Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/doctruyenonline.co/wp-includes/functions.php on line 6114
Luân Hồi Thương Đế - Chương 89: 89: Hiện Thực : doctruyenonline.co

Luân Hồi Thương Đế

Chương 89: 89: Hiện Thực




Trên không dưới đất, toàn bộ trận tuyến bên ngoài Thiên Lang thành đều dừng lại, cho dù là đám Hung thú hung tàn lúc này cũng giống như cảm nhận được nhàn nhạt sát khí mà dừng lại ngẩng đầu nhìn ba vị hắc y nhân đầy sợ hãi.
Yêu tộc một phương run sợ không dám làm càn, dẫn đầu Sư Hồng lúc này nhưng đang âm thầm mắng đám Yêu tộc Phong Hầu cảnh cùng vị kia Yêu Vương, đám người kia không phải nói là sẽ âm thầm khóa chặt Phong Hầu cảnh cường giả trở lên ở trong Thánh Nguyên Đế quốc sao? Yêu Vương đại nhân càng là tự mình đi qua Đế đô âm thầm cùng Đoạn gia lão tổ giăng co, trong trường hợp xấu nhất sẽ kéo theo Đoạn gia lão tổ đánh một trận.
Thế nhưng trước mặt đâu? Ba vị Phong Hầu cảnh làm sao có thể trống rỗng xuất hiện? Đi ngang qua vào lúc này? Có chuyện trùng hợp như thế được sao? Quỷ mới tin!
Bên kia Tiêu Phong cùng đám Động Thiên cảnh cường giả im lặng, đều không dám biểu hiện ra cái gì, ba vị Phong Hầu cảnh nói rằng chỉ đi ngang qua thì bọn hắn biết nói thế nào?
“Ba vị đại nhân, tại hạ là Tiêu Phong, được Thánh Nguyên Đế quốc sắc phong làm Thiên Lang thành Thành thủ, hôm nay Yêu tộc công thành, tại hạ lực bất tòng tâm, kính xin ba vị trợ giúp chém giết Yêu tộc, công lao này tại hạ sẽ báo lên cho Đế quốc, sẽ không thiếu ban thưởng”.

Hít vào một hơi, Tiêu Phong cúi đầu, có chút cẩn trọng nghiêm nghị nói.
“Hắc hắc, đó là chuyện của các ngươi”.

Mặt nạ có chữ cửu hắc y lại cười tà nói.

“Chúng ta liền thân phận cũng giấu, há cần Đế quốc ban thưởng”.
“Được rồi, Lão Cửu, chớ trêu chọc bọn hắn”.

Trên mặt nạ có chữ thất hắc y nhân lắc đầu lạnh nhạt nói.

Bọn hắn dĩ nhiên chính là ba người Thiên bộ từ Đế đô một đường đuổi đến đây tìm kiếm tung tích của Đoạn Ngọc, trên đường đi cũng gặp một chút tình huống chém giết nhưng cũng không đáng nhắc tới, không nghĩ tới Thiên Lang thành bên này đại chiến lại nóng bỏng như thế.

Yêu tộc Tứ giai mấy vị thì thôi, liền Phong Hầu cảnh trốn ở trong tối cũng tới hai cái.
Hắn giống như nhìn về phía Tiêu Phong cười nói.

“Chúng ta đích thực là có nhiệm vụ tại thân mới đi ngang qua đây, bất quá cùng là Nhân tộc, gặp phải tình cảnh này tất nhiên là sẽ không đứng nhìn”.

Nói xong hắn lại nhìn về phía Thiên Lang thành chỗ sâu.

“Ta nói có đúng không, hai vị?”.
Trên mặt nạ có chữ cửu hắc y nhân là Thiên Cửu cũng không nói thêm mà cùng bên cạnh hắn vị kia trên mặt nạ có chữ tam hắc y nhân Thiên Tam đồng loạt nhìn về phía Thiên Lang thành.
“Ừm?”.

Tiêu Phong nghe được vế trước thì không nhịn được mà kinh hỉ, đối phương nói như vậy thì tất nhiên là sẽ không để yên cho đám Yêu tộc cùng Hung thú ở đây, bất qua nghe được câu sau thì thần sắc lập tức biến đổi, mặt khác mấy cái Yêu tộc thì giống như nghĩ đến cái gì mà kinh hỉ nhìn vào Thiên Lang thành.
Bên trong Thiên Lang thành rất nhanh thì có hồi phục,ba người đạp không mà lên, trong đó lão giả quanh thân hồng quang hiện lên, hồng quang bên trong diễn hóa từng cái bóng người hư ảo, người người nhìn đến đều có cảm giác toàn thân khô nóng.
“Dục Thiên lĩnh vực? Ma Tình tông Phong Hầu cảnh?”.

Thiên Thất nghiêng đầu nhìn nhìn một chút thì nghi ngờ nói.

“Nơi này là Thánh Nguyên Đế quốc, thuộc vào Tinh Thần môn lãnh địa, Ma Tình tông Phong Hầu cảnh bí mật đi vào trong thành là có ý gì?”.
“Tại hạ Ma Tình tông, Nguyệt Dương Thành ra mắt ba vị”.

Nguyệt lão từ xa chắp tay đối với ba người nói.

“Ta nhiệm vụ là bảo vệ Linh Nguyệt tiểu thư, ở trong thành mặt khác một vị Phong Hầu cảnh kiềm chế không cho ta động thủ, ba vị thông cảm”.

Trong lúc nói cũng chỉ sang Linh Nguyệt.
“Ồ?”.

Ba vị Thiên Bộ ồ lên, sau đó nhưng cũng không nói gì thêm, tầm mắt càng thêm chăm chú nhìn vào bên trong Thiên Lang thành, bọn hắn có thể tu hành đến Phong Hầu cảnh thì tất nhiên không có cái nào ngu ngốc, Nguyệt lão hiện thân, còn cho thấy thân phận là Ma Tình tông cường giả thì há lại đơn giản? Bên trong thành còn có Phong Hầu cảnh cường giả khác kiềm chế y, kia há không phải là đang âm thầm trợ giúp Yêu tộc cùng Hung thú?
“...”.

Dưới con mắt chăm chú của ba người, bên trong Thiên Lang thành trừ ra Nguyệt lão hiện thân thì vị Phong Hầu cảnh còn lại bảo trì trầm mặc, một chút thanh âm cũng không có.
“Lão Cửu, bắt bọn hắn lại, đều là không sai Yêu bộc”.

Thiên Tam nhìn sang bên cạnh Thiên Cửu lạnh nhạt nói.
“Hắc!”.

Thiên Cửu cười một tiếng, ánh mắt nhìn đến Thiên Lân Ưng cười cười nói.

“Cũng tốt, cái kia Ưng tộc Hung thú, ta định”.

Dứt lời hắn thân hình cũng như quỷ mị lắc người, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Sư Hồng, bàn tay khô gầy nhô ra vỗ xuống.
“Tiền bối, phụ thân ta là Kim Nguyên Sư Vương, ngươi...”.

Sư Hồng ánh mắt biến đổi kinh sợ hô lên, bất quá hắn lời còn chưa nói xong thì Thiên Cửu bàn tay đã vỗ lên đỉnh đầu nó.
“Ầm!”.

“Ah...”.

“Ầm!”.

“Ầm!”.

Sư Hồng trước đó uy phong bát diện bao nhiêu thì hiện tại liền có bao nhiêu chật vật, Thiên Cửu bàn tay vỗ xuống, đầu lớn lập tức bị đập bể, huyết nhục mơ hồ bắn ra tung tóe, hét thảm một tiếng thì đã giống như cự thạch bị đánh xuống mặt đất, thân hình to lớn va chạm đại địa trền đến tiếng nổ vang, bụi mù quét ra, một kích này đánh xuống thì cho dù không chết cũng phải trọng thương.
“Kim Nguyên Sư Vương? Hắc hắc, hắn dám đi vào Nhân tộc thế giới lại nói”.

Thiên Cửu hờ hững nhìn xuống phía dưới giống như chó chết Sư Hồng cười nhạt nói.

Dứt lời thì thân hình cũng liền thoắt lên biến mất.
“Ầm”.

“Ầm...”.

Liên tiếp sau đó, Yêu tộc, Hung thú Tứ giai đều nhận phải trọng kích, từng cái từ trên không rớt xuống, tình huống một cái so với một cái thảm trọng, cơ hồ đều là không có chút lực hoàn thủ nào đã bị Thiên Cửu đánh cho không dậy nổi.
Đám người Tiêu Phong cùng bên dưới mặt đất võ giả nhìn thấy cảnh tượng này đều vô cùng vui mừng, Tứ giai Yêu tộc cùng Hung thú đều bị đánh gần chết, Thiên Lang thành nguy cục cũng liền được giải quyết.
“Còn lại Hung thú, các người tự mình động thủ”.

Thiên Cửu dừng lại, ngữ khí lạnh nhạt đối với Tiêu Phong cùng mấy vị Động Thiên cảnh khác nói.
“Cảm tạ ba vị đại nhân, Thiên Lang thành già trẻ tất sẽ không quên ân của ba vị đại nhân”.

Tiêu Phong chắp tay đối với ba người Thiên Bộ nói, sau đó quay đầu đối với đám người Động Thiên cảnh kia quát.

“Giết!”.
“Giết!”.
“Giết sạch đám súc sinh này”.

Đám người lạp tức hưng phấn hô lên, có bọn hắn tiếp ứng, bên dưới đám Hung thú cơ bản là không thể gây nên chút bọt sóng nào, rất nhanh đã trở thành nghiêng về một phía đồ sát.
“Ngươi còn không có ý định đi ra sao? Yêu tộc ở đây đã bị giết sạch, ngươi cho dù chạy thoát thì cũng sẽ bị Yêu tộc chém giết, Yêu Nhân làm nhiệm vụ thất bại kết cục chỉ có một”.

Thiên Thất lúc này lại nói.
Trong Thiên Lang thành còn lại những người không tham chiến đều không dám thở mạnh một tiếng, lúc này người thông minh đều hiểu được bên ngoài chiến sự ổn định nhưng nguy hiểm chân chính vẫn còn, trong Thiên Lang thành còn có một vị Phong Hầu cảnh, nếu như đối phương đột nhiên động thủ thì Thiên Lang thành sẽ phải gánh chịu tổn thương vô cùng lớn, người chết cũng sẽ rất nhiều.
“Để ta rời đi, ta sẽ không ở trong thành động thủ”.

Im lặng hồi lâu, trong Thiên Lang thành mới vang lên một tiếng âm lãnh.

Thanh âm phiêu miễu không cố định, trong lúc nhất thời rất khó có thể xác định được vị trí của người nói.
“Đó là chuyện không thể nào”.

Thiên Thất lắc đầu.

“Ngươi hiện tại đi ra, thúc thủ chịu trói sẽ có một cơ hội còn sống, đợi chúng ta động thủ, ngươi phải chết không thể nghi ngờ”.
“Ngươi không để ý trong thành những người này? Ta như liều mạng, chỉnh thế cái Thiên Lang thành không phá được nhưng một phần ba vẫn có thể, mấy vạn sinh mạng ngươi cứ như vậy không nhìn?”.

Âm lãnh thanh âm lại vang lên.
“Phong Hầu cảnh Yêu Nhân mức nguy hại quá lớn, ngươi phải biết cho dù là thế lực nào cũng sẽ nguyện ý hi sinh một chút ít võ giả cấp thấp để chém giết một cái Phong Hầu cảnh Yêu Nhân, để ngươi chạy trốn sẽ có càng nhiều người phải chết”.

Thiên Thất lắc đầu, ngữ khí lạnh băng nói.
Trong Thiên Lang thành mọi người nghe được Thiên Thất nói thì đều giống như rơi vào hầm băng, bọn hắn nội tâm âm thầm tức giận, khuất nhục nhưng cũng biết đây là hiện thực, từ nhiều năm trước Yêu tộc đi vào Võ đạo thế giới thì Yêu Nhân chính là một cái u ác tính cực lớn, vì để loại bỏ Yêu Nhân, Nhân tộc các phương thế lực lớn cơ bản là bất chấp đại giới, Phong Hầu cảnh Yêu Nhân thì càng khó bỏ qua, nhất định phải đem chém giết.
“Đằng nào cũng chết, đã như vậy ta cũng chỉ có thể kéo theo một ít đệm lưng”.

Âm lãnh thanh âm lại vang lên, có chút bất đắc dĩ nhưng cũng mang theo thao thiên sát khí.
“Chết!”.

Bất quá chính ở lúc này một mực không động Thiên Tam khẽ quát, bên trong Thiên Lang thành một góc chợt nổi lên hắc vân, một đạo lôi đình giống như trường long lao ra đánh xuống bên dưới.
“Ầm!”.

Biến hóa cực kỳ nhanh chóng, gần như cùng lúc đó ở trong Thiên Lang thành nơi này cũng bộc phát một cỗ kim quang lĩnh vực, lĩnh vực vừa ra thì lôi đình cũng đánh xuống, một tiếng nổ mạnh vang lên, lôi đình vỡ ra đem xung quanh kiến trúc toàn bộ đánh nát, có không dưới một trăm người bị lôi đình tại chỗ đánh chết, xung quanh người bị thương cũng càng nhiều, bất quá nhưng cũng hình thành vô số sợi lôi đình nhỏ bé giống như một cái lồng giam chụp xuống.
“Uỳnh!”.

“Ầm...”.

Bên trong lồng giam kim quang sáng lạn, mơ hồ có thể thấy được một đạo thân ảnh không ngừng ở bên trong công kích hòng phá mở lồng giam, từng sợi lôi đình bị chấn vỡ nhưng rất nhanh liền khôi phục, người ở bên trong đó muốn lao ra nhưng không thành.
“Lôi từ lĩnh vực!”.

Nguyệt lão ánh mắt lập lòe kiêng kị quang mang thấp giọng lẩm bẩm.

Trong tất cả các loại lĩnh vực thì liên quan đến lôi đình lĩnh vực đều có lực công kích vô cùng mạnh, đồng giai bên trong cơ hồ là vô địch, Thiên Tam mang đến cho Nguyệt lão uy hiếp quá lớn.
“Nguyệt lão, người này tu vi...”.

Phượng phu nhân giống như nghĩ đến cái gì, ánh mắt lộ vẻ hãi nhiên lắp bắp.
“Chí ít là Phong Hầu cảnh tám tầng!”.

Nguyệt lão nghiêm nghị gật đầu.

“Kết hợp với lĩnh vực của hắn, chiến lực e là không kém bình thường Phong Hầu cảnh chín tầng!”.
“Mạnh như thế?”.

Linh Nguyệt cũng có chút giật mình khẽ hô.

“Thánh Nguyên Đế quốc không phải chỉ có một vị Phong Vương cảnh lão tổ thôi sao? Phong Hầu cảnh cũng không nhiều, tại đây lại xuất hiện ba vị, trong đó càng có một cái chí ít Phong Hầu cảnh tám tầng?”.
“Ba người này cũng chưa chắc là người của Thánh Nguyên Đế quốc”.

Phượng phu nhân nói.

“Bọn hắn không phải chỉ là đi ngang qua thôi sao?”.
“Phương hướng kia là Thánh Nguyên Đế đô, bọn hắn rất có khả năng là người của Thánh Nguyên Đế quốc”.

Nguyệt lão nhưng lại lắc đầu nói.
Phượng phu nhân biến sắc, ánh mắt lộ vẻ kiêng dè.

“Ý của Nguyệt lão là Thánh Nguyên Đế quốc, hoặc là nói Đoạn gia có ẩn giấu?”.
“Điều này cũng không có gì lạ, Đế quốc phụ thuộc vào tông môn, có chút ẩn giấu cũng không hiếm thấy”.

Nguyệt lão gật đầu thản nhiên nói.

“Mấu chốt đó là bọn hắn ẩn giấu bao nhiêu mà thôi”.
“Yêu tộc có kế hoạch lớn nhắm vào Nhân tộc, tại Thánh Nguyên Đế quốc có hiềm nghi xuất hiện thiên kiêu tuyệt thế, Yêu tộc chắc hẳn là sẽ xuất động lực lượng cực mạnh”.
“Nhân cơ hội này chúng ta cũng có thể thấy được Thánh Nguyên Đế quốc một chút nội tình cùng ẩn giấu”.
Phượng phu nhân nghĩ đến mà sợ, nàng thầm nghĩ bản thân thực lực hay là quá yếu, đối với những Đế quốc này nội tình hiển nhiên không hiểu, suy nghĩ một chút thì lại hỏi.

“Nếu như Yêu tộc quá mạnh, Thánh Nguyên Đế quốc làm sao bây giờ?”..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.