Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/doctruyenonline.co/wp-includes/functions.php on line 6114
Long Huyết Chiến Thần - Chương 655: Nguyên Giới : doctruyenonline.co

Long Huyết Chiến Thần

Chương 655: Nguyên Giới




Mọi người bên dưới vốn đang thảo luận, nhìn một màn tàn bạo kia nhất thời làm cho mọi người sợ đến nỗi yên lặng như tờ, chỉ dám núp dưới bóng tối quan sát. Long Thần và Tiểu Lang ẩn trong đám người như vậy, quan sát động tĩnh từ cung Vũ Đế.

Rất nhanh, thân ảnh Vũ đế Triệu Vô Cực xuất hiện ở trên tầng cao nhất cung Vũ Đế, hắn lướt nhẹ dẫm chân ở trên tầng cao nhất, một đôi mắt yên lặng như giếng nước nhìn Tuyền cô nương, ánh mắt của hắn từ bình tĩnh ban đầu dần dần hơi chút khiếp sợ. Xem ra, thực lực của nữ nhân này nằm ngoài dự liệu của hắn.

“Ngươi chính là Vũ đế Triệu Vô Cực gì đó sao?” Tuyền cô nương cao cao ngẩng đầu, tựa như trêu chọc nhìn Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực không trả lời nàng, chỉ nói: “Các hạ hẳn là từ những thánh triều khác tới, nếu như ta đoán không sai, hẳn là thánh triều Thiên Phong, chẳng lẽ thánh triều Thiên Phong lại quên mất ước định giữa thánh triều Thần Vũ và những thánh triều khác sao? Ngươi không sợ chín thánh triều kia liên hiệp đuổi giết ư?”

Tuyền cô nương liền cười khanh khách, nói: “Hôm nay ta đến đây, cũng không phải muốn tiêu diệt thánh triều Thần Vũ đáng thương của ngươi. Cái gì mà mười đại thánh triều, trong mắt chúng ta, vạn quốc cương vực chỉ có chín đại thánh triều mà thôi!”

“Vậy thì các hạ đến thành Vũ Đế ta là vì cái gì?” Triệu Vô Cực không nịnh nọt lên tiếng, nữ nhân này cho hắn cảm giác còn muốn kinh khủng hơn cả Long Sơn. Lúc trước khi đối mặt với Long Sơn, hắn còn không có kiêng kỵ như thế này. Người từ những thánh triều kia đến, tuyệt đối không đơn giản như vậy.

“Ta muốn mượn ngươi một đồ vât.” Tuyền cô nương cười nhìn Triệu Vô Cực, thoải mái nói.

“Ngươi muốn lấy cái gì?” Triệu Vô Cực có không ít dự cảm, muốn cái gì đó, có thể là một cái mạng,…

“Ta muốn Vạn Niên Địa Tâm Nhũ, không biết Vũ đế có thể đưa vật này cho tiểu nữ hay không?”

Ánh mắt Tuyền cô nương nhấp nháy nhìn Triệu Vô Cực, mặt của nàng bị khăn che mất nhưng ánh mắt cũng là một loại áp lực kinh khủng. Nàng muốn Vạn Niên Địa Tâm Nhũ.

Ánh mắt Triệu Vô Cực liền híp lại, trong lòng không có tính toán, Vạn Niên Địa Tâm Nhũ là đồ vật hạng nhất bảo vệ tính mạng của hắn, là lá bài tẩy khi tiến vào Thái cổ bãi tha ma. Coi như là Triệu Đan Trần, hắn cũng không bỏ được, mà Tuyền cô nương đây lại muốn lấy nó đi. Dĩ nhiên là trong lòng hắn không muốn, cho dù là cho, còn không bằng cho đệ tử của Thiên Vũ cảnh hắn.

“Như thế nào, chỉ cần ngươi đưa Vạn Niên Địa Tâm Nhũ cho ta, ta lập tức rời đi.”

Tuyền cô nương thấy Triệu Vô Cực không nói lời nào, nàng đã không còn kiên nhẫn nữa, trực tiếp nói lời ngạo khí. Mặc dù đối phương là quốc chủ của một thánh triều nhưng trong nội tâm của nàng, hoàn toàn là miệt thị. Vương chủ một nước nhưng bộ dạng quá kém, thật sự là quá buồn cười mà.

Thánh triều Thần Vũ ở trước mặt các thánh triều khác, thuần túy là một trò khôi hài mà thôi.

Tuyền cô nương kia thật sự quá kiêu ngạo, nàng nếu một mình đi tìm Triệu Vô Cực tại nơi không có người, Triệu Vô Cực bận tâm thực lực cường đại của nàng, còn có thể đem Vạn Niên Địa Tâm Nhũ cho nàng. Mà lúc này đây là ở trước mặt công chúng, Triệu Vô Cực nếu làm như vậy, thể diện chắc chắn mất sạch.

Lần trước, hắn không xuất thủ với Long Sơn, uy tín có chút giảm xuống, sau khi phát sinh chuyện ở vực Cổ Ma, mọi người đã bắt đầu hoài nghi độ can đảm của Vũ đế. Mà bây giờ đây Tuyền cô nương tìm tới tận cửa, nếu như hắn không tỏ vẻ gì đó, thì thanh danh Vũ đế, hắn cũng không cần làm nữa.

“Các hạ muốn Vạn Niên Địa Tâm Nhũ, ít nhất là cầm lấy vật gái trị ngang bằng Vạn Niên Địa Tâm Nhũ công bình gia dịch, ta nghĩ chúng ta hẳn là đều vui vẻ.” Triệu Vô Cực không trực tiếp cự tuyệt đối phương, mà là dùng phương thức đường vòng lái qua. Nếu có thể như vậy, cũng không tổn thất lại có thể kết giao bằng hữu, cớ sao không làm.

Thế nhưng Tuyền cô nương căn bản không để mắt đến Triệu Vô Cực, làm gì mà trao đổi cùng hắn, lúc này thấy hắn nói như vậy, nàng lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Xem ra, Vũ đế không có thành ý kết giao bằng hữu với ta, ngươi sẽ phải hối hận!”

“Là các hạ không có thành ý này trước, chẳng lẽ các hạ đi tới thánh triều Thần Vũ ta, còn muốn trắng trợn cướp đoạt!” Thanh âm Triệu Vô Cực cũng dần rét run, đối phương cường đại nhưng Triệu Vô Cực hắn nắm giữ Vũ Minh nhiều năm như vậy, cũng không phải là kẻ yếu.

Tuyền cô nương nghe xong, cười đến nổi run rẩy cả người. “Ngươi đúng là trêu chọc ta, ta đã để cho ngươi một con đường sống nhưng ngươi vẫn cứ tìm tới cửa chịu chết, thật không quý trọng tính mạng… Ngươi có biết, ta có cảnh giới gì!”

Rốt cuộc là nàng có cảnh giới gì. Nghe nàng nói lời như vậy, hình như không phải Địa Vũ cảnh tứ trọng mà là mạnh hơn.

Tại thánh triều Thần Vũ lúc này, nữ nhân này mới là người mạnh nhất. Long Thần có chút khiếp sợ nghĩ tới.

Những người khác ở bên dưới nghe cuộc nói chuyện giữa họ, bọn họ không dám thảo luận, chỉ có thể dùng ánh mắt kinh sợ trao đổi với nhau. Chẳng lẽ nữ nhân từ bên ngoài tới đây, kỳ thật còn muốn lợi hại hơn cả Vũ đế.

Thánh triều Thần Vũ gần đây vốn đã vô cùng rung chuyển, cộng thêm nữ nhân này nữa, vậy thì càng thêm rối loạn.

Nghe được lời của đối phương, con ngươi Vũ đế liền co rụt lại. Ý của đối phương là muốn động thủ. Vũ đế lúc này, một thân trường bảo màu trắng, giống như một trưởng giả hòa thiện, đối phương cường đại nhưng cũng không làm cho sắc mặt hắn biến đổi.

Cái loại ánh mắt khiêu khích đó, khiến trong lòng Tuyền cô nương dần dần bốc cháy lửa giận.

“Tốt, tốt, chỉ là một con kiến hôi thôi, cũng dám khiêu chiến uy nghiêm của ta. Ngươi không cho ta Vạn Niên Địa Tâm Nhũ, ta đây chỉ có thể lục soát từ trên thi thể của ngươi mà thôi. Thuận tiện nói một câu, ta đến thánh triều Thần Vũ là muốn chiếm lấy một Cổ Phần lệnh, nói vậy ngươi muốn lấy được nó, rất đáng tiếc chính là Cổ Phần lệnh kia là của ta.” Tuyền cô nương lạnh giọng nói. “Đã như vậy thì không chết không thôi.”

Triệu Vô Cực hờ hững nói một câu, dừng lại một chút, hắn nói tiếp: “Đi theo ta tới đằng kia, đừng có thương tổn đến người bình thường!”

Nói xong, hắn trực tiếp xoay người, hướng về bên ngoài thành Vũ Đế bay đi.

Tuyền cô nương cũng không để ý đến những tên phàm tục này, nàng cười lạnh một tiếng, đi theo Triệu Vô Cực, đi về hướng bên ngoài thành Vũ Đế.

Đại đa số người không dám đi theo ra bên ngoài, chỉ có thể đứng chen chúc nhau nơi tường thành. Long Thần ở trong đám người cũng chen chúc lên tường thành, tìm được một vị trí gần nhất. Thành Vũ Đế phát sinh đại sự như vậy, nên không ai quản tới thân phận Long Thần.

Tại bên ngoài thành Vũ Đế, Triệu Vô Cực và Tuyền cô nương đứng cách nhau một khoảng chừng năm mươi thước. Triệu Vô Cực là một người tương đối dứt khoát, nếu đã quyết định sinh từ quyết đấu, hắn cũng không nói nhảm, một thân trường bào màu trắng phóng tới hướng Tuyền cô nương.

“Thật là nhanh.” Long Thần thấp giọng kinh hô lên một tiếng, tốc độ của Triệu Vô Cực quả thật đã vượt qua tưởng tượng của hắn. Trước mắt mà nói, Long Thần dù là Long Hồn biến thân, đoán chừng cũng thua kém hắn rất nhiều, Triệu Đan Trần lúc trước tốc độ hạng kém, mà Triệu Vô Cực lộ tuyến cũng tương tự Long Thần, đó chính là cân đối.

Năng lực Long Thần tại các phương diện thật ra vô cùng cân đối.

Chiến đấu cao nhất tại thánh triều Thần Vũ rất nhanh được dấy lên, chiến đấu giưuã bọn họ, người bình thường cũng không thấy rõ rốt cuộc ai là ai, cũng không thấy rõ ai thắng ai thua.

Long Thần và Mạc Tiểu Lang thì thấy rõ ràng.

“Quả nhiên không hổ là Vũ đế, công kích sắc bén, tốc độ siêu nhiên, đối với lĩnh ngộ Vũ cảnh, còn không phải cao bình thường.” Long Thần cẩn thận nhìn động tác Vũ đế, lĩnh ngộ thần vận chiến đấu của hắn, đây đối với Long Thần mà nói thật ra rất trọng yếu, Vũ đế Địa Vũ cảnh tứ trọng, Long Thần cảm giác lúc này, nhìn động tác Vũ đế, trong nháy mắt hắn hiểu rất nhiều điều. Một vài vấn đề khó hiểu trước kia, rất nhanh xuyên suốt.

Hướng tới Địa Vũ cảnh tam trọng, hắn lần nữa bước thêm một bước.

Sau đó ánh mắt của hắn chú ý tới một người khác! Tuyền cô nương vừa mới bắt đầu, đều là công kích của Vũ đế mà Tuyền cô nương chẳng qua là phản kích tượng trưng mà thôi, vẫn là tránh né, khóe miệng của nàng vẫn treo lên nụ cười hài hước.

“Địa Vũ cảnh ngũ trọng.”

Thấy tình huống kia, trong lòng Long Thần đã tin tưởng, nàng ta nhất định là Địa Vũ cảnh ngũ trọng. Đối với công kích của Vũ đế, vẫn như cũ vô cùng thoải mái, tất nhiên là Địa Vũ cảnh ngũ trọng không thể nghi ngờ.

“Thân pháp của nữ nhân này, vô cùng tương tự Liễu Nhứ Tùy Phong thế nhưng so với Liễu Như Tùy Phong càng thêm ưu việt. Loại thân pháp này cũng am hiểu tránh né, không trách được Triệu Vô Cực đánh không trúng nàng, có nguyên nhân là ở thân pháp này.”

Người trên tường thành thành Vũ Đế phát ra từng tiếng động ồn ào.

Long Thần xem xét, sắc mặt Vũ đế càng lúc càng thêm ngưng trọng, hắn cũng đoán được, Tuyền cô nương hẳn là võ giả Địa Vũ cảnh ngũ trọng.

Quả nhiên, trong lúc đánh nhau, Vũ đế Triệu Vô Cực nói: “Ngươi là Địa Vũ cảnh ngũ trọng, thực lực như vậy ở thánh triều Thiên Phong hẳn là có thể được một Cổ Phần lệnh, vì sao ngàn dặm xa xôi đến thánh triều Thần Vũ ta đoạt lấy một cái!”

Tuyền cô nương cười, đắc ý nói: “Chuyện của ta, ngươi không có tư cách biết, đã biết thực lực của ta, ngươi hay ngoan ngoãn đưa Vạn Niên Địa Tâm Nhũ ra đây!”

“Nằm mơ.” Triệu Vô Cực hừ lạnh một tiếng, một quyền đánh ra, nhất thời bộc phát ra chín loại thanh âm khí bạo liên tục. Quả đấm vượt qua tốc độ âm thanh, trực tiếp đến trước mặt Tuyền cô nương.

“Chút tài mọn.” Tuyền cô nương khẽ cười, cước bộ nhanh chóng biến hóa, rất nhẹ nhàng lướt qua bên người Triệu Vô Cực. “Tiếp đến sẽ cho ngươi thấy, cái gì gọi là Địa Vũ cảnh ngũ trọng!”

Đây là thực lực chân chính Địa Vũ cảnh ngũ trọng. Từ miệng nàng, Long Thần có thể hoàn toàn xác định thực lực của nàng.

Đây là một tràng đấu kích động nhân tâm.

Ngay vào lúc này, Triệu Vô Cực và Tuyền cô nương tách ra, Long Thần phát hiện, sắc mặt Triệu Vô Cực trầm tĩnh đến đáng sợ. Mà ở bên kia, trên mặt Tuyền cô nương thì tràn đầy nụ cười thoải mái, nàng không nói hai lời, lần nữa lao đến hướng Triệu Vô Cực. Tại phương diện tốc độ, ước chừng tăng lên gấp mười lần, Tuyền cô nương đây đến từ Phong tộc thánh triều Thiên Phong, là tượng trưng cho tốc độ và sự nhẹ nhàng. Nhìn thấy được, Tuyền cô nương trên phương diện tốc độ, thành tựu vô cùng tốt.

Coi như Long Thần nhìn thấy cũng hoa mắt.

“Vù vù!”

Chỉ một cái chớp mắt, Tuyền cô nương đã đến trước mặt Triệu Vô Cực.

“Tam Thiên huyễn chưởng!”

Khi Tuyền cô nương thi triển, thủ chưởng hướng về Triệu Vô Cực công kích tới, một hóa thánh hai, hai hóa thành ba. Càng lúc càng có nhiều thủ chưởng xuất hiện, trong thời gian rất ngắn, đã trực tiếp nhấn chìm Triệu Vô Cực.

“Hoàng Vũ thần ấn!”

Tại khẩn yếu trước mắt, Triệu Vô Cực hít một hơi thật sâu, thi triển ra Hoàng Vũ thần ấn mà Triệu Đan Trần từng thi triển qua. Thế nhưng khi hắn thi triển công kích, nếu so sánh với Triệu Đan Trần mạnh hơn mười lần, thực lực Vũ đế đúng là không phải loài thường.

Một chữ Vũ màu vàng xuất hiện trước người Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực sắc mặt lạnh lùng, đẩy ấn pháp ở trong tay ra, Hoàng Vũ thần ấn đột nhiên mở rộng giống như là một ngọn núi, cùng với Tam Thiên huyễn chưởng của Tuyền cô nương ầm ầm va chạm. Tam Thiên huyền chưởng có khoảng ba nghìn công kích, toàn bọ in lên trên Hoàng Vũ thần ấn.

Đây là thời điểm đấu thực lực chân chính.

Long Thần không khiếp sợ thực lực của Tuyền cô nương, ngược lại khiếp sợ thực lực Triệu Vô Cực, nhìn ra được, Triệu Vô Cực vẫn chỉ là Địa Vũ cảnh tứ trọng mà có thể phát huy ra thực lực có thể so đấu cùng với Tuyền cô nương. Đây đủ nói rõ Triệu Vô Cực hẳn cách Địa Vũ cảnh ngũ trọng chỉ còn một khoảng cách nữa mà thôi, sợ rằng đây chính là nguyên nhân hắn bế quan trong cung Vũ Đế, không có phản ứng với đám người Long tộc.

Chỉ cần đạt tới Địa Vũ cảnh ngũ trọng, ai sẽ là đối thủ của hắn. Long Sơn… Địch nhân, hắn tùy tiện đều có thể thu thập.

Thế nhưng hôm này, Tuyền cô nương thánh triều Thiên Phong này bỗng nhiên chạy tới nơi này, chẳng những muốn Vạn Niên Địa Tâm Nhũ của Triệu Vô Cực, còn muốn tranh đoạt Cổ Phần lệnh mà hắn nhìn trúng. Nếu như Tuyền cô nương không chết, tất cả kế hoạch của Triệu Vô Cực đều bị thất bại, cho nên lúc này, Triệu Vô Cực thi triển ra tư thái mạnh nhất.

Hai đại cường giả giao phong chiến kỹ, bộc phát ra tiếng vang thật lớn thế nhưng không giống như lúc Triệu Đan Trần đánh nhau, cả mặt đất đều chấn động. Chẳng qua là, trên thực tế giao phong công kích giữa bọn họ càng thêm lớn, bởi vì bọn họ đem tất cả lực lượng đều ở trên va chạm công kích, đối với năng lực nắm giữ chân nguyên, có thể thấy được chút ít.

Hoàng Vũ thần ấn và Tam Thiên huyễn chưởng giao phong, Tuyền cô nương hơi thắng một bậc, trong Tam Thiên huyễn chưởng của nàng có một phần xuyên thấu Hoàng Vũ thần ấn, đánh trúng thân thể Triệu Vô Cực, trực tiếp chấn bay hắn ra ngoài.

Mọi người vội vàng phát ra từng tiếng động lớn xôn xao. Vũ đế trong lòng bọn họ, không phải hình tượng thất bại, mà hôm nay đây hắn trong mắt mọi người toát ra thần sắc không thể tin được.

Thế nhưng lại bị thương không nặng lắm. Vũ đế rất nhanh ổn định thân thể của mình, sắc mặt hắn có điểm tái nhợt, thần sắc lạnh lùng trong mắt dần chuyển thành lạnh như băng. Một cỗ khí tức trang nghiêm từ trên người hắn truyền ra.

“A, muốn nổi giận rồi à?”

Đối với Tuyền cô nương mà nói, hết thảy đều được nàng nắm giữ trong tay, nàng lúc này cười khanh khách, ánh măt tràn đầy miệt thị nhìn Triệu Vô Cực.

“Ngươi sẽ phải hối hận.” Triệu Vô Cực thanh âm rét run, vang vọng trong thiên địa, sau khi hắn nói những lời này xong, Long Thần bỗng cảm giác được hít thở không thông. Một cỗ áp lực từ trên người Vũ đế bộc phát ra ngoài, đối với mọi người bàng quan, cũng tạo thành áp chế nhất định.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.