Ma Thần Trời Sinh

Chương 1230: C1230: Lãnh tụ ấn 2




Nhất thời Ninh Tiểu Xuyên liền có cảm giác Lãnh Tụ Ấn trong tay chính mình tựa hồ biến thành tảng đá nặng ngàn cân vậy. Lãnh Tụ Ấn này không chỉ là một tấm tấm lệnh bài, lại càng là một phần trách nhiệm. Ninh Tiểu Xuyên cúi đầu nhìn chằm chằm Lãnh Tụ Ấn trong tay mình, thần sắc dần dần trở nên kiên định, bàn tay nắm chặt lại, đã triệt để luyện hóa Lãnh Tụ Ấn này vào cơ thể chính mình.

Đái lĩnh Thế giới Đại Diễn quật khởi, mặc dù Ninh Tiểu Xuyên không hề có kế hoạch cụ thể đối với chuyện này, nhưng hắn cũng chưa từng bỏ qua cái ước mơ như vậy. Dù sao Thế giới Đại Diễn cũng là gốc gác của hắn, người thân của hắn, hết thảy mọi thứ của hắn đều ở tại Thế giới Đại Diễn. Hơn nữa Ninh Tiểu Xuyên cũng mơ hồ cảm giác được, chấp niệm trong lòng chính mình hiện tại cũng đã dung hợp với cái Lãnh Tụ Ấn này. Lãnh Tụ Ấn này càng cường đại, chấp niệm của hắn cũng sẽ càng mạnh hơn.

Thấy Ninh Tiểu Xuyên đã dung nhập Lãnh Tụ Ấn vào trong cơ thể, Tử Kim Hoàng Chủ mới đầy mặt vui mừng gật đầu một cái, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi biết mộng tưởng của ta là gì không?

- Mộng tưởng của tiền bối?.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Ở Trọ Cùng Nhà
2. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
3. Ma Thần Trời Sinh
4. Mùa Xuân Của Tiểu Đào
=====================================

Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên mang theo thần sắc mê hoặc, ngẩng đầu nhìn về phía Tử Kim Hoàng Chủ. Hắn không rõ tại sao lúc này Tử Kim Hoàng Chủ lại đột nhiên nói tới cái này. Trên mặt Tử Kim Hoàng Chủ mang theo nụ cười nhàn nhạt, lộ ra thần sắc hồi ức, tiếp tục nói:

- Khi ta còn nhỏ, trong nhà ta rất nghèo. Nhưng sát vách nhà ta lại là phủ đệ của một gã quý tộc. Ta vô cùng ao ước cuộc sống sinh hoạt của vị thiếu gia quý tộc kia. Nhưng cha ta lại nói với ta, quý tộc có thể hưởng thụ hết thảy mọi thứ, đó là vì ông trời đã định trước là như vậy. Người nghèo chúng ta căn bản không có phúc được hưởng dụng cuộc sống như vậy. Ban đầu, ta hoàn toàn tin tưởng lời nói của cha ta, cho nên ta yên lặng trải qua cuộc sống khổ cực giống như cha ta vậy, cũng không nghĩ tới cuộc sống sinh hoạt của đám người quý tộc nữa. Chỉ là về sau có một ngày, vị thiếu gia quý tộc kia vậy mà lại khi dễ muội muội ta. Ta trong lúc phẫn nộ đã động thủ với hắn. Ngươi đoán xem kết quả như thế nào?

Phảng phất như đang kể lại chuyện nhà vậy, Tử Kim Hoàng Chủ mỉm cười hỏi Ninh Tiểu Xuyên một câu.

- Tiền bối nhất định là đã hung hăng dạy dỗ vị thiếu gia quý tộc kia một trận?

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu một cái, phụ họa nói. Với thực lực của Tử Kim Hoàng Chủ, cho dù là lúc còn nhỏ cũng tuyệt đối là một đời nhân kiệt, muốn giáo huấn một gã thiếu niên quý tộc bình thường đương nhiên là không thành vấn đề. Nhưng khiến cho Ninh Tiểu Xuyên ngạc nhiên chính là, Tử Kim Hoàng Chủ lại lắc đầu, nói:

- Ngươi sai rồi! Lần đó ta đã bị vị thiếu gia quý tộc kia đánh cho rất thảm, suốt mấy tháng trời cũng không thể xuống giường nổi. Lúc đó ta chỉ là một gã thiếu niên nông phu bình thường, mà vị thiếu gia quý tộc kia đã là cường giả Huyền Khí Cảnh rồi. Ta không bị đánh chết đã là do đối phương hạ thủ lưu tình rồi. Bất quá mặc dù bị đối phương đánh cho một trận thừa sống thiếu chết, nhưng ta lại vô cùng cao hứng. Bởi vì sau chuyện này, ta đã biết được đối phương có thể có được những ngày lành, cũng không phải bởi vì ông trời đã định trước, mà là vì nắm tay của bọn chúng đủ mạnh. Cho nên sau khi thương thế lành lặn trở lại, ta liền bắt đầu luyện quyền. Về sau, dựa vào quả đấm của chính mình, ta đã thống nhất luôn toàn thể Bắc Cương!

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu một cái, chờ đợi Tử Kim Hoàng Chủ nói tiếp. Trên mặt Tử Kim Hoàng Chủ chợt lộ ra một tia nụ cười đầy thâm ý, tiếp tục nói:

- Mặc dù lực lượng của ta càng lúc càng lớn hơn, nhưng mộng tưởng của ta cũng chưa từng bao giờ thay đổi. Mộng tưởng cả đời của ta chính là khiến cho tất cả những người bên cạnh ta đều có được một cuộc sống tốt đẹp!

Một mộng tưởng rất hồn nhiên! Nhưng đây cơ hồ chính là mộng tưởng của tất cả mọi người. Ninh Tiểu Xuyên gật đầu một cái, mỉm cười nói:

- Như vậy ta đại khái cũng có mộng tưởng giống như tiền bối vậy!

Tử Kim Hoàng Chủ nhếch miệng cười, nói:

- Hắc hắc… Ninh Tiểu Xuyên, mộng tưởng này nhìn qua mặc dù khá đơn giản, nhưng lại không dễ thực hiện chút. Cái gì là cuộc sống tốt đẹp? Lúc mới bắt đầu ta cho rằng cuộc sống hằng ngày của vị thiếu gia quý tộc kia chính là cuộc sống tốt đẹp. Nhưng sau đó ta lại phát hiện, cuộc sống hằng ngày của Hoàng đế so với cuộc sống hằng ngày của vị thiếu gia quý tộc này lại càng tốt hơn. Mà sau đó, ta lại càng phát hiện, còn có cuộc sống càng tốt đẹp hơn so với cuộc sống hàng ngày của Hoàng đế… Ngươi cho rằng ngươi có thể khiến cho người bên cạnh ngươi trải qua cuộc sống như thế nào mới được gọi là tốt đẹp?

Câu hỏi của Tử Kim Hoàng Chủ ngược lại khiến cho Ninh Tiểu Xuyên sửng sốt một cái. Dục vọng của con người chính là vô tận, làm gì có kẻ nào dám cam đoan cuộc sống của chính mình là cuộc sống tốt đẹp tuyệt đối? Giống như Văn minh Thần Hà vậy, bản thân nó cũng đã đủ cường đại cùng phồn hoa, nhưng trên Văn minh Thần Hà vẫn còn có Văn minh Cửu phẩm Chân Lý Thiên Quốc càng cường đại cùng phồn hoa hơn so với nó.

Tử Kim Hoàng Chủ nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, thấy trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc mê mang, hắn mới cười hắc hắc nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ta nói với ngươi những điều này, chính là muốn nhắc nhở ngươi, trong lòng rộng lớn bao nhiêu, tương lai ngươi sẽ có thể đi bao xa. Cho dù là Đế vương của Chân Lý Thiên Quốc, tương lai ngươi cũng không phải không thể đạt được trong tay. Đợi đến lúc đó, những người bên cạnh ngươi sẽ có thể đều là quốc dân của Văn minh Cửu phẩm rồi… Được rồi! Nhàn thoại của chúng ta dừng lại ở đây. Hiện tại ngươi đã là Lãnh tụ của Thế giới Đại Diễn, ngươi đã nghĩ ra kế tiếp chúng ta nên làm gì chưa?

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu cười khổ một tiếng. Tử Kim Hoàng Chủ nói tới điều này, hiển nhiên chính là đang nhắc nhở chính mình đừng có quên Thế giới Đại Diễn. Bất quá, cho dù ngày hôm nay Ninh Tiểu Xuyên không kế thừa Lãnh Tụ Ấn của Thế giới Đại Diễn, sau khi lĩnh ngộ được lực lượng Tinh thần, hắn cũng đã chuẩn bị một lần nữa liên lạc với đám người của Thế giới Đại Diễn, chuyển đám tài nguyên trong tay mình trở về Thế giới Đại Diễn. Cho nên hắn khẽ gật đầu một cái, nói:

- Ta sớm đã nghĩ xong chuyện này rồi. Hiện tại ta dự định sẽ mở lại Nhân Thần Chi Môn, mở ra thông đạo giữa Thế giới Đại Diễn và Văn minh Thần Hà. Có được tài nguyên của Văn minh Thần Hà cung ứng, Thế giới Đại Diễn nhất định sẽ trở nên cường đại hơn!

- Được! Vậy chúng ta trước liền đả thông Nhân Thần Chi Môn tiến vào Thế giới Đại Diễn rồi hãy nói!

Tử Kim Hoàng Chủ gật đầu một cái, trực tiếp đứng dậy. Sau đó cả hai người cùng nhau rời khỏi Thần Trữ Cung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.