Ma Thần Trời Sinh

Chương 439: C439: Phòng ngừa chu đáo




Sau lần Ma Môn tập kích trước đó, Kiếm Các Hầu Phủ đã xây lại tường bao kiên cố hơn, bố trí thêm nhiều trận pháp, thậm chí đặt cả cấm khí trong quân đội để phòng thủ.

Cả Kiếm Các Hầu Phủ giống như một toà thành nhỏ, bất cứ lúc nào cũng có binh sĩ tuần tra, dù là Võ Tôn cũng không thể xông vào được.

- Tiểu Hầu gia về rồi.

- Tiểu Hầu gia về rồi.

Tất cả quân sĩ thấy Ninh Tiểu Xuyên trở về ai nấy cũng đều xúc động, cung kính quỳ xuống hành lễ, ánh mắt tràn ngập sự sùng bái.

Cửa lớn Hầu phủ mở ra, hơn một trăm lão nhân trong Hầu phủ ra nghênh đón, số lượng bộc nhân và thị nữ này quỳ ở đó đã cho thấy địa vị của Ninh Tiểu Xuyên trong Kiếm Các Hầu Phủ hiện nay.

Ninh Tiểu Xuyên đánh bại Tầm Quân phong chủ của Nhất Nguyên Tông tại Hoàng thành, giết hàng nghìn cao thủ, ngăn chặn phản quân, thần uy cái thế, đã trở thành chủ đề nóng của tất cả mọi người trong Hoàng thành.

Phủ đệ các Vương Hầu, quán trà, tửu lâu, thanh lâu, trên mọi con đường, ngõ ngách đều đang lưu truyền truyền thuyết về Ninh Tiểu Xuyên, thật sự hắn đã trở thành người trong mộng của vô số nữ tử.

Thiên tài luôn có hào quang, khiến vô số người ngưỡng mộ cũng như đố kỵ. Huống hồ Ninh Tiểu Xuyên không chỉ là thiên tài mà còn là cường giả đỉnh cấp của giới võ đạo.

Ngọc Lam Đại Đế và Đại Kim Bằng Vương đều vào Thiên Cung luận đạo, với tu vi của mình, Ninh Tiểu Xuyên có thể được gọi là rường cột triều đình, tu vi đủ để xếp trong năm hạng đầu.

Trong Kiếm Các Hầu Phủ đương nhiên thanh uy của hắn sẽ càng cao hơn, được các Võ giả trong phủ coi là chiến thần để sùng bái. Rất nhiều đường muội, biểu muội đều thầm ngưỡng mộ hắn, sau khi thấy chân thân của Ninh Tiểu Xuyên thì ai cũng trở nên si cuồng.

Tuy vậy nhưng trưởng bối trong tộc vẫn ở đó, chẳng ai thật sự dám lao vào lòng hắn.

Ninh Tiểu Xuyên dặn dò lão nhân trong phủ vài câu rồi lập tức tới Kiếm Các cầu kiến bốn vị lão tổ Kiếm Các Hầu Phủ.

Bốn vị lão tổ cả năm đều ở Kiếm Các.

Trong Hầu phủ, có rất ít người đều biết họ còn sống.

Bốn người họ đều đã sống đến trăm tuổi, hơn Ninh Tiểu Xuyên ba đời, tu vi của ai cũng từ Địa Tôn Cảnh tầng thứ năm trở lên.

Bốn người đã cùng tu luyện mấy chục năm nay, phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn, hợp ý nhau. Nếu tạo thành trận pháp có thể đánh lui cả Địa Tôn Cảnh tầng thứ chín.

- Cục thế trong Hoàng thành thay đổi chóng mặt, ngay Ngọc Lam Đại Đế và Đại Kim Bằng Vương cũng phải liên thủ chống địch, có thể thấy triều đình lần này gặp khó khăn rất lớn. Các lộ phản quân sắp đánh tới Hoàng thành rồi, Tiểu Xuyên, ngươi định bước tiếp theo làm thế nào?

Một vị lão tổ hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên trầm tư một lúc, nói:

- Trước tiên, tuyệt đối không được để Hoàng thành bị công phá. Nếu Hoàng thành bị công phá, Kiếm Các Hầu Phủ và tất cả Vương Hầu phủ đệ đều sẽ bị tấn công. Tổn thất tiền bạc, tài nguyên là chuyện nhỏ, đến lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều Vương Hầu phủ đệ sẽ chìm trong biển lửa, tất cả vinh hoa phú quý sẽ tiêu tan, quý tộc trở thành nô lệ, thê nữ bị lăng nhục, tài sản bị cướp đoạt, tộc nhân bị tàn sát. Điều này với các đại Hầu phủ đều là đả kích mang tính huỷ diệt.

- Thứ hai, nếu thật sự không giữ được Hoàng thành, trong hoàn cảnh vạn bất đắc dĩ, chúng ta chỉ có thể bảo vệ lấy mình, đưa tộc nhân Kiếm Các Hầu Phủ mở đường máu chạy khỏi Hoàng thành, tới một nơi cương thổ khác xây dựng căn cơ của chính chúng ta tại đó. Chỉ cần tộc nhân vẫn còn, tài nguyên tu luyện vẫn còn thì Kiếm Các Hầu Phủ rất nhanh có thể hồi sinh, có thể xưng bá một phương tại Ngọc Lam Đế quốc, có sức mạnh hô phong hoán vũ.

Lão Hầu gia bước ra từ sau cánh cửa, bước chân nhẹ nhàng, nói:

- Tất cả tộc nhân trực hệ của Kiếm Các Hầu Phủ trong thành có hơn một vạn tám nghìn người, cộng với tộc nhân bàng hệ, gia bộc, nữ quyến, quân sĩ, tổng cộng hơn mười vạn người. Muốn dẫn tất cả đánh ra Hoàng thành thì quá khó.

Lão Hầu gia xuất quan là điều Ninh Tiểu Xuyên không ngờ tới. hắn thở phào, cuối cùng cũng có thể trả gánh nặng trên vai cho lão Hầu gia rồi.

Ninh Tiểu Xuyên đã quyết định, sau khi giúp Kiếm Các Hầu Phủ vượt qua cửa ải này, hắn sẽ rời khỏi Ngọc Lam Đế quốc đi lịch luyện.

Đương nhiên hắn rời khỏi Ngọc Lam Đế quốc không phải chỉ là đi lịch luyện.

Quan trọng hơn là vì sự uy hiếp của Nhiếp Lan Tâm và Bạch Ly lão tổ, hắn không thể không rời khỏi Ngọc Lam Đế quốc.

Tuy hiện tại tu vi của hắn rất mạnh, nhưng so với nhân vật cấp bậc như Nhiếp Lan Tâm và Bạch Ly lão tổ thì vẫn còn khoảng cách không nhỏ. Nếu tiếp tục ở lại Kiếm Các Hầu Phủ thì chỉ dẫn đến tai hoạ cho Kiếm Các Hầu Phủ mà thôi.

Chi bằng rời khỏi Ngọc Lam Đế quốc trước, ra ngoài lịch luyện để chúng không tìm được, đến khi tu vi mạnh lên, trở về sẽ trừ khử hai đại địch đó.

Hơn nữa Tuế Hàn Vũ cũng đã nói, nơi lịch luyện đầu tiên của hắn cũng không xa Ngọc Lam Đế quốc lắm, lúc nào cũng có thể trở về.

Vừa rồi lão Hầu gia đứng sau cửa nhưng Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn không phát giác được khí tức. Tuy Ninh Tiểu Xuyên không thi triển sức mạnh tâm thần của Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, nhưng như vậy cũng là việc khá đáng sợ rồi.

Điều này cho thấy lão Hầu gia sau khi luyện hoá một dòng thiên địa tinh hoa, tu vi đã đạt tới tầm cao mới, rất có khả năng đã vượt qua Địa Tôn Cảnh tầng thứ chín, lĩnh ngộ được “Đăng Thiên Thê”

Một vị lão tổ nói:

- Thật ra, gần đây bọn ta đã phái người đưa hơn một nửa số tộc nhân theo từng đợt ra khỏi Hoàng thành. Nếu không tổng số có lẽ phải tới mấy chục vạn người.

Một vị lão tổ khác nói:

- Muốn chuyển phần lớn tộc nhân và tài nguyên Kiếm Các Hầu Phủ ra khỏi Hoàng thành cần ít nhất mười Võ Tôn hộ tống mới được.

Trong Hoàng thành, có thể điều động mười vị Võ Tôn có lẽ chỉ có Đại Kim Bằng Vương phủ mới làm được. Vương Hầu phủ đệ khác đều kém xa, tìm được ba vị Võ Tôn đã là khá lắm rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Các vị lão tổ yên tâm, chỉ cần chúng ta có thể đánh ra khỏi Hoàng thành tự nhiên sẽ có cao thủ tới đón chúng ta.

- Còn có cao thủ?

Lão Hầu gia ngạc nhiên.

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:

- Thực sự không dám giấu, mấy năm nay ngoài xây dựng được Thần Kiếm Cung, ta còn thành lập một thế lực khác ngoài thành. Hồi đó là để dự phòng thiên hạ đại loạn, để một đường lui cho Kiếm Các Hầu Phủ, để khi nguy cấp có thể rút khỏi Hoàng thành.

- Thời gian ba năm năm dù sao cũng quá ngắn, dựng nên Thần Kiếm Cung đã rất giỏi, nâng thực lực chỉnh thể của Kiếm Các Hầu Phủ lên một bậc.

- Tiểu Xuyên, ta hiểu nỗi khổ tâm của ngươi với Kiếm Các Hầu Phủ, nhưng thời gian quá ngắn, cho dù ngươi xây dựng được một thế lực thì cũng chưa trưởng thành, đứng trước thế lực phản quân lớn mạnh như vậy e là sẽ đàn áp thê thảm.

Lão Hầu gia khẽ lắc đầu.

Muốn xây dựng một thế lực đâu phải dễ, không có căn cơ trăm năm thì rất khó phát triển lớn mạnh.

Vì thế lão Hầu gia và bốn vị lão tổ đều không mấy tin tưởng vào thế lực mà Ninh Tiểu Xuyên xây dựng, cảm thấy chắc chắn thế lực của hắn còn chưa trưởng thành, chỉ có thể coi là thế lực nhỏ. Thế lực nhỏ mà Kiếm Các Hầu Phủ bồi dưỡng nhiều vô kể, vì thế họ không để tâm lắm lời của Ninh Tiểu Xuyên.

Một vị lão tổ nói:

- Thật ra thực lực hiện tại của Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta đã không có bất cứ Hầu phủ nào mạnh hơn nữa rồi. Nếu Hoàng thành bị công phá, muốn di dời tộc nhân và tài nguyên ra khỏi thành không phải quá khó.

Ninh Tiểu Xuyên gật gù, thực lực hiện nay của Kiếm Các Hầu Phủ đúng là khá mạnh, dù Hoàng thành có bị công phá, muốn nhằm vào Kiếm Các Hầu Phủ cũng sẽ phải trả giá đắt. Vì thế hắn tạm thời không nói về U Linh sơn trang. Đợi đến khi có thể thật sự điều động sức mạnh của U Linh sơn trang mới dùng cũng không muộn.

Lão Hầu gia gật đầu:

- Mấy năm nay Thiên Thành vẫn luôn mở rộng thế lực khu biên tập Nam Cương. Hẳn là căn cơ đã khá vững chắc, sau khi rời khỏi Hoàng thành có thể tới Nam Cương tập hợp với Thiên Thành. Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta vẫn sẽ hưng thịnh. Chỉ là…

Lão Hầu gia chắp hai tay sau lưng, nhìn đình viện, lầu các trong phủ, trầm mặc hồi lâu mới nói:

- Dù gì trong Hoàng thành cũng có căn cơ nghìn năm mà lão tổ tông để lại, Kiếm Các Hầu Phủ cũng đại diện cho vinh quang của các vị tiên tổ, không tới mức bất đắc dĩ thì ta quyết định vẫn cùng triều đình tiến thoái, toàn lực chống phản quân.

Tuy lão Hầu gia có thù oán Ngọc Lam Đại Đế nhưng hơn cả vẫn là rất có tình cảm, không muốn cơ nghiệp tiên tổ để lại mất trong tay mình.

Ninh Tiểu Xuyên hiểu tâm tư của lão Hầu gia, nếu bảo vệ được địa vị của Kiếm Các Hầu Phủ thì chẳng ai muốn rời đi cả.

Hai ngày sau, phản quân bên ngoài thành càng ngày càng đông, luôn luôn có tiếng trống trận vang lên. Âm thanh chiến đấu kéo dài bất tận, khiến các vương công quý tộc trước đây chìm đắm trong ăn chơi hưởng lạc đều chìm trong sợ hãi.

Vạn nhất Hoàng thành bị công phá thì đúng không khác gì trời sụp.

Giờ Ninh Tiểu Xuyên căn bản không cần phải cố tình tu luyện, Tâm Châu trong Tâm Cung cũng tự động hoạt động, hấp thụ thiên địa huyền khí chuyển hoá thành sức mạnh tự thân.

Từ sau lần đột phá Địa Tôn Cảnh tầng thứ sáu thất bại thì hắn không cảm nhận được dấu vết của đột phá cảnh giới nữa. Xem ra, càng về sau càng khó đột phá cảnh giới, cho dù có thể chất vạn năm khó gặp cũng không ngoại lệ, buộc phải đợi thời cơ.

Hai hôm nay Ninh Tiểu Xuyên cũng rất chú ý tới trận chiến ngoài thành.

Đây là trận chiến thật sự, mấy trăm vạn đại quân hỗn chiến, vào lúc đỉnh điểm thậm chí có tới vạn quân sĩ và Võ giả chiến đấu. Mỗi khắc đều có hàng nghìn người chết, máu tươi nhuộm đỏ dòng sông hộ thành, xác chết chất thành núi.

Bức tường thành kiên cố của Hoàng thành bị đánh lỗ chỗ, nếu không phải có trận pháp bảo hộ thì có lẽ Hoàng thành bị công chiếm từ lâu rồi.

Phản quân cũng tổn thất nghiêm trọng, tử thương vô số.

Mỗi quả pháo huyền thạch bắn xuống đều có thể thanh trừ một mảng lớn phản quân, vài trăm người bỏ mạng.

Trận chiến quy mô lớn khiến ai nhìn cũng phải kinh hãi. Trên địa cầu rất khó thấy được đại hỗn chiến nhiều người như vậy, đúng là máu chảy thành sông, xác chất thành núi.

Nhân khẩu Ngọc Lam Đế quốc hơn trăm ức, cũng chỉ có ngũ phẩm văn minh mới có thể bạo phát trận chiến khủng bố thế này.

Chú thích:

Cương thổ Ngọc Lam Đế quốc rộng bằng bốn mươi lần Châu Á, dân số hơn trăm ức, vì thế triều đình có thể tập kết đội quân hàng chục triệu người cũng là bình thường, số người tử thương cũng rất lớn.

Tỷ lệ tử vong trong chiến tranh vốn rất cao, giống như rất nhiều lần thay đổi triều đại trong quá khứ, toàn quốc cũng chết hết một nửa dân số.

Giống như thời kỳ đầu triều đại nhà Thanh, tỉnh Tứ Xuyên bị giết sạch không còn một người, cả vùng Tứ Xuyên biến thành rừng, đâu đâu cũng có thể thấy hổ sói, sau đó di dời người từ Hồ Châu tới thì Tứ Xuyên mới có người ở. Đây chính là điểm đáng sợ của chiến tranh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.