Ma Thần Trời Sinh

Chương 404: C404: Liên tiếp chém giết




- Công pháp ngươi tu luyện âm hàn tà dị, cần mượn âm khí của nữ tử để tu luyện, khẳng định đã có rất nhiều nữ tử vô tội chết trong tay ngươi, quả thật chết chưa hết tội!

Ninh Tiểu Xuyên lạnh như băng nói.

Quý công công cũng không phủ nhận, cười lạnh nói:

- Ngươi tu luyện Bắc Minh Thần Công, không phải cũng cần thôn phệ máu người, so với ta cũng không khá hơn bao nhiêu!

- Những người ta giết, đều là những người đáng giết, tuyệt đối sẽ không động đao đối với lão nhân, phụ nữ và trẻ em, cùng ngươi có sự khác biệt về bản chất!

Ninh Tiểu Xuyên không muốn cùng Quý công công nói lời vô ích, đem huyết khí trong cơ thể vận chuyển đến mức tận cùng. Mỗi một giọt huyết dịch đều biến thành kiếm hình, hiển hóa ra một tia lực lượng Chí Tôn Thể.

Tuy rằng hiện tại Ninh Tiểu Xuyên chỉ mới tìm được cơ hội tu luyện ra một tia Chí Tôn Thể, cách Chí Tôn Thể chân chính còn xa mười vạn tám ngàn dặm. Thế nhưng, chỉ bằng một tia nhỏ nhoi này, cũng khiến cho bên trong huyết dịch uẩn dưỡng ra một tia lực lượng Chí Tôn Thể!

Ninh Tiểu Xuyên tích xuất một giọt huyết dịch đỏ hồng, rơi xuống trên hỏa diễm, quả thật tựa như một thanh chiến kiếm huyết hồng sắc rơi vào trong Thanh Đồng Cổ Đăng.

Quý công công đang bị phong bế ở trong hỏa diễm nhìn thấy, một giọt huyết dịch này quả thật giống như một thanh Thiên Kiếm vô thượng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đâm thẳng vào đỉnh đầu của hắn.

Hỏa diễm trên tim đèn chợt trở nên càng thêm khủng bố, mơ hồ chỉ tốn thời gian ba phút đã đem Quý công công luyện chết. Huyết dịch trong cơ thể Quý công công hoàn toàn bị Thanh Đồng Cổ Đăng hấp thu, biến thành dầu thắp cho Thanh Đồng Cổ Đăng.

Lại thêm một vị Võ giả Địa Tôn tầng thứ bảy nữa thân tử nhân vong!

Đám Võ giả đứng trên mặt đất kia, vừa rồi chỉ mơ hồ nhìn thấy trên bầu trời xuất hiện một đoàn quang mang chói mắt, giống như là thái dương đột nhiên nổ tung, khiến cho tất cả mọi người không mở mắt ra được. Cũng không lâu lắm chợt nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Quý công công.

Phàm là Võ giả không kịp nhắm mắt lại, đều bị quang mang chói mắt kia tổn thương ánh mắt, trong hốc mắt chảy ra máu tươi, đang ôm mắt kêu thảm thiết trên mặt đất. Cho nên, căn bản không người nào nhìn rõ đó là một ngọn Thanh Đồng Cổ Đăng.

- Đệ nhất cường giả Đại nội Quý công công, cũng… đã chết!

- Nghe đồn tu vi võ đạo Quý công công so với rất nhiều Vương Hầu còn cường đại hơn, làm sao có thể bị người khác một chiêu trấn sát?

Một ít Võ giả tu vi võ đạo khá cao, vẫn như cũ không thể tin được đây là sự thật.

- Xuyên công tử chắc là đã tế xuất một kiện Huyền khí Cửu phẩm, chỉ có Huyền khí Cửu phẩm mới có lực lượng một chiêu giết chết Quý công công!

- Không cần quá kinh ngạc! Không phát hiện xương cốt của Thôi Thao đều sắp bị luyện hóa rồi sao? Ngay cả loại nhân vật hung ác như Thôi Thao, ở trước mặt Xuyên công tử cũng không thể trở mình! Quý công công chết trong tay Xuyên công tử cũng quá đỗi bình thường!

- Liên tiếp ngã xuống hai vị đại nhân vật, sợ rằng trong Hoàng thành sẽ phát sinh chấn động rồi!

Các Võ giả khác đều bị lực lượng cường đại của U Linh sơn trang cùng Xuyên công tử dọa cho kinh hãi, mà các Võ giả U Linh sơn trang lại đều cực kỳ hưng phấn. Quá mạnh mẽ! Quá cường đại! Có nhân vật cường đại như vậy làm Trang chủ, trong lòng bọn họ tự nhiên vô cùng kích động.

Thân thể cùng xương cốt Thôi Thao quả thật rất cường đại, vượt xa Võ giả cùng cảnh giới. Thế nhưng, dưới sự luyện hóa của Bát Phong Luyện Thần Trận, cho dù là xương cốt Viễn Cổ Cự Nhân cũng bắt đầu bị hòa tan.

Ào ào!

Thôi Thao cuối cùng cũng không kiên trì nổi, khung xương khổng lồ ngã vào trong Thối Thủy, cự kiếm cấp bậc Huyền khí Bát phẩm trong tay rơi trên mặt đất.

- Rốt cuộc cũng luyện chết!

Bọn người Mộ Dung Hoa, Mộng Ảnh, Vạn Tuyết, Hoàng Tam Chỉ rốt cuộc thở dài một hơi, trên trán tất cả đều toát đầy mồ hôi hột. Đồng thời, trong lòng bọn họ cũng rất kích động.

Phải biết rằng Thôi Thao chính là Thống lĩnh Huyền Thú Đồ Thần Doanh, ngay cả Vương Hầu cũng đều phải sợ hãi hắn. Thế nhưng, loại ngoan nhân giới võ đạo cấp bậc này lại chết trong tay của bọn nọ! Đây quả thật chính là một loại vinh quang vô thượng, cũng là chuyện trước đây bọn họ căn bản không dám tưởng tượng.

Tương lai hành tẩu trong giới võ đạo, nói cho người khác biết chính mình từng giết chết cường giả Địa Tôn cảnh tầng thứ bảy, đó cũng là chuyện tương đối có mặt mũi.

Giờ khắc này bọn họ mới chính thức nghĩ rằng đã đến lúc U Linh sơn trang cường thế quật khởi. Hiện tại cho dù muốn bọn họ lập tức đi đánh Hoàng thành, đối địch cùng toàn bộ Triều đình, bọn họ cũng không sợ hãi chút nào.

Ninh Tiểu Xuyên triệt tiêu 333 thanh trận kỳ, biến thành những lá cờ nhỏ lớn chừng bàn tay, kể cả cự kiếm Huyền khí Bát phẩm cùng khung xương Thôi Thao đều thu vào túi Càn Khôn, hạ lệnh:

- Đại quân Triều đình đã tới, mọi người lập tức phản hồi U Linh sơn trang!

Động tĩnh do Bát Phong Luyện Thần Trận tạo thành không thể nói là không lớn, đã kinh động quân đồn trú Dạ Toa Biên Tập, từng đám bụi mù nổi lên cuồn cuộn, hướng về phía phường thị không ngừng lan tới. Nghe thanh âm do chiến thú thiết kỵ phát ra, thì có ít nhất là ba vạn đại quân đang chạy tới.

Ba vạn đại quân tại trước mặt mấy vị Võ Tôn U Linh sơn trang tự nhiên không coi là gì. Cho dù chỉ là một vị Võ Tôn cũng có thể đánh tan ba vạn đại quân. Thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn vào lúc này lại chính diện đối kháng với quân đội Triều đình, miễn cho khiến đám đạo lão trong Hoàng thành nghĩ U Linh sơn trang muốn tiến công Hoàng thành. Vì để tránh những phiền toái không cần thiết, cho nên Ninh Tiểu Xuyên mới hạ lệnh lập tức lui lại.

Trong miệng Ninh Tiểu Xuyên phun ra một đạo nguyên khí hình thái long hổ, giữa thiên địa đản sinh ra một cỗ cuồng phong thổi quét bốn phía, đem hỏa diễm lưu lại trong Bát Phong Luyện Thần Trận thổi cho bay loạn đầy trời, hình thành một mảnh hỏa vũ vô biên.

o0o

Ào ào!

Thời điểm đại quân Triều đình nghe tin chạy tới, hỏa diễm cũng vừa tiêu tán, Dạ Toa Biên Tập đã biến thành một mảnh tro tàn. Tòa thành nhỏ biên tập này đã biến thành bình địa, thật giống như cho tới bây giờ cũng chưa từng bao giờ xuất hiện trên thế gian.

Mà đám người U Linh sơn trang, toàn bộ đều đã biến mất.

- Đây là… Thần tiên đánh nhau sao?

- Tuyệt đối là khu vực mà Võ Tôn đã chiến đấu qua! Hơn nữa lại không chỉ có hai ba vị Võ Tôn… Quá dọa người rồi!

Mấy vạn quân sĩ đều sợ đến toàn thân run rẩy, trong lòng cảm thấy may mắn. May mà mình đến chậm nửa canh giờ, nếu như đến sớm nửa canh giờ, sợ rằng đám người bọn mình cũng sẽ bị đốt thành cốt phấn. Trước mặt Võ Tôn, quân sĩ bình thường chỉ là đối tượng bị tàn sát mà thôi.

o0o

U Linh sơn trang…

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra khung xương hắc sắc khổng lồ của Thôi Thao, chiều dài đến mười hai thước, hơn nữa trọng lượng rất dọa người. Dường như chỉ là một đầu ngón tay cũng nặng hơn một trăm cân, đường kính lớn bằng cổ tay thường nhân vậy.

Sinh mệnh lực Thôi Thao rất cường đại, đã bị Bát Phong Luyện Thần Trận luyện hóa hơn nửa canh giờ, vậy mà cũng chỉ là khiến cho bề ngoài xương cốt bị hòa tan. Bên trong xương cốt vẫn như cũ lưu lại một cỗ sinh khí nhàn nhạt, huyết dịch vẫn chưa khô hẳn, trái tim gắn bên ngoài xương cốt vẫn còn đang chậm rãi nhảy lên, cũng chưa hoàn toàn chết hẳn.

- Thôi Thao không ngờ vẫn còn chưa có chết hẳn, cho dù là Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, cũng không có sinh mệnh lực cường đại bằng hắn!

Mộng Ảnh nói.

Tứ Đại Kiếm Thị đều đứng sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, mỗi một người đều xinh đẹp như hoa, có nhan sắc chim sa cá lặn.

Tư Đồ Phượng Vũ thở dài nói:

- Xương cốt con người làm sao lại khổng lồ như vậy? Đây thật là nhân loại sao?

Nhạc Minh Tùng đứng ở một bên, hơi nhíu mày một cái, nói:

- Cái này… đương nhiên là nhân loại, hơn nữa còn là một loại chủng tộc cao cấp trong nhân loại, Hắc Cốt Cự Nhân Tộc! Hắc Cốt Cự Nhân Tộc trong Cự Nhân Tộc cũng thuộc về một loại chủng tộc đỉnh cao, từ lúc còn là thai nhi đến lúc sinh ra, tu vi võ đạo đã đạt tới Thần Thể Cảnh! Một ít tộc nhân thiên tư tuyệt đỉnh trong đó, lúc vừa mới sinh ra liền có tu vi Địa Tôn Cảnh!

- Thiên Sinh Võ Tôn?

Tất cả mọi người đều cảm thấy khiếp sợ.

- Không sai! Chính là Thiên Sinh Võ Tôn!

Nhạc Minh Tùng nhẹ nhàng sờ sờ cằm, cười nói:

- Bộ xương khô này chính là bảo tài luyện khí a! Nếu như có thể gia nhập thêm mấy thứ đồ tốt, nói không chừng có thể luyện ra một kiện Huyền khí rất lợi hại! Ninh huynh, hay là đem nó cho ta đi?

- Không vội! Ta xem trước một chút trong đầu của hắn còn lưu lại những thứ gì?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Thôi Thao chính là Thống lĩnh Huyền Thú Đồ Thần Doanh, cũng là Hắc Ám Sát Thủ Vương mà Ngọc Lam Đại Đế chuyên dùng để đối phó các Đại Vương Hầu, trong đầu khẳng định là biết rất nhiều bí ẩn trong Triều đình.

Những bí mật này cũng đều là tài phú khổng lồ!

Hai tay Ninh Tiểu Xuyên đặt lên cái đầu lâu lớn cỡ chậu nước của Thôi Thao, đem tâm thần rót vào trong đầu lâu, bắt đầu hấp thu ký ức cùng tri thức trong đầu Thôi Thao.

Ký ức cùng tri thức khổng lồ không ngừng tiến vào trong đầu Ninh Tiểu Xuyên, kiến thức hữu dụng trong đó liền bị Ninh Tiểu Xuyên hấp thu, tri thức vô dụng thì trực tiếp bị loại bỏ đi.

- Lại có thể tra xét ký ức người khác cùng hấp thu tri thức các Võ giả khác!

Loại thủ đoạn này của Ninh Tiểu Xuyên khiến cho Nhạc Minh Tùng kiến thức rộng rãi cũng có chút kinh hãi, nghĩ mãi cũng không thể tưởng tượng nổi.

- Lẽ nào hắn tu luyện Tâm Linh Kinh của Đạo môn? Không giống a! Có lẽ là lực lượng đặc thù của Thất Khiếu Thần Ma Tâm sao?

Trong lòng Nhạc Minh Tùng thầm nghĩ như vậy.

Sau nửa canh giờ, ký ức trong đầu Thôi Thao đã bị Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn hấp thu, mà Thôi Thao thì lại hoàn toàn chết đi.

Ninh Tiểu Xuyên từ trong đầu Thôi Thao phát hiện ra hai cái bí mật trọng đại.

Bí mật đầu tiên, Ngân Trì phu nhân lại chính là Hoàng Thần Tử trong Tứ Đại Thần Tử của Hắc Ám Đế Thành!

Bí mật thứ hai, Thôi Thao vốn dĩ sinh ra trong Bộ lạc Nam Man tại mãng hoang đại trạch. Thời điểm khi hắn còn nhỏ, đã từng phát hiện ra một cái cổ động, từ trong đó đã tìm được một cỗ thi thể Viễn Cổ Cự Nhân. Ở sâu bên trong tòa cổ động kia dường như vẫn còn bí ẩn khác, với tu vi võ đạo của Thôi Thao lại không thể mở ra phong ấn, dĩ nhiên cũng không thể nào xông vào chỗ càng sâu trong cổ động.

Thôi Thao vốn dĩ muốn chờ đến lúc tu vi lớn mạnh hơn một chút, mới trở về Nam Man, đi sâu vào trong cổ động, tìm kiếm nhục thân tử thi càng cường đại hơn.

Thế nhưng, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ chết trong tay một tên hậu sinh vãn bối!

Ninh Tiểu Xuyên đối với cái bí mật thứ hai kia cũng rất tò mò, thầm nghĩ cái cổ động kia khẳng định là rất bất phàm, có lẽ đang cất giấu một cái đại bí mật nào đó.

Chỉ là Nam Man cùng Hoàng thành cách xa nhau thật sự quá xa xôi, Ninh Tiểu Xuyên bây giờ căn bản không có thời gian đi tìm cái cổ động trong trí nhớ của Thôi Thao, chỉ có thể chờ sau này có cơ hội lại đi tìm.

Ngược lại là cái bí mật thứ nhất, Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy rất quan trọng!

Hắn rốt cuộc cũng minh bạch nguyên nhân vì sao Ngân Trì phu nhân trước đây lại cố ý tiếp cận hắn.

- Nhất định là Vong Linh Thành Chủ phái nàng đến dụ dỗ ta!

Trong đầu Ninh Tiểu Xuyên hiện ra dáng người tuyệt diệu của Ngân Trì phu nhân, quả thật giống như là yêu nữ lâm trần. Mặc dù đầu chỉ nghĩ đến vóc dáng của nàng, cũng sẽ khiến cho máu huyết trong cơ thể sôi trào, một cỗ tà hỏa từ dưới bụng dâng trào lên.

Hoàng Thần Tử của Hắc Ám Đế Thành, địa vị như vậy tuyệt đối là không thấp a!

Tứ Thần Tử, Tam Hoàng! Bảy người địa vị tối cao dưới trướng Vong Linh Thành Chủ.

Sau khi Lang Gia Hoàng chết, Ninh Tiểu Xuyên vốn dĩ cho rằng sẽ không thể tìm được Tổng bộ Hắc Ám Đế Thành nữa, thế nhưng hiện tại dường như lại có thêm một con đường, Ngân Trì phu nhân!

o0o

Khung xương Thôi Thao bị Nhạc Minh Tùng cầm đi luyện chế vũ khí, còn Ninh Tiểu Xuyên lại điều khiển một chiếc xe ngựa Thanh Lộc màu trắng ngà, mang theo hai vị Kiếm thị Tư Đồ Phượng Vũ cùng Hoắc Thi Âm hướng về phía trong Hoàng thành chạy đi.

Đến bến tàu bên cạnh Hộ thành hà, bởi vì cửa thành thật sự rất nhiều người, xe ngựa Thanh Lộc đều bị buộc phải dừng lại.

Tại bến tàu, người ngựa tới lui tấp nập, không chỉ có những Võ giả bình thường, còn có thiên tài tuấn kiệt cùng Quận chúa Công chúa phủ đệ các đại Vương Hầu, cũng không thiếu Quốc Sư thân mặc đạo bào, Tướng quân thân mặc khải giáp… Trong đó, người đứng ở trước nhất chính là Thái tử đương triều.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.