Ma Thần Trời Sinh

Chương 988: C988: Vận khí quá tốt




Liêu gật đầu:

- Nếu tìm được thần dịch thì có thể giúp tu vi của mọi người tăng nhanh. Khi rời khỏi thế giới Phong Thần thì rất khó tìm được thần dịch.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nếu vậy chúng ta ở lại tầng thứ năm thế giới Phong Thần tìm thần dịch trước.

Sau đó mọi người bắt đầu tìm kiếm thần dịch, tranh thủ nâng cao tu vi.

- Này, ngươi có thần dịch thật à? Có thể cho ta ít không?

Khi mọi người bắt đầu hành động, Đàn Càn hòa thượng tới bên cạnh Nhạc Minh Tùng nói nhỏ.

- Đương nhiên, không thấy ta là ai à? Nhưng mà giọt duy nhất đã đưa Ninh Tiểu Xuyên rồi. Tên tiểu tử đó không chỉ không cảm ơn mà còn trách ta. Ài, cuộc đời thật bạc bẽo!

Nhạc Minh Tùng thở dài.

- Cái gì? Giọt duy nhất? Sao ngươi lại cho hắn? Ngươi nên cho bần tăng mới đúng!

Đàn Càn hòa thượng gào lên căm phẫn như bị ai cướp mất vợ vậy.

Mọi người nhanh chóng tìm kiếm mọi tấc đất trong tầng thứ năm thế giới Phong Thần.

Dọc đường họ thấy đâu đâu cũng có hố đất lớn nhỏ, rõ ràng là dấu tích bị đào bới.

- Xem ra có người đã tìm trước chúng ta rồi. Nên đổi nơi khác thôi.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Nói rồi hắn thi triển thần long tật tốc bay về hướng khác, mấy người Tuyết Linh Hư cũng theo sau.

Phi hành ba canh giờ, cuối cùng bọn Ninh Tiểu Xuyên cũng tới khu vực chưa bị đào bới.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức thích phóng tâm thần tìm kiếm sâu dưới lòng đất.

Thần dịch là thần hồn của thần linh ngưng tụ sau hàng nghìn vạn năm mới tạo thành một loại dịch thể, muốn sinh ra thần dịch có hai cách:

Thứ nhất là thần linh dùng thần hồn của bản thân ngưng tụ thành thần dịch.

Thứ hai là, tại nơi thần linh chết đi thường để lại lượng lớn thần hồn còn lại, sau một thời gian dài thai nghén sẽ thành thần dịch.

Điều này khiến thần dịch vô cùng quý giá, trừ phi là thiên tài trẻ tuổi ở văn minh Thần Hà, người thường căn bản không thể có được thần dịch để trợ giúp tu luyện.

Mấy người Ninh Tiểu Xuyên phi hàng cách mặt đất vài chục mét, ai cũng thi triển thần thông để thăm dò mọi nơi.

Ở tầng thứ năm thế giới Phong Thần đúng là từng có thần linh chết đi, nhưng lại không có nhiều thần dịch.

Từ khi vào tới giờ đã hơn một tháng mà mất người bọn Ninh Tiểu Xuyên không tìm nổi một giọt thần dịch.

Mọi người vẫn không ngừng tìm kiếm, cuối cùng tới một khu vực gần giống bồn địa.

Mặt đất trong vòng vài trăm dặm bị sụt xuống giống như có thiên thạch đâm xuống nơi này vậy.

Ninh Tiểu Xuyên bay vào hố phát hiện trong đó toàn đá vỡ, mỗi tảng rất lớn, cao đến hơn chục mét.

Ninh Tiểu Xuyên tới trước một tảng đá lớn, tay khẽ chạm vào, không tháy có bất cứ năng lượng gì còn lại.

- Xem ra là tự nhiên hình thành. Ta còn tưởng do thiên thạch đâm xuống. Nếu là thiên thạch thì xung quanh chắc chắn có Thiên Tổn Thần Thiết.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ lắc đầu.

Thiên Tổn Thần Thiết là thứ chất liệu rất cứng, còn lại sau khi một ngôi sao bị hủy diệt. Một tảng Thiên Tổn Thần Thiết cỡ đầu người cũng nặng gần trăm triệu cân, có thể dùng tê luyện chí tôn hoàng khí.

Theo Ninh Tiểu Xuyên biết, cây Hỗn Thế Chiến Chùy của hắn được luyện chế từ Thiên Tổn Thần Thiết.

Hắn lắc đầu rồi định rời đi tiếp tục tìm thần dịch. Nhưng đúng lúc đó Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên nhớ tới điều gì, lập tức dùng tâm thần bao phủ toàn bộ cái hố rồi bắt đầu thăm dò.

Sau thời gian một tuần trà, Ninh Tiểu Xuyên mở mắt:

- Mọi người theo ta!

Nói rồi Ninh Tiểu Xuyên bay về hướng đông bắc.

Mọi người nghe Ninh Tiểu Xuyên nói, trong đó có cả Liêu, không chút do dự, lập tức theo sau hắn.

Khi tới đây hắn đã thăm dò rồi, không hề phát hiện được thần dịch, lẽ nào Ninh Tiểu Xuyên lại phát hiện được?

Những người khác cũng vậy, khi tới đây họ cũng đã dùng tâm thần tìm kiếm rất kỹ nhưng không hề tìm được dấu vết gì.

Lẽ nào Ninh Tiểu Xuyên lại tìm được?

Khoảng một khắc sau Ninh Tiểu Xuyên dừng lại trước một tảng đá lớn. Tảng đá này cao tới hai mươi ba mét, rộng ba mét, ngoài ra chẳng có đặc trưng gì khác.

- Tại đây có lẽ có thần dịch!

Ninh Tiểu Xuyên khẽ đưa tay lên chạm vào tảng đá rồi lấy Thiên Đế Nhẫn ra chém mạnh.

- Thần dịch?

Nghe thế ai cũng mừng rỡ, không có bất cứ sự do dự nào, lập tức thi triển hết bản lĩnh tấn công tảng đá lớn kia.

Liêu nhíu mày, hắn cũng không thể phát hiện được trong tảng đá kia có thần dịch hay không, vậy mà Ninh Tiểu Xuyên lại làm được? Lẽ nào tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên mạnh hơn cả hắn? Hay là Tâm Cung của Ninh Tiểu Xuyên đặc biệt hơn?

Tất cả công kích mạnh mẽ lên tảng đá, mỗi lần đều tóe lửa.

Ninh Tiểu Xuyên không biết tại sao trong thế giới Phong Thần mọi thứ vật chất đều cứng hơn bên ngoài cả nghìn lần như vậy, bản thân chúng vốn đã khó phá, giờ bên trong tảng đá này lại có thần dịch thì còn khủng khiếp tới mức nào.

- Mọi người tránh ra!

Ninh Tiểu Xuyên lập tức lấy ra Cự Linh Chiến Chùy, hô lên rồi bay lên hàng cao hàng nghìn mét sau đó lao xuống.

Mọi người, trừ Liêu, khi nghe Ninh Tiểu Xuyên nói lập tức tránh đi, họ biết uy lực chiêu này của Ninh Tiểu Xuyên.

- Hủy Diệt Tinh Thần!

Ninh Tiểu Xuyên cầm chiến chùy giáng mạnh lên tảng đá, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, vô số mảnh đá vỡ bay tung tóe.

Mấy người Tuyết Linh Hư thi triển thần thông đánh văng đám đã đang bay tứ tung, nhìn chăm chăm vào thân ảnh mơ hồ trong khói bụi.

Khi mọi người đang đợi Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện thì hắn lại bay lên rồi lại lao xuống.

Uỳnh!

Sóng năng lượng đánh tan khói bụi, mấy người Tuyết Linh Hư cuối cùng cũng nhìn thấy cảnh tượng vừa bị khói bụi che khuất.

Chỉ thấy tảng đá lớn kia bị Ninh Tiểu Xuyên đập xuất hiện vô số vết rạn, nhưng dù bị Ninh Tiểu Xuyên dùng chiến chùy giáng hai lần nhưng vẫn không bị vỡ vụn.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Cự Linh Chiến Chùy, truyền toàn bộ Chí Tôn Khí vào nó.

Lần này hắn bay lên vạn mét rồi dùng toàn lực lao xuống!

Cả mặt đất rung chuyển dữ dội, cuối cùng tảng đá đã vỡ ra.

Tảng đá vỡ vụng, một giọt dịch thể tỏa ra ánh sáng ngũ sắc lập tức xuất hiện trước mặt mọi người.

Đây chính là thần dịch!

Mọi người đều cảm nhận được sức mạnh cường đại, gấp cả chục lần so với năng lượng trong Ôn Thần Trì.

Giả dụ dùng thần dịch tạo thành một cái hồ bằng Ôn Thần Trì rồi cho bọn Ninh Tiểu Xuyên tôi luyện thân thể thì cho dù là tám người ở lại Ôn Thần Trì mười ngày cũng không ở lại được hồ làm từ thần dịch quá một ngày.

- Ninh Tiểu Xuyên đã phát hiện được giọt thần dịch này thì nó thuộc về hắn. Mọi người không ý kiến gì chứ?

Tử Hàn Yên đứng ra nói, nói xong không quên nhìn sang Nhất Tích Độc Long, ý như đang nói:

- Ta việc gì cũng nghĩ cho hắn, ngươi thì sao?

Mọi người đều biểu thị đồng ý, có thể nói họ chẳng giúp gì cho Ninh Tiểu Xuyên trong việc có được giọt thần dịch này cả.

- Mọi người yên tâm, giờ ta có được thần dịch có nghĩa là trong tầng thứ năm đúng là có thần dịch. Chỉ cần mọi người cố gắng nhất định sẽ tìm được.

Ninh Tiểu Xuyên nói. Mọi người lấy lại tinh thần tiếp tục tìm kiếm.

Đàn Càn hòa thượng nhìn Ninh Tiểu Xuyên lấy đi thần dịch, hắn chỉ hận không thể cướp đi. Nhưng có mọi người ở đây hắn không thể hạ thủ, nên không cam tâm nói lớn:

- A Di Đà Phật, lần sau tìm được thần dịch nhất định phải cho bần tăng!

Không một ai để ý tới Đàn Càn hòa thượng, vẫn tiếp tục tìm kiếm.

Tìm kiếm bảo vật trước nay vẫn là ai tìm thấy thì thuộc về người đó, không thể nào lại đưa thứ của mình cho Đàn Càn hòa thượng được. Huống hồ lần nào tìm bảo vật cũng là Đàn Càn hòa thượng xông lên trước, mọi người không biết liệu có giành được trước hắn hay không cũng khó nói.

Mọi người đi một mạch về hướng tây bắc, mỗi lần thấy nơi có thể xuất hiện thần dịch mọi người đều thăm dò kỹ lưỡng.

Sau hơn mười ngày, Đàn Càn hòa thượng đã tìm được một giọt thần dịch!

Lần này bọn Ninh Tiểu Xuyên tới một vùng bình nguyên mênh mông hoang vu, không có bất cứ khí tức của sự sống nào.

Họ không ngừng tìm kiếm khí tức của thần dịch, rồi Đàn Càn hòa thượng bỗng nhiên vấp ngã lộn nhào, cả thân hình nặng nề ngã ra đất.

- Chuyện gì vậy?

Đàn Càn hòa thượng đứng dậy đập đập quần áo, nhìn mặt đất một cách kỳ lạ. Thì ra là một viên đá to bằng nắm đấm, nhưng với tu vi của hắn sao có thể bị một viên đá ngáng ngã được?

Đàn Càn hòa thượng cảm thấy kỳ lạ, liền tấn công viên đá đó.

Viên đá vỡ tung, một giọt dịch thể ngũ sắc giống hệt của Ninh Tiểu Xuyên bay lên trước mặt Đàn Càn hòa thượng.

- Tìm thấy thần dịch rồi! Ha ha, cuối cùng lão nạp cũng tìm thấy thần dịch rồi!

Đàn Càn hòa thượng lập tức cất giọt thần dịch đó đi với tốc độ chớp nhoáng, không thể để người khác cướp mất được!.

||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên |||||

- Hòa thươngnj vận khí của ngươi tốt quá!

Tiểu Hồng nói.

Không ngờ Đàn Càn hòa thượng đi đường vấp vào đá ngã mà lại có được thần dịch, cái vận khí này thật không phải ai cũng có.

- A Dì Đà Phật, đa tạ Phật Tổ che chở.

Đàn Càn hòa thượng nói với thần sắc thành khẩn như tín đồ trung thành nhất của Phật Tổ vậy.

Nếu không phải bọn Ninh Tiểu Xuyên đã hiểu Đàn Càn hòa thượng thì có lẽ đã coi hắn là cao tăng đắc đạo rồi.

- Hừ, hòa thượng này còn giỏi ra vẻ hơn cả ta! Nếu không phải chúng ta biết hắn thì đã bị hắn lừa rồi. Ta không thể chịu nổi nữa, ta phải cho hắn một trận!

Nhạc Minh Tùng thấy dáng vẻ “thành khẩn” của Đàn Càn hòa thượng mà không chịu nổi, rút cây roi từ sau lưng ra.

Đàn Càn hòa thượng lập tức rống lên như lợn chọc tiết:

- Mẹ kiếp ngươi muốn làm gì?

Đàn Càn hòa thượng bất chấp hình tượng tháo chạy.

Mọi người cũng chẳng biết nói gì với hắn, tiếp tục tìm kiếm thần dịch.

Mọi người vừa đi vừa dùng thần lực tìm kiếm tông tích của thần dịch. Tuy giờ mới chỉ tìm được hai giọt nhưng không ai từ bỏ.

Khi mấy người Ninh Tiểu Xuyên còn đang tìm thì phía trước đột nhiên xuất hiện một đám mây đen lớn.

Ninh Tiểu Xuyên ngầng lên, mắt co lại, đó…đó là năng lượng của Hồn Sát!

Nhưng Hồn Sát lần nay còn khó đối phó hơn tất cả Hồn Sát họ gặp trước đó.

Vì trong đám Hồn Sát lần này ngoài vài chục Chí Tôn Hồn Sát Vương còn có ba vị Hồn Sát Hoàng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.