Long Huyết Chiến Thần

Chương 253: Đột Phá Trùng Vây




"Đại ca, lần này có cần ta động thủ hay không?" Mạc Tiểu Lang hỏi nhỏ bên tại Long Thần.

"Không cần, để ta cho con quỷ nhỏ này hết niềm hy vọng, người ngó chừng Yến Đan Thanh đi, đừng để cho hắn nhận trước truyền thừa này.” Long Thần thản nhiên nói.

Sau khi nói xong, hắn hướng bên trái thối lui khỏi, phía bên phải quảng trường là hỏa diễm hừng hực, chiến đấu tại phía bên trái càng thêm thuận tiện.

"Muốn chết!" Lý Tử Linh hướng Long Thần đuổi theo. Bọn họ chiến đấu với nhau, chỉ trong nháy mắt đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Về phần Mạc Tiểu Lang và Yến Đan Thanh cũng không chiến đấu như ý nguyện của Lý Tử Linh. Yến Đan Thanh cũng không phải là tên ngu ngốc, hiện tại chính là thời điểm bảo tồn thực lực, có thể không động thủ thì nên tận lực không động thủ.

Hắn dẫn theo Võ giả Thú Hồn Điện cùng nhau lặng yên theo dõi kỳ biến, không có ý tứ động thủ, cũng không có ý xông vào tranh đoạt truyền thừa, bởi vì hắn biết, nếu như hắn có động tác gì, Mạc Tiểu Lang tuyệt đối sẽ tiến lên, cũng giống như hắn vậy.

Hơn nữa, tại trong tầng quang màng kia, có năng lượng khổng lồ lưu chuyển, trong lúc nhất thời làm cho Yến Đan Thanh cũng không biết làm như thế nào để đánh vỡ. Cho nên, mọi người đều quẳng sự chú ý tới cuộc chiến giữa Long Thần và Lý Tử Linh.

"Thanh Linh ca ca, ngươi nói Tử Linh tiểu thư có thể thắng không?" Trong Thần Hi Thương Minh một thiếu nữ hỏi.

"Tỷ tỷ ta là Thiên Đan cảnh đại thành, hơn nữa có Lỗi Diễm chiến thể cấp ba, Long Thần chỉ mới vào Thiên Đan cảnh, ở phương diện chân khí cũng thấp hơn vô số lần, làm sao có thể là đối thủ của tỷ tỷ ta được." Lý Thanh Linh đắc ý nói.

Vừa dứt lời, Long Thần đã bị Lý Tử Linh đánh bay ra ngoài. "Ta nói không sai mà" Thấy cảnh tượng kia, Lý Thanh Linh dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Long Thần, tại Lôi Hỏa sơn mạch, Long Thần mang đến cho hắn hai lần si nhục, tất cả đều được hắn ghi nhớ trong lòng.

"Tử Linh tỷ tỷ và Thanh Linh ca ca đều cừ khối nhất."

Mà ở bên phía Thú Hồn Điện, cũng nói chuyện với nhau tương tự như vậy, thế nhưng, Yến Đan Thanh lại có cách nhìn không giống bọn họ, hắn nói: "Nghe nói, tên Long Thần thi triển ra thú hồn biến thân rất cường hãn, bây giờ chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi, hãy chờ xem."

Trong chiến đấu, Lý Tử Linh đánh ra một quyền chấn bay Long Thần ra ngoài. Nàng lạnh giọng, sau đó đuổi theo. "Long Thần, ngươi không phải là Thú võ giả à, mau dùng đến thú hồn biến thân của ngươi đi, người lúc này vốn không phải là đối thủ của ta." Lý Tử Linh lần nữa đánh ra một quyền.

"Như người mong muốn." Quả thật, trên số lượng chân khí, lại kém nhiều như vậy, Long Thần chỉ có thể đền bù ở trên chất lượng mà thôi. Rất nhanh, Long Hồn biến thân liền hoàn thành, Long Thần cũng vì vậy mà đạt tới trạng thái cường đại nhất, lân giáp màu máu bao trùm toàn thân, còn có gai xương sắc bén, tràn đầy rung động thị giác.

"Thú hồn biến thân của ngươi quả thật bất phàm." Lý Tử Linh mặc dù nói thì nói như vậy nhưng lại không có chút ý tứ khích lệ. Khi Long Thần thi triển ra Long Hồn biến thân, nàng cũng đã vận chuyển toàn bộ lực chiến đấu.

"Vậy sao?" Long Thần cười cười, cầm Thanh Long Chiến Kích trong tay, hướng Lý Tử Linh xông đến. Không thể không nói, Lý Từ Linh tuyệt đối là một đối thủ cường đại, Long Thần liên tục đem Đoạn Hoàng Tuyền cùng Toái Thanh Minh đánh ra, thậm chí trong đó còn sử dụng Linh Ma Kiếm Chỉ, cũng rất khó tổn thương được Lý Tử Linh.

Lý Tử Linh thi triển ra một môn ấn pháp vô cùng lợi hại, ấn pháp mang theo công kích trầm trọng, giống như là từng ngọn núi chắn tại phía trước Long Thần, để cho Thanh Long Chiến Kích của Long Thần không có không gian thi triển.

"Huyền giai chiến kỹ không dùng được, vậy thì hãy để cho ngươi nếm thử một tí Địa giai chiến kỹ xem sao." Long Thần thi triển Chân Long Cửu Thiểm, liên tục biến hóa thân hình, rất nhanh vọt tới Lý Tử Linh cách đó không xa.

Trên thực tế, Lý Tử Linh càng đánh càng kinh hãi, vừa mới bắt đầu nàng còn tưởng rằng rất dễ dàng thu thập tên Long Thần này, không nghĩ tới Long Thần không ngờ thật sự khó đối phó đến thế. Công kích mà nàng thi triển ra lúc này lấy Địa Đan cảnh đại thành ngăn cản cũng khó khăn Long Thần chẳng những có khả năng ngăn cản mà còn có thể phản kích.

"Sơn Hải Ấn Chi - Thước Sơn Ấn." Một chiều ấn pháp được thi triển ra ngoài, một trận gió nổi mây phun, không nghi ngờ chút nào đây chính là chiến kỹ Địa giai, khi Long Thần muốn sử dụng chiến kỹ Địa giai, Lý Tử Linh cũng không nương tay, đem một chiêu chiến kỹ Địa giai quen thuộc thi triển ra ngoài. Nhất thời, cánh tay nàng hóa thành từng ngọn ngọn núi, ầm ầm chụp xuống Long Thần.

"Thanh Long chiến pháp, Long Chiến Tinh Dã." Long Thần cũng không do dự ầm ầm đánh ra một chiêu, nhất thời, vô số mũi kích hóa thành vô số tiểu long, hướng đối phương bao phủ lại, hai cỗ lực lượng, trong nháy mắt và đụng vào nhau.

Tại thời khắc mành chủ treo chuông này, tất cả mọi người gắt gao nhìn chằm chằm vào trận chiến, nội tâm đã kích động tới cực điểm. Chiến đấu kịch liệt như vậy, bình thường cũng rất ít thấy. Những người kia lúc trước còn phủ nhận Long Thần, khi thấy được hắn ngay cả chiến kỹ Địa giai cũng dùng giỏi như vậy, trong lòng liên âm thầm bội phục.

Trên mặt của Lý Thanh Linh đầy vẻ cười lạnh và tràn đầy đắc ý lúc này đây đã biến mất không thấy đâu chỉ còn lại khẩn trương và sợ hãi, nhìn thực lực thiếu niên càng đấu càng ngang bằng với thiên tài tỷ tỷ của mình.

Hai loại lực lượng ầm ầm nổ tung, Long Thần sau khi thi triển ra Long Chiến Tinh Dã, lần đầu tiên đối mặt với đối thủ có sức mạnh như thế, hắn cảm giác, bởi vì có Thước Sơn Ân cường đại chắn trước, tựa hồ không có tạo thành tổn thương gì cho Lý Tử Linh.

Công Kích Thước Sơn Ấn tới, Long Thần xoay người biến mất, sau đó cả người nhẹ nhàng hạ xuống đất, mũi chân điểm nhẹ xuống đất, thân thể giống như phi tiễn, cầm Thanh Long Chiến Kích trong tay, lần tới giết Lý Tử Linh.

Vừa mới qua một lần giao kích, làm cho Lý Tử Linh lảo đảo lui về phía sau mấy bước, đầu tóc bay tán loạn, làm cho nàng lập tức biến thành một lão bà điên khùng, So với Long Thần đang tiêu sái mà nói, nàng gần như có chỗ thua kém rất nhiều.

Mình, thế nhưng lại rơi xuống hạ phong, điều này làm cho Lý Tử Linh lộ vẻ mặt không thể tin, nàng gắt gao ngó chừng Long Thần, bộ ngực no đủ không ngừng phập phồng lên xuống, bởi vì hô hấp ồ ồ nên bộ ngực đã toát ra một mảnh trắng như tuyết.

"Cô bé à, người hô hấp nặng như vậy, chẳng lẽ lại không sợ một đội bạch thỏ chạy ra khỏi vạt áo của ngươi à?" Long Thần đem ánh mắt nhìn chằm chằm bộ ngực trắng noãn của Lý Tử Linh, trêu chọc.

"Ngươi... ngươi muốn chết?" Lý Tử Linh nghe hắn nói xong mặt đỏ tới tận mang tai, thiếu chút nữa giận đến nổi hộc máu. Tức giận kia cũng lan khắp toàn thân của nàng, nàng nhìn thấy nụ cười vô lại của Long Thần, hận không được trực tiếp đem hắn chia năm xẻ bảy. Không nói một lời, nàng lần nữa hướng Long Thần giết tới.

"Con cọp cái nổi đóa rồi!" Long Thần trêu chọc thêm mấy câu, lần nữa lui về phía sau, nghênh đón công kích như cuồng phong bạo vũ của Lý Từ Linh.

Đối với tình huống này, mọi người đều hai mặt nhìn nhau, tương đối im lặng. Nếu như không phải nghĩ đến trong ngữ khí của bọn họ, bằng giọng nói lúc nãy, thoạt nhìn càng giống như một cuộc liếc mắt đưa tình. web

Lúc này, Lý Thanh Linh nhìn thấy tỷ tỷ của mình bị đùa bỡn lần nữa, hơn nữa còn là bị đùa bỡn thô tục như vậy, làm khuôn mặt của hắn liền biến thành màu tím, hận không được đi tới thay thế Lý Tử Linh, đánh cho Long Thần một trận.

Cho tới bây giờ, sức chiến đấu của nhau, Long Thần đã lục lọi hiểu rõ ràng, vì thế hắn biết đến lúc phải kết thúc rồi.

Đang chuẩn bị kết thúc cuộc chiến, đúng vào lúc này, bỗng nhiên toàn bộ lăng mộ chấn động hẳn lên, tại trung tâm quảng trường, một cây cột trụ đen nhánh đột ngột từ mặt đất mọc lên, xuất hiện ầm ầm, nhấc lên vô số đống tro bụi.

"Cây cột trụ màu đen này đây là xảy ra chuyện gì vậy”... Tất cả mọi người đều có chút nghi hoặc.

Cây cột trụ này cũng không thần kỳ gì nhưng mà trên nó có một vật lại hấp dẫn ánh mắt của mọi người, đây là một khối thiết bài thần bí màu đen, lúc này, trên thiết bài được bao trùm bởi hỏa diễm, hừng hực thiêu đốt.

Khi thấy thiết bài thần bí này, Long Thần đầu tiên là chấn động, bởi vì hắn phát hiện, cái thiết

bài thần bí này thế nhưng lại hoàn toàn tương tự như thiết bài mà hắn lấy được tại bên trong Phần Thiên sơn mạch.

Về phần tại sao, Long Thần cũng không kịp suy tư, bởi vì sự xuất hiện của thiết bài này, mọi người cũng biết, hẳn là tranh đoạt được bắt đầu.

Khoảng cách gần nhất chính là Yến Đan Thanh và Mạc Tiểu Lang, lập tức hóa thành hai đạo huyễn ảnh, hướng cây cột trụ màu đen kia phóng đi, Long Thần và Lý Tử Linh bởi vì đang còn trong chiến đấu, cho nên chậm hơn một chút, thế nhưng trong tranh đấu, chậm một chút kia căn bản là không có quan hệ gì!

Lúc này, ở phía trước nhất chính là Mạc Tiểu Lang và Yến Đan Thanh, đã đến rất gần cây cột trụ màu đen kia, trong mắt Mạc Tiểu Long linh cơ vừa động, một quyền đánh về phía Yến Đan Thanh.

Cứ như vậy, tốc độ của hai người bọn họ liền bị giảm đi.

Sở dĩ làm như vậy, đó là bởi vì Mạc Tiểu Lang cảm giác được bản thân cũng không nhất định cường đại hơn Yến Đan Thanh nhưng mà hắn biết, Long Thần là mạnh hơn Lý Tử Linh, mình và Yến Đan Thanh tranh đoạt, còn không bằng để Long Thần và Lý Tử Linh tranh đoạt.

Quả nhiên, y như hắn dự định, Yến Đan Thanh bởi vì bị quyền kình hắn đánh tới đột ngột, không xuất thủ ngăn cản cũng không được mà chỉ trong một thời gian ngắn ngủi này, Long Thần đã vọt tới trước nhất, đồng thời bắn về phía trước, hắn thu hồi Thanh Long Chiến Kích, tụ tập hai đạo Linh Ma Kiếm Chỉ, nhanh chóng phát ra, trong nháy mắt đã tới gần thân thể Lý Tử Linh, công kích nhanh chóng như thế, làm cho Lý Tử Linh không xuất thủ ngăn cản cũng

không được.

Cứ như vậy, Long Thần trở thành là người ở gần cây cột trụ nhất.

"Sẽ tới tay". Long Thần trong lòng một trận thoải mái, Yến Đan Thanh bị Mạc Tiểu Lang quấn lấy, Lý Tử Linh chi có thể ở phía sau kinh ngạc nhìn mình, về phần những người khác, thuần túy là xem náo nhiệt mà thôi.

Mắt thấy thiết bài thần bí kia sẽ bị Long Thần chụp lấy, những người khác cũng sắp phát điện lên rồi.

Ngay vào lúc này, trong lòng Long Thần mơ hồ nghe được một trận thanh âm sói tru.

web Vừa mới bắt đầu hắn còn tưởng rằng đây là ảo giác nhưng mà đúng lúc này, một trận áp lực khổng lồ trực tiếp khóa lại, một cỗ sát cơ này làm cho người ta sởn tóc gáy, lại liên tưởng đến tiếng sói tru lúc nãy, trong đầu óc Long Thần đột nhiên hiện lên một thân ảnh để cho vận sói thần phục, nghĩ tới đây, hắn cũng chẳng quan tâm thiết bài thần bí ở trước mắt, quyết đoán lui về phía sau, một bên vừa lui một bên hướng về Mạc Tiểu Lang la lớn: "Nhanh lui lại!"

Một ít thanh âm sói tru đó, Mạc Tiểu Long cũng nghe được, ngay cả Long Thần cũng lui, hắn liền chẳng quan tâm đến Yến Đan Thanh, trực tiếp cùng hội hợp với Long Thần.

Mà ngay vào lúc này, một đạo huyễn ảnh hắc sắc, đột nhiên vọt vào, dừng ở trước mặt cây cột trụ màu đen kia, Long Thần định thần nhìn lại, quả nhiên chính là Phệ Nhật Yêu Lang.

Theo sát Phệ Nhật Yêu Lang là hàng ngàn hàng vạn Phệ Nguyệt Yêu Lang, bắt đầu xông vào bên trong quảng trường.

Phệ Nhật Yêu Lang xuất hiện là ra ngoài dự liệu Long Thần. Cho nên, hẳn đành phải bỏ qua thiết bài thần bí sắp tới tay, lui về phía sau sát biên của quảng trường.

Yến Đan Thanh và Lý Tử Linh cũng không phải là người ngu xuẩn, bọn họ thấy Long Thần bỏ chạy, hơn nữa yêu lang trước mắt này hiển nhiên là yêu thú Địa giai. Bọn họ cũng chẳng quan tâm đến thiết bài thần bí kia, liền dẫn theo mọi người vội vàng trốn vào một góc, sắc mặt âm trầm bất định nhìn Phệ Nhật Yêu Lang.

Yêu thú kia đứng ở nơi đó, giống như là một cái hắc sắc tuyền qua, đang cắn nuốt ánh sáng cùng nhiệt lượng ở chung quanh, cảm giác quỷ dị đó làm cho đám người Yến Đan Thanh và Lý Tử Linh đều có chút giật mình.

"Đại ca, làm sao bây giờ." Mạc Tiểu Lang nhẹ giọng hỏi.

"Chúng ta không phải là đối thủ của yêu lang này, chỉ có thể yên lặng dõi theo kỳ biến, nhìn xem con yêu lang kia là muốn làm cái gì." Long Thần nhìn Phệ Nhật Yêu Lang, ánh mắt âm trầm.

Lúc này, trên quảng trường đã tụ tập đến mấy ngàn con Phệ Nguyệt Yêu Lang, không có mệnh lệnh của Phệ Nhật Yêu Lang, bọn chúng đều ngoan ngoãn ngồi lổm ngổm tại chỗ, không có động thủ đến đám người Long Thần.

Về phần Phệ Nhật Yêu Lang, tròng mắt đen nhánh của nó dõi theo thiết bài thần bí ở trên cây cột trụ màu đen. Không nói hai lời, Phệ Nhật Yêu Lang kia liền há miệng cắn lấy khối thiết bài thần bí.

"Nó muốn cái thiết bài này làm gì, chẳng lẽ nó muốn đi vào lăng mộ? Một con yêu thú, làm sao có thể nhận được truyền thừa nhân loại." Trong đầu óc Long Thần chuyển động vô số ý niệm. Cuối cùng, hắn chỉ có thể xác định, trong lăng mộ kia nhất định có đồ vật gì đó mà Phệ Nhật Yêu Lang cảm thấy hứng thú.

Phệ Nhật Yêu Lang lấy được thiết bài, tất cả mọi người không dám động thi tranh đoạt.

Mọi người có thể trơ mắt nhìn Phệ Nhật Yêu Lang mang theo thiết bài thần bí, hướng cửa vào lăng mộ ầm ầm phóng đi, một đạo huyễn ảnh hắc sắc kia, ở phương diện tốc độ, so với đám

người Long Thần đều muốn nhanh hơn vô số lần.

Long Thần vô cùng may mắn về quyết định lúc nãy, hắn nếu như tùy tiện đi tranh đoạt thiết bài thần bí kia thì, hiện tại nói không chừng đã bị Phệ Nhật Yêu Lang này đốt cháy thành than rồi.

Khi mà vẻ khẩn trong ánh mắt của mọi người, mắt thấy Phệ Nhật Yêu Lang muốn đi vào trong lăng mộ.

Trong lòng mọi người đều cười khổ, không nghĩ tới truyền thừa này, cuối cùng là để cho một con yêu thú không biết từ đầu chạy đến giành trước, rõ ràng yêu lang kia sẽ không thể nhận được truyền thừa Nhân tộc mà thiết bài kia hiển nhiên chính là chìa khóa đi vào lăng mộ, nếu như cái chìa khóa này được mang vào trong lăng mộ, vậy thì bọn họ còn tranh đoạt truyền thừa cái gì, trực tiếp về nhà thôi.

Thế nhưng, ngay vào lúc này, đã xảy ra chuyện ngoài dự kiến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.