bảo vệ và di cư các nhóm người thiểu số đang bị đàn áp ở khắp mọi nơi trên Đế Quốc.”

Kế hoạch đó cũng giống như trường hợp của Tộc Ul. Nhưng sẽ có một giới hạn rõ ràng cho phương pháp này. Đó là các thành viên Chơi Đồ Mạnh sẽ phải vất vả rất nhiều. Ngoài ra, có khả năng Đế Quốc cũng sẽ không để yên cho họ tiếp tục thực hiện điều đó.

“Có cách tự nhiên nào để tăng dân số không nhỉ?”

“Cái đó…”

Grid chưa biết một điều, đó là Reidan đã trở nên nổi tiếng sau cuộc tấn công của bảy bang hội. Nhiều người đã tỏ ra hứng thú với Reidan hơn. Lauel chắc chắn rằng: tại thời điểm này có nhiều người chơi đang cố gắng chuyển tới Reidan. Nhưng vấn đề là rào cản để gia nhập là quá cao. Không biết có bao nhiêu người trong số họ sẽ có thể tiếp cận được Reidan.

“Anh không nên nghĩ quá vội vàng như vậy. Trước tiên, cứ hoàn thành việc phát triển mỏ và kết nối các con đường lại đã. Sau đó, việc triển khai quân lính sẽ dễ dàng hơn và số lượng quái vật sẽ giảm dần … Chúng ta chỉ cần đợi đến lúc đó.”

“Tốc độ của việc phát triển mỏ thế nào rồi?”

“Hiện chúng ta không có đủ công nhân lành nghề. Đặc biệt, việc bảo vệ các thợ mỏ cũng rất khó khăn. Có vẻ như sẽ mất nhiều thời gian hơn so với kế hoạch.”

“Thợ mỏ …”

Sẽ thật lý tưởng nếu Minor làm việc với vai trò là thợ mỏ, nhưng việc tìm kiếm pavranium cần phải được ưu tiên. Lúc này thì vẫn còn quá sớm để yêu cầu Minor gắn bó với khu mỏ.

‘Mình không nên lo lắng quá nhiều. Mà nhân tiện thì tại sao chưa có tin tức gì từ Minor nhỉ?”

Minor đang đi làm nhiệm vụ tìm tất cả các mê cung golem ở phía tây Vương Quốc. Grid lo lắng rằng cậu ta có thể đã gặp quái vật và đang bị nguy hiểm. Nhưng không, cậu bé thông minh đó chắc sẽ không bị nguy hiểm dễ dàng như vậy được.

“Mình không nên lo lắng nữa.”

Grid thay đổi chủ đề. “Lauel, Vậy các bang hội khác đã có Đội Kị Sĩ chưa?”

“Đội Kị Sĩ sao? Tôi nghĩ rằng không nhiều lắm thì phải? Nhưng nếu bang hội tạo ra một nhóm cụ thể và đặt tên cho nó là “Đội Kị Sĩ” thì nó sẽ trở thành một Đội Kị Sĩ chứ phải không? Nếu vậy thì việc thành lập hàng loạt cũng dễ thôi.”

“Có vẻ như Lauel không biết rằng có một chức năng riêng là Đội Kị Sĩ.”

“Vậy thì, mình là chủ nhân đầu tiên của một Đội Kị Sĩ thực thụ?”

Có lẽ là như vậy. Vì đâu có dễ dàng để thu phục được các NPC Thành Danh đâu.

“Đội Kị Sĩ đầu tiên …”

Trong Satisfy, ý nghĩa của ‘lần đầu tiên’ là rất lớn. Đó là một thành tích thường mang lại những lợi ích đặc biệt.

“Mình sẽ nhận được những lợi ích gì đây?”

Trái tim của Grid bắt đầu trở nên bồn chồn trở lại. Nhưng việc đó không khiến cậu khó chịu lắm. Vì cậu đã luôn duy trì một sự căng thẳng nhất định để ngăn chặn sự đau khổ và thất vọng mà cậu từng cảm thấy trong quá khứ quay lại.

“Tôi rất vui vì ngài đã trở về an toàn. “

“Chào mừng Công Tước Grid! “

Tại lối vào của lâu đài, Grid được chào đón bởi Quản Trị Viên Rabbit và Jude, hai người họ đã được thông báo trước về việc cậu sẽ đến gặp họ. Grid quan sát họ bằng <Kiếm Lãnh Chúa Vĩ Đại> và mỉm cười.

“Họ cũng tăng trưởng rồi.”

Rabbit đã tăng thêm rất nhiều Trí Tuệ và Sức Mạnh Chính Trị, trong khi Jude cũng tăng được rất nhiều Sức Mạnh và Thể Lực. Điều đó cho thấy họ đã chuyên tâm với vai trò của mình như thế nào.

“Các anh đã trải qua nhiều khó khăn trong khi tôi vắng mặt rồi.”

Grid vỗ vai họ. Quản Trị Viên Rabbit thì cúi đầu khiêm tốn trong khi Jude thì cảm thấy hài lòng và khịt mũi như một con bò. Sau đó họ đi cùng Grid vào lâu đài. 1.000 binh sĩ hồi hộp đứng chào mừng họ.

“Chú ý!”

“Anh hùng của Vương quốc! Mặt trời của Reidan! Chúng tôi xin kính chào Công Tước Grid vĩ đại!”

Những tiếng hét làm rung chuyển cả lâu đài. Grid quan sát họ khi đi ngang qua.

“Họ không hề yếu so với quân lính của Đế Quốc.”

Đó là một tốc độ tăng trưởng khổng lồ. Đó là bằng chứng cho thấy phương pháp đào tạo khắc nghiệt của Jude đã có hiệu quả lớn. Đó là sức mạnh của kỹ năng <Tôi Không Biết> cấp (SS) của Jude. Anh ta không suy nghĩ gì cả. Khả năng huấn luyện binh lính của Jude đã khiến Grid mỉm cười.

Và có đôi mắt của một người đàn ông vẫn theo dõi sát sao cậu nãy giờ bỗng tỏa sáng. Đó là Damian.

‘Đến lúc rồi!’

Kể từ khi Grid đến Reidan, Damian đã chờ đợi thời điểm thích hợp để nói xin chào và cuối cùng anh cũng có được một cơ hội. Grid dường như đang có một tâm trạng tốt lúc này!

“Grid! Đã lâu rồi nhỉ!”

Damian tiến về phía trước và chào Grid. Anh cảm thấy lo lắng nhưng anh đã rất cố gắng để không thể hiện điều đó ra trước mặt Grid. Anh quỳ xuống và cúi đầu.

Grid hỏi, “Anh là ai?”

“Ặc.” Đó là một phản ứng rất bất ngờ. “C-cậu không nhớ tôi sao?”

Damian cảm thấy muốn khóc. Grid quan sát kẻ đang chìm trong thất vọng trước mặt mình. Damian nghĩ rằng từ quan điểm của Grid thì rõ ràng Damian chẳng hơn gì một nhân vật phụ trong cuộc đột kích Giáo Hoàng. Và đó cũng là một thời gian đã lâu rồi.

Damian tự nhắc bản thân về điều đó và giới thiệu lại. “Tôi là Damian – Kị Sĩ Thánh của Giáo Hội Rebecca và là. Khoảng một năm hai tháng trước theo thời gian Satisfy, tôi đã buff cho cậu trong cuộc đột kích Giáo hoàng Drevigo.”

“À.”

Bây giờ thì Grid đã nhớ ra Damian. Anh chàng Kị Sĩ Thánh otaku đó. Vào thời điểm đó thì cậu không biết rằng, khả năng buff của Damian rất đáng chú ý vì với sức mạnh của cậu bây giờ thì cậu mới có thể nhận ra.

“Tôi nhớ rồi. Vậy tại sao anh lại ở đây?”

Có lẽ anh ta muốn tham gia Hội Chơi Đồ Mạnh chăng? Grid tràn đầy kỳ vọng lớn lao nhưng Damian thì đột nhiên khóc lên.

“Hãy cứu Isabel-chan!”

“Isabel?”

Lại ai nữa thế nhỉ?

‘À, tôi nhớ rồi.” Đó là một trong những Nữ Tu Rebecca. Cô ấy có mái tóc vàng và sử dụng một cây thương đặc biệt. “Có chuyện gì xảy ra với cô ấy vậy?”

Không, tại sao người này lại yêu cầu trợ giúp của cậu chứ?

“À đúng rồi.”

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Grid. Cậu đã nhớ ra những điều mình đã làm.

‘Thương Lifael.”

Đó là một vũ khí đặc biệt dành cho các Nữ Tu Rebecca mà Pagma đã phong ấn. Cậu đã mở phong ấn của nó và rồi cứ thế bỏ đi.

“Chết tiệt.”

Isabel đang chết dần vì Grid. Cậu cảm thấy không thoải mái khi nghĩ đến điều đó. Cậu cảm thấy tội lỗi khi đã khiến người khác gặp nguy hiểm đến tính mạng, và cậu cũng lo lắng rằng Damian sẽ yêu cầu bồi thường thiệt hại.

‘Mình không còn tiền.’

Trong khi Grid đang lo lắng thì Damian cầu xin cậu một lần nữa. “Tôi sẽ trả cho cậu tất cả tài sản của tôi! Vì vậy, làm ơn … Làm ơn hãy cứu Isabel-chan!”

“Hở?”

Grid đã nghĩ rằng Damian sẽ yêu cầu bồi thường thiệt hại, nhưng anh ta lại định trả công cho cậu sao? Và bằng tiền nữa?

‘Một tên ngốc sao?’

Đúng thời điểm đó, Lauel gửi tin nhắn cho Grid.

-Damian là ứng cử viên Giáo Hoàng. Anh thử giúp anh ta xem? Nếu anh ta trở thành Giáo Hoàng, Reidan sẽ có thể liên minh với các thế lực hùng mạnh của Giáo Hội Rebecca. Lợi ích từ việc đó sẽ không thể nào định giá được bằng tiền.

“Ứng cử viên Giáo Hoàng …”

Thực ra thì Grid vốn đã có ý định giúp Damian rồi. Hơn bất cứ điều gì khác, cậu cảm thấy tội nghiệp cho Isabel. Ngoài ra…

‘Thương Lifael.”

Một vũ khí thần thánh. Đây là một cơ hội tuyệt vời để thẩm định nó một cách chi tiết.

‘Thêm nữa.”

Cậu sẽ có thể học cách tạo ra các trang bị thần thánh. Một vũ khí mạnh hơn cả. Không, có thể một vật phẩm mạnh hơn cả tác phẩm của Pagma sẽ ra đời. Và một nụ cười đã xuất hiện trên khuôn mặt của Grid.

“Bao nhiêu?”

“Huh?”

Damian hốt hoảng trước câu hỏi bất ngờ của Grid. Grid giải thích cho Damian. “Anh sẽ trả cho tôi bao nhiêu để tôi phong ấn Thương Lifael? Bao nhiêu?”

Grid phải lấy mọi thứ có thể. Đó không phải là một sự tham lam không biết xấu hổ. Vì sẽ thật là ngu ngốc khi bỏ lỡ cơ hội để nhận được một cái gì đó, trừ khi cậu là một kẻ ngốc.

“Mình đã từng là một kẻ ngốc trong quá khứ.”

Damian nói cẩn thận: “Hiện tại tôi đã chuẩn bị được 530.000 vàng …”

Đó là số tiền anh đã chuẩn bị như một khoản đặt cọc.

“Hrmm.”

Tiền mặt thì là bao nhiêu nhỉ?

‘1 tỷ 750 triệu …”

Grid nhẩm tính nó trong đầu. Damian cảm thấy lo lắng khi Grid không thể hiện phản ứng gì và vội vàng nói thêm.

“N-nếu tôi bán cả biệt thự của mình, tôi có thể trả thêm 1,2 triệu vàng!”

“Biệt thự?”

“Đúng! Đó là một biệt thự nhỏ mà tôi sống, nó ở Tokyo, Nhật Bản!”

“Anh ta sẽ bán căn nhà trong thực tế của mình chỉ vì một NPC?”

Trong quá khứ, Grid chắc hẳn đã cười nhạo Damian rồi. Nhưng giờ thì cậu sẽ không làm thế. Grid đã được trải nghiệm tình yêu với các NPC là Irene, Khan, Piaro nên cậu đã cảm thấy mình có cảm tình hơn với Damian.

“Anh ta không phải là người xấu.”

Anh ta chỉ là một kẻ ngốc. Nhưng chưa hết. Damian còn là một ứng cử viên Giáo Hoàng nữa. Khả năng Damian có thể trở thành Giáo Hoàng nên được lưu ý.

“Mình phải suy nghĩ về mối quan hệ trong tương lai chứ không phải tham lam kiếm tiền bây giờ.”

Nếu cậu ta làm điều này cho Damian thì nó sẽ giúp ích rất nhiều cho Grid trong tương lai.

“530.000 vàng là đủ rồi.”

“Ặc?”

Damian nhận thức rõ về việc Grid là một kẻ tham lam như thế nào. Anh đã hoàn toàn quyết tâm cứu Isabel-chan và đã sẵn sàng chi một số tiền rất lớn. Anh thậm chí còn đã chuẩn bị bán cả nội tạng nếu cần thiết. Nhưng hóa ra đó là một sự hiểu lầm. Grid không xấu xa đến vậy. Thay vào đó, cậu ta là một người hào phóng.

“Cảm ơn cậu! Tôi rất trân trọng điều này!”

Grid đã sẵn sàng giúp anh ta! Damian đã cảm động đến nỗi anh bắt đầu khóc to. Grid sẵn sàng cứu Isabel-chan khỏi nỗi đau và giờ cậu ta trông giống như một thiên thần đối với Damian vậy. Trong khi đó thì Grid rất phấn khích.

“Đây là cơ hội để nghiên cứu vũ khí thần thánh.”

Cậu cảm thấy như đã nhặt được một bọc tiền trên đường vậy. Cậu có vẻ đang trên đường trúng số liên tục.

Chương 262. – Nghề Huyền Thoại thứ 3 –


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.