Ma Thần Trời Sinh

Chương 383: C383: Một đám dê trắng




- Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên sẽ không tin thứ gọi là “duyên phận”, bởi vì, Nhiếp Lan Chi thiếu khuyết tâm nhãn, còn hắn thì có đến bảy cái tâm nhãn, bọn họ căn bản không phải người chung một đường.

Lúc Nhiếp Lan Chi và Ninh Tiểu Xuyên bốn mắt nhìn nhau, gương mặt trắng nõn thoáng cái đỏ bừng, không ngừng chớp mắt với Ninh Tiểu Xuyên, lông mi run run.

Trong lòng Hoắc Bất Phàm run lên, chẳng lẽ tiểu Hầu gia cũng vừa ý với nữ tử này?

Đây chính là tuyệt đại mỹ nhân, nếu như bản thân không thể đạt được, vậy thì thật đáng tiếc.

Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên chỉ dừng lại trên người Nhiếp Lan Chi một cái chớp mắt, sau đó dời đi, khẽ gật đầu, nói:

- Không tệ, không tệ, người đâu, trói các nàng lại, áp giải vào Quy Nguyên thành, bổn Đô Thống muốn thẩm vấn từng người một.

Hoắc Bất Phàm đã sớm biết vương tôn công tử của Hoàng thành không có tên nào tốt đẹp, chắc chắn đều là loại tham hoa háo sắc, thế nhưng, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại tham đến như vậy, ăn mảnh một mình, một hơi mang hết tất cả nữ đi.

Làm như vậy cũng quá tuyệt tình rồi.

Ít nhất cũng phải cho người khác một chén canh chứ?

Hoắc Bất Phàm thấp giọng nói bên tai Ninh Tiểu Xuyên:

- Tiểu Hầu gia, triều đình vây quét Nhất Nguyên Tông, mục tiêu tiếp theo của triều đình chính là Thiên Âm Tông. Trong tay các nàng nhất định nắm giữ không ít bí quân tình, Thiên Không Kỵ Sĩ Doanh của chúng ta rất am hiểu thủ đoạn khốc hình tra tấn phạm nhân, nếu như có thể để chúng ta dẫn mấy người đi, nhất định có thể ép hỏi được tình báo từ trong miệng bọn chúng.

Ninh Tiểu Xuyên há có thể không biết trong lòng hắn đang có chủ ý gì, Võ giả Tông môn khác đều bị giết, chỉ lưu lại mỗi nữ đệ tử của Thiên Âm Tông, nào có chuyện trùng hợp như vậy?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Có đạo lý, không bằng ngươi đem Lam Tiêu điện chủ đi đi, nàng chính là một trong tám đại Điện chủ của Thiên Âm Tông, còn là nhân vật cấp bậc Võ Tôn, nhất định là biết rõ không ít bí mật. Hoắc giáo úy nếu có thể hỏi được tình báo hữu dụng từ trong miệng nàng, thì tuyệt đối là lập công lớn.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Lam Tiêu điện chủ rất không vừa mắt, vừa vặn giao nàng ta cho Võ giả của Thiên Không Kỵ Sĩ Doanh dạy dỗ một phen, để cho vị Điện chủ luôn cao cao tại thượng này được nếm thử tư vi làm nữ nhân.

Lam Tiêu điện chủ và Nguyệt Cầm điện chủ đã từng liên thủ đuổi giết Ninh Tiểu Xuyên, Ninh Tiểu Xuyên đến bây giờ vẫn còn sợ bị Lam Tiêu điện chủ nhìn thấu thân phận, cho nên mới quyết định giao nàng ta cho Hoắc Bất Phàm, vừa vặn là thuận nước giong thuyền.

Mặc dù Lam Tiêu điện chủ đã tu luyện mấy chục năm, thế nhưng thoạt nhìn vẫn là một nữ tử hai mươi tuổi, mái tóc đen nhánh, da thịt trắng muốt, quả thật là một mỹ nhân tư sắc thượng thừa.

Hơn nữa, Lam Tiêu điện chủ có tu vi Võ Đạo Địa Tôn cảnh tầng thứ ba, ngược lại càng hàm súc ý vị hơn so với những đệ tử Thiên Âm Tông khác, càng có khí chất hơn, nếu như có thể đặt một nữ Võ Tôn trên bụng, cảm giác này không phải là cực kỳ mỹ diệu sao?

Võ giả của Thiên Không Kỵ Sĩ Doanh lập tức tinh thần đại chấn, cảm thấy tiểu Hầu gia này vẫn là một người nghĩa khí, cả đám thoáng cái đã biến thành một đám giống đực, ánh mắt cực kỳ nóng bỏng, chỉ thiếu chút nữa là lập tức xếp hàng mà thôi.

- Cho dù bổn tọa chết thì cũng không rơi vào trong đám tay sai triều đình các ngươi.

Trong cơ thể Lam Tiêu điện chủ bộc phát ra nguyên khí Võ Đạo bạch sắc, thân thể biến thành một vầng thái dương, phá tan áp chế của Định Hồn châu, cầm ngọc tiêu trong tay điểm về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Nàng cũng nhìn ra được ở đây Ninh Tiểu Xuyên có địa vị cao nhất, nếu như có thể bắt được Ninh Tiểu Xuyên, nói không chừng còn có thể chuyển bại thành thắng.

Ninh Tiểu Xuyên không nhúc nhích, cũng không dự định ra tay, giống như bị Lam Tiêu điện chủ dọa cho ngẩn người. trong lòng Lam Tiêu điện chủ mừng rỡ vô cùng, đoán chừng thành công tới tám thành.

Khoảnh khắc Lam Tiêu điện chủ xuất thủ, Thiết Giáp Tử Thần đứng sau lưng Ninh Tiểu Xuyên liền hóa thành một đạo lưu quang màu đen, thân hình lướt ngang ra, thủ hộ trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, một chưởng đánh tới, đẩy lui Lam Tiêu điện chủ.

Grào...

Thiết Giáp Tử Thần rống lớn một tiếng, chấn cho cát bay đá chạy.

Trong miệng Lam Tiêu điện chủ hộc ra máu tươi, thân thể mềm mại đầy đặn thướt tha bị quẳng ra ngoài, hung hăng ngã xuống đất, cát vàng bắn tung tóe. Mái tóc dài che xõa mặt nàng, quần áo bị nghiền nát, lộ ra một mảng da thịt tuyết trắng, toàn bộ tư thái đều bị vùi dập, chật vật tới cực điểm.

Ai mà ngờ được Điện chủ của Thiên Âm Tông lại có ngày chật vật đến như vậy?

Điện chủ của Lam Tiêu điện chủ rất không cam lòng, trong tay ngưng tụ ra một thanh kiếm nguyên khí, một kiếm đâm về phía trái tim của mình.

Cho dù chết cũng không thể rơi vào tay địch nhân, bị địch nhân vũ nhục.

Phành...

Ninh Tiểu Xuyên bắn ra một chỉ, đánh nát nguyên khí kiếm trong tay Lam Tiêu điện chủ, nháy mắt một cái. Thiết Giáp Tử Thần liền xông lên, chế trụ Lam Tiêu điện chủ đang nằm trên mặt đất, phong bế huyết mạch trong cơ thể nàng, tránh cho nàng tự sát lần nữa.

- Sinh mệnh rất đáng quý, Điện chủ, tại sao ngươi lại xúc động như vậy?

- Cẩu tặc triều đình, ngươi có bản lĩnh thì chờ đến khi thương thế ta khỏi hẳn, bổn tọa nhất định sẽ khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong.

Lam Tiêu điện chủ lạnh lùng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, hàm răng trắng tuyết nghiến chặt, vang lên tiếng “răng rắc”.

Hoắc Bất Phàm vội nói:

- Tiểu Hầu gia, bây giờ có thể giao Lam Tiêu điện chủ cho chúng ta được không?

Nhiếp Lan Chi dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt đáng thương vô cùng, không ngừng lắc đầu với Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên thở dài một hơi, gặp tiểu cô nương này cũng thật xui xẻo, liền ho khan hai tiếng, nói:

- Tu vi Võ Đạo của tiện nhân này rất đáng sợ, một khi để thương thế của nàng khỏi hẳn, e rằng Thiên Không Kỵ Sĩ Doanh các ngươi không áp chế nổi nàng ta. Tốt nhất cứ giao cho bổn Đô Thống xử trí đi, bổn Đô Thống nhất định sẽ dạy dỗ nàng cho dễ bảo, ngoan ngoãn phun ra tình báo của Thiên Âm Tông. Đến lúc đó, nói không chừng còn có thể đưa cho Hoắc giáo úy chơi vài ngày.

- Tiểu Hầu gia, chuyện này e rằng…

Trong lòng Hoắc Bất Phàm đã rất sốt ruột rồi, căn bản không tin lời hứa suông của Ninh Tiểu Xuyên.

Không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại muốn ăn một mình, Thiên Không Kỵ Sĩ Doanh hao binh tổn tướng, thật vất vả mới bắt được người của Thiên Âm Tông, chẳng lẽ ngay cả một chút chỗ tốt cũng không đạt được?

Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên trừng mắt, khí tức Võ Tôn khổng lồ trong cơ thể bộc phát ra, ánh mắt như thiểm điện, trực tiếp trấn áp lên người Hoắc Bất Phàm.

Không xuất ra một chút thực lực thì quả thật không trấn áp được người khác.

Hai chân Hoắc Bất Phàm gập lại, thiếu chút nữa bị luồng khí tức khổng lồ này ép cho quỳ trên mặt đất, trong lòng thầm nghĩ, không ngờ tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên lại đáng sợ như vậy.

Tốt nhất là không nên trêu chọc vào hắn, chọc vào Kiếm Các Hầu Phủ thì không có kết cục tốt a.

- Nếu như các nàng đã rơi vào tay tiểu Hầu gia, mạt tướng tất nhiên vô cùng yên tâm.

Hoắc Bất Phàm chắp tay cúi đầu với Ninh Tiểu Xuyên, sau đó liền dẫn quân sĩ Thiên Không Kỵ Sĩ Doanh xám xịt rời đi.

Mặc dù nhân mã của Thiên Không Kỵ Sĩ Doanh đã rời đi, thế nhưng đệ tử Thiên Âm Tông lại không mừng rỡ chút nào, trong mắt các nàng, bất luận là rơi vào trong tay Thiên Không Kỵ Sĩ Doanh hay là rơi vào trong tay Ninh Tiểu Xuyên, thì kết cục đều giống nhau.

Có lẽ, cũng chỉ có Nhiếp Lan Chi mới cảm thấy vui vẻ, bởi vì nàng biết tiểu Hầu gia là một người rất chính trực.

Trận chiến của Nhiếp Lan Tâm và Cơ Hàn Tinh cũng đã chấm dứt.

Nhiếp Lan Tâm chủ động từ bỏ chống cự, tự nguyện bị bắt làm tù binh.

Thật ra, Nhiếp Lan Tâm là người rất thông minh, bây giờ khắp nơi đều là quân đội của triều đình, chỉ có rơi vào trong tay Ninh Tiểu Xuyên thì mới an toàn nhất.

Ninh Tiểu Xuyên mặc áo giáp lóng lánh, dáng vẻ uy vũ, bộc phát tư thái vương tôn công tử, cao giọng hô:

- Người đâu, áp giải các nàng vào trong doanh tướng cho bổn Đô Thống, bổn Đô Thống muốn thẩm vấn từng người.

Doanh trướng của Hữu Lộ Quân Đô Thống, được xây trong Quy Nguyên thành.

Tất cả nữ đệ tử của Thiên Âm Tông đều bị đưa vào trong doanh trướng, trên người quấn chặt xích sắt, áp chế các nàng tự do hành động, quả thực giống như một đám dê trắng mặc cho người khác giết mổ.

Nếu như Ninh Tiểu Xuyên thật sự là một vương tôn công tử như Ngự Thanh, vậy thì hôm nay hắn tuyệt đối có phúc.

Ninh Tiểu Xuyên đi ra ngoài doanh trướng, nhìn chằm chằm quân sĩ thủ hộ doanh trướng, nói:

- Các ngươi đều lui xuống đi, bổn Đô Thống muốn một mình thẩm vấn các nàng, đợi lát nữa, bất luận trong doanh trướng phát ra thanh âm gì, các ngươi cứ xem như không nghe thấy.

Quân sĩ thủ hộ doanh trướng đều là “người biết chuyện”, trên mặt lộ ra thần sắc ngầm hiểu, liền đồng loạt rời đi, thối lui ra khỏi doanh trướng.

Cơ Hàn Tinh đi tới, ánh mắt rất lạnh lẽo, nói:

- Ta cùng ngươi đi thẩm vấn bọn họ.

- Không cần, việc này một người là đủ rồi. Ngươi cứ tiếp tục trấn thủ ở cổng thành đi, nói không chừng còn có Võ giả Tông môn chạy tới Quy Nguyên thành a.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Cơ Hàn Tinh nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, nói:. Truyện Nữ Phụ

- Ngươi rốt cuộc một làm gì?

Ninh Tiểu Xuyên liếm môi, cười nói:

- Chuyện này không cần ngươi quản, dù sao cũng đã nói rồi, ngươi phải nghe mệnh lệnh của ta, ta nói gì thì ngươi cứ lập tức chấp hành là được, hỏi nhiều như vậy làm gì? Đúng không?

Cơ Hàn Tinh siết chặt nắm tay, hừ lạnh một tiếng, cầm Long Tượng Kích Thương rời đi.

Thế nhưng, nàng lại không đi xa, vẫn dừng lại bên ngoài doanh trướng Đô Thống, thân thể đứng thẳng tắp, tựa như một cọc sắt đứng trong gió.

Ninh Tiểu Xuyên biết trong lòng nàng đang nghĩ gì, nhất định là cũng giống như những quân sĩ khác, đều cho rằng hắn sẽ mây mưa với những mỹ nữ đệ tử Thiên Âm Tông một phen, nhất long đa phượng, đại chiến quần phương.

Nếu như Cơ Hàn Tinh cũng nghĩ đơn giản như vậy thì quả thật không còn gì tốt hơn.

Đợi đến khi nàng thất vọng với mình, đoán chừng nàng sẽ ngoan ngoãn rời đi.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhìn qua bóng lưng của nàng, khẽ lắc đầu, sau đó kéo doanh trướng ra, lập tức đi vào.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi có bản lĩnh thì thả bổn tọa ra, bổn tọa nhất định sẽ một chưởng đánh chết tên tiểu bối này.

Lam Tiêu điện chủ tức giận hét lên. Nàng cũng nghe được đối thoại của Ninh Tiểu Xuyên với đám quân sĩ bên ngoài, liền cho rằng Ninh Tiểu Xuyên là đám hoàn khố vương tôn công tử, nàng thậm chí còn không dám tưởng tượng lát nữa sẽ có chuyện gì phát sinh?

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đừng đắc ý quá sớm, Tông chủ đại nhân nếu chạy đến đây, nhất định sẽ đem toàn bộ Kiếm Các Hầu Phủ các ngươi diệt môn chỉ trong một đêm.

- Dâm đồ, ngươi có bản lĩnh thì thả ta ra, đừng làm tổn thương Lan Chi sư muội.

Một nữ tử có mỹ mạo hét lên, thế nhưng, lúc Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía nàng, nàng lại bị dọa cho run rẩy, đùi ngọc theo bản năng khép chặt.

Trong doanh trướng đều là nữ tử xinh đẹp bị trói chặt, mỗi người đều có dáng mạo bất phàm, thế nhưng, phần lớn các nàng đều rất sợ hãi, chỉ có một vài nữ tử lớn mật mới dám mắng chửi.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức thi triển “Vân Hà Quy Nguyên Khí”, vây kín cả doanh trướng, khiến doanh trướng ngăn cách với ngoại giới, không muốn để cho ngoại nhân biết được chuyện phát sinh trong doanh trướng.

Nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên bố trí kết giới, nữ tử Thiên Âm Tông đều lập tức run bắn lên, biết Ninh Tiểu Xuyên đã bắt đầu làm càn rồi, chẳng qua, không biết hắn sẽ cởi quần áo của người nào đầu tiên?

Ninh Tiểu Xuyên vuốt mũi, cố ý đi về phía Lam Tiêu điện chủ, lập tức khiến cho vị Điện chủ đại nhân cao cao tại thượng này cũng bị dọa cho đùi ngọc khép chặt, cảm thấy giữa hai chân có chút lạnh lẽo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.