Ma Thần Trời Sinh

Chương 641: C641: Nhất tiếu mẫn ân cừu




Muốn chiếm một mảnh linh địa Thánh Thổ tại Thiên Đế Sơn, thì cần phải giao nộp rất nhiều điểm cống hiến.

Nhưng Ninh Tiểu Xuyên bây giờ lại không cần phải giao nạp điểm cống hiến, bởi vì đây là nơi mà Nhị cung chủ đã an bài cho hắn, thử hỏi còn người nào dám nói với hắn chữ “không” nữa?

Trong Vạn Kiếm Cung, cũng chỉ có nhân vật cấp bậc Trưởng lão, mới có tư cách tạm thời ở trong linh địa.

Ninh Tiểu Xuyên là người ngoại lệ đầu tiên.

Cái gọi là “linh địa”, chính là nơi tập trung linh huyệt và địa mạch, là bảo địa tu luyện tuyệt hảo. Những cao nhân trong truyền thuyết mở động phủ, bình thường đều phải tìm linh địa thì mới có thể thành lập động thiên phúc địa chân chính.

Linh địa trong Thiên Đế Sơn, càng thêm kỳ diệu hơn bất kỳ linh địa tại nơi nào khác, không chỉ là vùng đất có linh huyệt và địa mạch hội tụ, mà còn ngưng tụ Đạo ý mà tiên hiền lưu lại.

Tu luyện trong linh địa, sẽ trợ giúp rất nhiều đối với việc ngộ Đạo.

Trong đạo tràng của Vạn Kiếm Cung, có tổng cộng bốn mảnh linh địa.

Linh địa mà Ninh Tiểu Xuyên hiện tại đang ở, tên là “Minh Kiếm Trì”.

Hoàn cảnh của Minh Kiếm Trì, thập phần ưu nhã, chỉ chiếm diện tích bằng một tòa tiểu viện, xây dựng một tòa lầu các có hành lang. Bên trong lạc viên, trồng rất nhiều kỳ hoa dị thảo, màu sắc rực rỡ, toàn bộ đều là Huyền thạch phẩm cấp cực cao.

Tại trung ương lạc viên, có một mảnh linh tuyền tập trung thành hồ nước, sương mù mờ mịt, tiếng nước chảy dễ nghe, trong hồ trồng một gốc bán kỳ dược, tựa như một gốc dược màu trắng lơ lửng trên mặt nước.

Nghe nói, mảnh linh địa này chính là do “Vạn Kiếm thư sinh” – người đã từng sáng lập Vạn Kiếm Cung, mở ra cách đây mấy ngàn năm trước.

Vạn Kiếm thư sinh dùng nước trong hồ rửa kiếm, mỗi lần giết một người, sẽ rửa kiếm ở đây một lần.

Dần dần, nước trong hồ cũng nhiễm phải kiếm khí, hóa thành một mảnh linh địa, lưu lại Đạo ý của Vạn Kiếm thư sinh.

Mấy ngàn năm qua, đã có vài vị đệ tử của Vạn Kiếm Cung tu luyện bên cạnh hồ này mà lĩnh ngộ được Kiếm đạo vô thượng.

- Trong thiên hạ, không ngờ lại có nơi thích hợp cho việc tu luyện như vậy, thật là quá tốt rồi.

Ninh Tiểu Xuyên đứng bên cạnh Minh Kiếm Trì, có thể cảm giác được rõ ràng lực lượng Kiếm đạo ẩn chứa xung quanh, mỗi một giọt nước hồ đều giống như một thanh kiếm trạng thái lỏng.

Hắn dám khẳng định, nơi này nhất định từng có một vị anh kiệt vĩ đại tu luyện, lưu lại Đạo ý cường đại, dù trải qua mấy ngàn năm cũng không tiêu tán.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức lấy ngọc tinh quan ra, đặt bên cạnh hồ, sau đó từ từ mở nắp quan tài.

Ánh mắt của Vạn Âm Tiên Hậu vẫn luôn khiến Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy bất an, cho nên vừa mới đến Minh Kiếm Trì, hắn liền lập tức lấy ngọc tinh quan ra.

Vạn Âm Tiên Hậu vẫn bình tĩnh như trước, nằm trong quan tài, đôi mắt khép hờ, lộ ra hàng lông mi nhỏ dài uốn lượn, mỗi một cọng lông đều mềm mại vô cùng, trước ngực thập phần no đủ, giống như một vị tiên cơ tuyệt mỹ đang ngủ say.

- Tiền bối.

Ninh Tiểu Xuyên thử thăm dò.

Hơi thở của nàng rất đều đặn, huyền quang trên da thịt lưu động, chậm rãi mở mắt, lộ ra một đôi mắt sáng ngời, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi không cần thăm dò ta, ta không phải Vạn Âm Tiên Hậu, kết quả này có phải khiến ngươi rất thất vọng hay không?

Nàng ta không hề úp úp mở mở chút nào, bởi vì nàng biết mình đã bị Ninh Tiểu Xuyên phát hiện, khẳng định không thể lừa gạt được hắn.

- Nhiếp Lan Tâm, không ngờ lại là ngươi.

Ninh Tiểu Xuyên lộ vẻ rất trấn định, nói:

- Không đúng, ta nhớ rõ sinh cơ của ngươi đã đoạn tuyệt, làm sao có thể sống lại được?

Nhiếp Lan Tâm từ trong quan tài ngồi dậy, đôi tay tuyết trắng đặt tại đan điền, tự điều tức bản thân, nói:

- Đúng vậy, ta quả thực đã chết một lần, ngay cả Song Thần tuệ bẩm sinh cũng không bảo trụ nổi tính mạng của ta.

- Thế nhưng, ta cũng không ngờ rằng, quỷ hồn của Vạn Âm Tiên Hậu lại có thể tương dung với bản thể, nghịch thiên đoạt mệnh.

- Lúc nàng nghịch thiên đoạt mệnh, sâu bên trong Ngọc Tinh Bảo Thể đã kích phát ra sinh mệnh lực cường đại, Song Thần tuệ cuối cùng cũng sống lại, khiến cho ta có thể trọng sinh.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức bừng tỉnh, thốt lên:

- Linh hồn có thể diệt, nhưng Thần tuệ thì bất tử.

Người khác khi chết đi, linh hồn sẽ rời khỏi cơ thể, tách lìa hoàn toàn với nhục xác.

Thế nhưng, Nhiếp Lan Tâm lại có Thần tuệ bẩm sinh, linh hồn đã sớm hòa hợp làm một thể với Thần tuệ, cho dù thân thể tử vong thì linh hồn cũng sẽ không rời khỏi cơ thể.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Cũng không đúng, tu vi của Vạn Âm Tiên Hậu cường đại đến mức nào? Ngươi làm sao có thể cướp đoạt được thân thể của nàng ta?

Nhiếp Lan Tâm ngồi trong ngọc tinh quan, khóe miệng khẽ cong lên, cười nói:

- Tu vi của Vạn Âm Tiên Hậu quả thật cường đại, thế nhưng, không biết vì nguyên nhân gì, linh hồn của nàng chỉ xuất hiện vào ban đêm, còn ban ngày thì biến mất không còn tung tích, Ta đoán rằng, linh hồn của nàng ta có lẽ đã bị nguyền rủa, trọn đời không thể nhìn thấy ánh sáng rồi.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, quỷ hồn của Vạn Âm Tiên Hậu, quả thật sẽ không xuất hiện vào ban ngày. Về điều này, Nhiếp Lan Tâm suy đoán cũng không sai.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Nói cách khác, chỉ có ban ngày thì ngươi mới có quyền khống chế thân thể này?

Nhiếp Lan Tâm từ trong ngọc tinh quan đi ra, ngọc thể được ánh sáng năm màu bao trùm, mỗi một tấc da thịt đều như băng điêu ngọc mài, nhìn nước hồ thanh tịnh trước mặt, đôi mắt đẹp như tranh vẽ nhếch lên, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ân oán giữa chúng ta, từ nay về sau xóa bỏ, ngươi thấy thế nào?

Ninh Tiểu Xuyên chắp hai tay sau lưng, nhìn chằm chằm vào hồ nước, nói:

- Ta đã giết ngươi một lần, chẳng lẽ ngươi không có ý định trả thù ư?

Vốn dĩ, Ninh Tiểu Xuyên đã chuẩn bị tử chiến với Nhiếp Lan Tâm một lần nữa, thế nhưng, không ngờ nàng ta lại chủ động buông tay trước, hiển nhiên khiến Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc không thôi.

Đổi lại là Ninh Tiểu Xuyên, nếu như hắn bị Nhiếp Lan Tâm giết chết, sau đó dưới tình huống cơ duyên xảo hợp mà sống lại.

Vậy Ninh Tiểu Xuyên có đồng ý hòa giải với Nhiếp Lan Tâm hay không?

Đây là chuyện tuyệt đối không thể.

Nhiếp Lan Tâm hít một hơi thật sâu, tựa như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Thứ nhất, sau khi chết một lần, phương thức suy nghĩ của ta đã có chút thay đổi. Đầu tiên, ta và ngươi không hề có xung đột lợi ích, không cần phải tiếp tục đấu đá nữa.

- Thứ hai, tại Thiên Đế Sơn, thế lực của những cổ tộc và thế gia thật sự quá lớn, ta và người đều thế đơn lực bạc, đều cần minh hữu, nếu như chúng ta hợp tác, lực lượng sẽ càng cường đại hơn.

- Thứ ba, khoảnh khắc ngươi giết ta, ta đã không còn nợ gì ngươi nữa, ngược lại ngươi nợ ta càng nhiều hơn. Cho nên, ta có tư cách đàm phán với ngươi, từ nay về sau, ân oán trước kia xem như xóa bỏ, được chứ?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Thật không dễ để ngươi từ bỏ ý nghĩ trả thù, ta đáp ứng ngươi. Sau này, chỉ cần ngươi không gây bất lợi cho ta và bằng hữu của ta, ta đồng ý bỏ qua ân oán trước kia.

- Thế nhưng, ta còn có một điều kiện.

Nhiếp Lan Tâm nói.

- Nói đi!

Ninh Tiểu Xuyên thản nhiên đáp.

Nhiếp Lan Tâm nói:

- Sau này, ngươi không được lui tới với Lan Chi, cho dù nàng chủ động tìm ngươi, thì ngươi cũng tuyệt đối không thể trở thành đạo lữ với nàng ta.

Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc, cười nói:

- Tại sao ngươi luôn phản đối ta kết giao với muội muội của ngươi? Chẳng lẽ với thiên tư của ta, còn không xứng với nàng ấy?

- Nếu ngươi có một đệ đệ, tất nhiên cũng sẽ không cho phép một nữ nhân đã từng ngủ cùng ngươi trở thành đạo lữ của hắn.

Nhiếp Lan Tâm thản nhiên nói.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhướng mày, không ngờ, sau khi chết một lần, suy nghĩ của Nhiếp Lan Tâm lại thay đổi nhiều như vậy.

Không ngờ sau những gì nàng từng trải qua, bây giờ lại có thể thản nhiên nói những lời như vậy, hơn nữa cũng không hề có chút cảm xúc dao động nào, tâm cảnh đã tiến tới một tầng thứ hoàn toàn mới.

Nếu như nàng thật sự là địch nhân của Ninh Tiểu Xuyên, tuyệt đối sẽ khiến Ninh Tiểu Xuyên rất đau đầu.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:

- Chỉ vì nguyên nhân này thôi ư?

- Ngươi cảm thấy còn chưa đủ sao?

Nhiếp Lan Tâm hỏi.

- Đủ rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ân oán trước kia, từ nay về sau sẽ xóa bỏ, ta cũng sẽ đáp ứng yêu cầu của ngươi, tuyệt đối không kết làm đạo lữ với Lan Chi. Đương nhiên, nếu như nàng chủ động tới tìm ta, vậy thì không liên quan đến ta rồi.

Ngữ khí của Ninh Tiểu Xuyên rất kiên định, hắn vừa dứt lời, liền có một vị đệ tử nội môn của Vạn Kiếm Cung tiến vào Minh Kiếm Trì, từ xa đã nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên và Nhiếp Lan Tâm bên cạnh hồ.

- Ninh sư đệ quả thật không hổ là thiên tài Dưỡng Tâm Sư vạn năm khó gặp, không ngờ có thể kết giao cùng Lan tiên tử, quả thật khiến người ta hâm mộ vô cùng.

Vị đệ tử nội môn này chỉ thầm nghĩ một phen.

Hắn từ xa nhìn thấy Nhiếp Lan Tâm, liền có cảm giác kinh diễm, quả nhiên không hổ là tiên tử thế hệ trẻ, không phải những nữ tu sĩ bình thường có thể so sánh được.

- Ninh sư đệ, bên ngoài có một người tên là Nhiếp Lan Chi muốn gặp ngươi.

Vị đệ tử nội môn này chợt nói.

Ai cũng biết Ninh Tiểu Xuyên là đệ tử thân truyền của Nhị cung chủ, địa vị cao thượng, trở thành đệ tử hạch tâm là chuyện chắc chắn như ván đã đóng thuyền.

Vị đệ tử nội môn này mặc dù đã sống hơn trăm tuổi, đạt tới cảnh giới Thiên Nhân tầng thứ nhất, nhưng vẫn thập phần khách khí với Ninh Tiểu Xuyên, có ý muốn giao hảo với hắn, cho nên mới đích thân tới đây thông báo.

- Được rồi, muội muội của ngươi thật sự chủ động tìm tới cửa rồi, chuyện này cũng không thể trách ta a.

Ninh Tiểu Xuyên cười với Nhiếp Lan Tâm một cái, sau đó liền đi về phía vị đệ tử nội môn họ Triệu kia.

Nhiếp Lan Chi chờ ở bên ngoài đạo tràng Vạn Kiếm Cung, khẽ cắn môi, dáng vẻ có chút khẩn trương, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên từ trong đi ra, liền chạy tới nghênh đón.

- Tiểu Hầu gia, ta… ta muốn gặp tỷ tỷ.

Tu vi của Nhiếp Lan Chi đã đạt tới Ngũ Bộ Thiên Thê, thế nhưng, sau khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, nàng vẫn thập phần khẩn trương, trên gương mặt thoáng hiện một tia ửng hồng.

- Đi theo ta, ta dẫn ngươi đi gặp nàng ấy.

Ninh Tiểu Xuyên dẫn Nhiếp Lan Chi vào trong Vạn Kiếm Cung, hiển nhiên cũng khiến rất nhiều sư huynh đệ chú ý.

Rất nhiều người đều phát ra thanh âm thổn thức, nói:

- Nữ nhân duyên của Ninh sư huynh thật tốt, quả thật khiến người khác hâm mộ vô cùng. Không chỉ Tử sư muội ái mộ hắn, hắn còn cứu được Lan tiên tử, bây giờ lại có thêm một vị hồng nhan tri kỷ nữa rồi.

- Có lẽ toàn bộ thiên tài tuấn kiệt của Thiên Đế Sơn đều sẽ đố kỵ với Ninh sư huynh. Nếu như Ninh huynh đệ có thể được Lan tiên tử ưu ái, đoán chừng sẽ có rất nhiều người vì vậy mà tự sát mất.

- Không có biện pháp, ai bảo Ninh sư huynh thiên tư tuyệt đỉnh, mặc dù không phải là vương giả thế hệ trẻ, thế nhưng thành tựu tương lai tuyệt đối không thấp hơn những vương giả thế hệ trẻ khác. Nếu ta là nữ tử, ta cũng nguyện ý làm hồng nhan tri kỷ cho Ninh sư huynh, nói không chừng còn có thể có được Huyền đan miễn phí.

- Chỉ bằng một chút tiền đồ của ngươi, Ninh sư huynh chú ý mới là chuyện lạ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.