Ma Thần Trời Sinh

Chương 885: C885: Hợp thể và song tu




- Nhưng cha nuôi là cha nuôi, sao lại gọi ca ca được?

Tiểu Linh Nhi rất cố chấp, không đồng ý với Ninh Tiểu Xuyên.

Cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng không ép nàng, dặn dò tiếp tục tu luyện rồi ra khỏi động phủ Diệt Nhân Vương.

- Đáng ghét, đạo tâm thần đó lại xuất hiện.

Ninh Tiểu Xuyên lại cảm nhận được luồng năng lượng cường đại kia quét qua người hắn.

Đối phương ẩn nấp trong chỗ tối, hơn nữa tu vi rất mạnh, ít nhất cũng là lão Yêu Vương Chân Nhân cảnh tầng thứ bảy.

Tuy cảm nhận được sự tồn tại của nó nhưng Ninh Tiểu Xuyên không thể tìm ra nó.

- Nếu không loại bỏ được sự uy hiếp của Địa Ngô Yêu Hoàng thì trong yêu tộc ta sẽ như đứng trên băng mỏng, có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng bất cứ lúc nào.

- Nếu Địa Ngô Yêu Hoàng ngầm đánh lén thì chỉ cần một lần có thể giết chết ta. Lúc đó ta căn bản không kịp thi triển Tiếp Thần Đạo, thậm chí không kịp mặc Thứ Thần huyết y.

Ninh Tiểu Xuyên đang suy nghĩ xem làm thế nào đối phó với Địa Ngô Yêu Hoàng và lão Yêu Vương trong bóng tối thì…

Một tiếng nói truyền vào tai hắn.

- Diệt Nhân Vương, rừng trúc Huỳnh Sơn, người cũ hẹn gặp!

Giọng của một nữ tử, nghe rất quen, dường như đã nghe thấy ở đâu đó.

Là ai?

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên lộ sự nghi hoặc, nhìn xung quanh nhưng không thấy bất cứ bóng dáng của ai cả.

- Rừng trúc Huỳnh Sơn. Ta tới xem ngươi rốt cuộc là ai?

Ninh Tiểu Xuyên biến thành lưu quang, bay về Huỳnh Sơn.

Huỳnh Sơn là ngọn núi cổ, chiếm diện tích ba nghìn năm trăm dặm trong Đại Mộng Trạch.

Trên núi mọc rất nhiều trúc, trong đó có một số cây đã tới vạn năm tuổi. Thân cây trúc có đường kính tới bảy tám mét, có yêu linh, biết chủ động tấn công những sinh linh tới gần.

Ninh Tiểu Xuyên vào rừng trúc liền cảm nhận được một luồng khí tức bất thường.

Đi theo luồng khí tức đó vào sâu trong rừng trúc, tới một nơi khá rộng rãi.

Ninh Tiểu Xuyên vừa bước chân vào thì cảm giác như bước qua một cánh cửa vô hình, vào một không gian khác.

Vẫn là khu rừng trúc đó, nhưng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện một nữ tử dáng người thon thả.

Nữ tử này đứng dưới một cây trúc, nở nụ cười quyến rũ nhìn Ninh Tiểu Xuyên:

- Diệt Nhân Vương, không ngờ là ta đúng không?

- Linh Vận!

Ninh Tiểu Xuyên nhìn yêu nữ ăn mặc rất gợi cảm trước mặt, cuối cùng cũng hiểu tại sao nàng ta lại mời hắn tới đây.

Vì nàng là một trong hai đệ tử thân truyền của Thạch Cơ Yêu Hậu, Linh Vận điện hạ.

Khi ở Quy Khư Ninh Tiểu Xuyên từng gặp nàng ta một lần.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Giờ tất cả sinh linh yêu tộc đều đang truy sát các ngươi, ngươi còn dám tới Đại Mộng Trạch?

Linh Vận cười:

- Ta theo lệnh sư tôn tới Đại Mộng Trạch gặp ngươi. Có một việc sư tôn muốn hợp tác với ngươi.

Ngừng một chút, nàng lại nói:

- Ngươi yên tâm, khi ta tới Đại Mộng Trạch, sư tôn đã đưa ta một chiếc Ẩn Tàm Y, không ai phát hiện được ta tới Đại Mộng Trạch. Ngay cả nơi chúng ta đang đứng cũng dùng trận pháp của sư tôn tách biệt với thế giới. Vị Yêu Vương theo dõi ngươi cũng không phát hiện được điều gì khác thường.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Thạch Cơ Yêu Hậu đã từng tới Phong Thần động phủ?

Linh Vận gật đầu:

- Ta và Truy Nguyệt cùng theo sư tôn vào Phong Thần động phủ, cũng có được cơ duyên không nhỏ.

- Sư tôn nói, chỉ dựa vào điều này có thể chứng minh Diệt Nhân Vương là người có thể tin tưởng. Nên mới phái ta tới nói chuyện hợp tác với ngươi.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Hợp tác cái gì?

- Giết Địa Ngô Yêu Hoàng!

Linh Vận nói.

- Địa Ngô Yêu Hoàng câu kết với Lôi Thần Yêu Hoàng, không chỉ liên thủ đối phó sư tôn, cướp thần dịch mà còn đảo lộn trắng đen, hãm hại sư tôn. Mối thù này sư tôn đương nhiên phải trả.

Trái tim Ninh Tiểu Xuyên khẽ run lên:

- Hợp tác thế nào?

Linh Vận nói:

- Chỉ cần ngươi dụ Địa Ngô Yêu Hoàng ra khỏi Đại Mộng Trạch, sư tôn tự nhiên sẽ ra tay giết hắn.

Địa Ngô Yêu Hoàng đúng là một sự uy hiếp lớn, nếu không trừ bỏ hắn thì khó lòng ăn ngon ngủ yên.

Thù hận giữa Thạch Cơ Yêu Hậu và Địa Ngô Yêu Hoàng quả thực rất sâu, nếu có thể mượn tay Thạch Cơ Yêu Hậu giết Địa Ngô Yêu Hoàng thì đương nhiên không gì bằng rồi.

- Không thể hoàn toàn tin vào Thạch Cơ Yêu Hậu, dù gì khi ở Quy Khư, bà ta đã bị ta lừa một lần, không đảm bảo được sau khi giết được Địa Ngô Yêu Hoàng bà ta sẽ không tìm mình tính sổ. Sau khi dụ được Địa Ngô Yêu Hoàng tới nơi phục kích ta sẽ lập tức rời khỏi đó.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng.

- Được, ngươi quay về nói với Thạch Cơ Yêu Hậu, tối nay ta sẽ dụ Địa Ngô Yêu Hoàng ra khỏi Đại Mộng Trạch.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Ninh Tiểu Xuyên và Linh Vận lại bàn bạc thêm nửa giờ nữa, sau khi có được kế hoạch tỉ mỉ, Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi rừng trúc Huỳnh Sơn, trở về Diệt Nhân Vương động phủ.

- Thạch Cơ Yêu Hậu lại có được cơ ngộ trong Phong Thần động phủ, tu vi hiện nay của bà ta đã ở cảnh giới gì rồi?

Ninh Tiểu Xuyên nheo mắt, trong lòng rất không vui.

Hắn nhớ rõ trong Phong Thần động phủ có nguy hiểm cực lớn, tại sao kẻ khác vào thì có được cơ duyên còn hắn lần nào cũng là thoát chết trong gang tấc?

- Do vận khí của ta quá kém hay vận khí của người khác quá tốt? Không đúng, tuy ta cũng là thoát chết nhưng lại có Địa Kinh trong Phong Thần động thiên, hơn nữa còn thấy tạo hóa khai thiên lập địa, cũng coi như cơ duyên lớn.

- Lẽ nào, phàm là sinh linh vào trong Phong Thần động phủ đều có cơ duyên, còn cái gọi là nguy hiểm chỉ là ảo giác?

Ninh Tiểu Xuyên dường như đột nhiên hiểu ra, nghĩ bụng. Xem ra ta phải tới Phong Thần động phủ lần nữa.

Những trước đó phải trừ bỏ được Địa Ngô Yêu Hoàng đã.

Muốn đối phó với Địa Ngô Yêu Hoàng tương đương cấp Chí Tôn, Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên phải vô cùng thận trọng.

Trước tiên Ninh Tiểu Xuyên đưa Tiểu Linh Nhi tới Hồ tộc. Tuy không gặp được Đát Hy công chúa nhưng cũng gặp một tì nữ của công chúa.

Vị tì nữ này dường như biết giao tình giữa Ninh Tiểu Xuyên và Đát Hy công chúa, liền nhận lời tạm cho Tiểu Linh Nhi ở lại.

Sau khi sắp xếp xong xuôi cho Tiểu Linh Nhi, Ninh Tiểu Xuyên đưa Tiểu Hồng rời khỏi Đại Mộng Trạch ngay ngay trong đêm.

- Ninh Tiểu Xuyên, chúng ta đi đâu đây?

Tiểu Hồng thu khí tức lại, theo sát Ninh Tiểu Xuyên, tỏ ra rất phấn khích.

Ninh Tiểu Xuyên có chút kỳ lạ:

- Ngươi không biết đi đâu mà vẫn vui vẻ như vậy?

Tiểu Hồng ưỡn ngực, chớp mắt cười:

- Ta biết hết!

- Ngươi biết cái gì?

Tiểu Hồng nheo mắt:

- Ngươi căn bản không phải đầu hàng yêu tộc mà là muốn trà trộn trong yêu tộc tìm hiểu bí mật của chúng. Ta đoán chắc chắn ngươi đã biết bí mật gì đó, chuẩn bị tiết lộ ra ngoài. Ta đoán có đúng không?

Binh!

Ninh Tiểu Xuyên gõ lên đầu Tiểu Hồng:

- Đoán linh tinh gì đấy? Ta cho ngươi biết, lần này sẽ vô cùng nguy hiểm, sau khi ra khỏi Đại Mộng Trạch ngươi phải lập tức hợp thể với ta, phi hành với tốc độ nhanh nhất.

Tiểu Hồng tay ôm ngực, trợn mắt:

- Hợp thể cái gì? Nói thật khó nghe, cứ như ta phải làm nữ nhân của ngươi vậy.

Trán Ninh Tiểu Xuyên đầy gân xanh, mắng:

- Ban đầu không phải ngươi nói vậy sao?

Tiểu Hồng nói:

- Hồi đó ta còn nhỏ, không hiểu gì nên mới nói “hợp thể”. Nhưng sau khi nhìn ngươi và Thánh Nữ tỷ tỷ song tu thì ta mới biết “hợp thể” lại tà ác đến vậy.

Mặt Ninh Tiểu Xuyên tối lại:

- Ai cho ngươi nhìn trộm?

- Ta đâu có nhìn trộm! Ta đứng ở xa, nhìn rất quang minh chính đại. Ta muốn biết rốt cuộc song tu là thế nào.

Tiểu Hồng nghiêm túc nói.

Ninh Tiểu Xuyên thật sự bất lực, nói:

- Tối nay thật sự có việc quan trọng, không có thời gian giải thích sự khác biệt giữa hợp thể và song tu với ngươi.

- Không cần ngươi giải thích ta cũng biết rồi.

Tiểu Hồng nghiêm nghị nói:

- Hợp thể chỉ là hợp thể. Song tu chính là hợp thể cộng với tu luyện. Ninh Tiểu Xuyên, dù sao chúng ta cũng đã hợp thể rồi, hay là chúng ta cũng song tu đi?

Binh!

Ninh Tiểu Xuyên lại gõ lên đầu Tiểu Hồng:

- Đi!

- Tại sao lại đánh ta?

Tiểu Hồng xoa xoa đầu, rồi nắm tay thành đấm, giống như mẹ gà mái tức giận nói:

- Ta thông minh như vậy, bị ngươi đánh thành ngu thì làm thế nào?

Ninh Tiểu Xuyên không thèm để ý.

Sau khi hợp thể với Tiểu Hồng có thể triển khai được tốc độ thật sự của thần long tật tốc, có thể giúp ích khi chạy trốn khỏi Yêu Hoàng. Nếu không vì lý do này thì Ninh Tiểu Xuyên đã đưa Tiểu Hồng cùng Tiểu Linh Nhi tới tránh nạn ở Hồ tộc rồi.

Đương nhiên mục tiêu chính của Địa Ngô Yêu Hoàng là Tiểu Hồng, chắc chắn sẽ bất chấp mọi giá bắt Tiểu Hồng. Cho dù Tiểu Hồng có ở Hồ tộc thì cũng không phải tuyệt đối an toàn.

Để Tiểu Hồng bên cạnh có khi lại an toàn hơn.

Một thân ảnh hư ảo xuất hiện trong yêu điện:

- Bẩm báo Yêu Hoàng đại nhân, Diệt Nhân Vương và ấu thần long bí mật rời khỏi Đại Mộng Trạch.

Địa Ngô Yêu Hoàng mở mắt, tinh quang lóe lên:

- Ngươi chắc chắn?

- Hoàn toàn chắc chắn. Chân thân của thuộc hạ vẫn luôn theo sát chúng, sau khi ra khỏi Đại Mộng Trạch mới ngưng tụ ý niệm thể về bẩm báo đại nhân.

Nhân ảnh kia cười đắc ý, nói:

- Chúng cố tình thu khí tức lại, còn chọn đường ra bí mật nhất nhưng chúng căn bản không biết nhất cử nhất động đều nằm trong sự giám sát của bản vương.

Địa Ngô Yêu Hoàng cười:

- Quá tốt! Nếu chúng cứ ở Đại Mộng Trạch thì bản hoàng chẳng làm gì được. Giờ chúng đã rời khỏi Đại Mộng Trạch, chính là tự tìm cái chết.

- Xà Dăng, Diệt Nhân Vương đã dám lén lút rời khỏi Đại Mộng Trạch tức là muốn phản bội yêu tộc. Cho dù quang minh chính đại giết hắn cũng sẽ không gây nên dị nghị gì. Ngươi lập tức giết hắn đi rồi bắt con ấu thần long kia về Đại Mộng Trạch. Với thực lực của ngươi chắc không vấn đề gì?

Nhân ảnh kia cười:

- Chỉ là một Diệt Nhân Vương và một con thần long còn chưa lớn, muốn xử chúng dễ như trở bàn tay.

Vù!

Thân ảnh đó lập tức tan đi, biến thành đám khói biến mất khỏi yêu điện.

Địa Ngô Yêu Hoàng ngồi phía trên đại điện cười một tràng dài sảng khoái.

Chỉ cần bắt được con ấu thần long đó là sẽ nhanh chóng đột phá được Vạn Cổ Cảnh, đến lúc đó có thể ngang hàng với các Yêu Hoàng, Yêu Hậu khác rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.