Trên phương diện chân khí, nàng không thể sánh bằng Long Thần thi triển Long Hồn biến thân nhưng nàng lo lắng nhất là Thanh Long chiến kích.
Thanh Long chiến tích là một cỗ lực lượng cực mạnh, hoàn toàn có thể bộc phát chiến lực vượt cấp. Cường độ gia tăng thậm chí còn mạnh hơn Long Hòn biến thân.
“Thiên đan cảnh tiều thành? Đông Phương Thiên Tuyền, ngươi lợi hại thế nào cũng chỉ là một tiểu nha đầu trong mắt ta mà thôi. Cánh tay bắp chân nhỏ như vậy làm sao đấu lại lão tử? Ha ha, quả thật bộ ngực của người to hơn lão tử, cái mông cũng cong tròn hơn lão tử. Nếu ngươi sử dụng hai thứ này có lẽ còn có hi vọng.” Long Thần sử dụng Chân Long cửu thiềm né tránh Thiên Tuyền công kích, cũng không quên nở nụ cười hài hước trêu chọc nàng.
Lời nói thô tục khiến cho đám người Đông Phương gia tộc đỏ bừng cả mặt, trong lòng âm thầm nguyền rủa cái tên Long Thần này trượt chân đập đầu vào tường chết quách cho rồi. Về phần Thiện Tuyền đã tức giận tím mặt, tròng mắt lóe lên một tia hàn quang lạnh lẽo.
“Long Thần, người chết đi! Chiến kỹ Địa giai, Liệt Phong cuồng long.”
Bị Long Thần nhục nhã trước mặt nhiều người như vậy, Đông Phương Thiên Tuyền rốt cuộc nổi giận thi triển một chiêu toàn lực. Đây là chiêu thức mạnh nhất của nàng, uy lực không hề thua kém Đông Phương Huyên Vũ bao nhiêu.
Rất nhiều người ngập tràn hi vọng nhìn một màn này, võ giả Thiên đan cảnh tiều thành sử dụng chiến kỹ Địa giai chẳng lẽ không thể áp đảo Long Thần hay sao?
Ánh mắt Long Thần híp lại, âm thầm đánh giá uy lực một chiêu này.
“Chiến kỹ không tệ nhưng còn chưa đủ!”
Long Thần thở dài cảm khái, hai chân giẫm mạnh nhảy lên trời cao. Đồng thời Thanh Long chiến kích chuyển động huyện hóa thành một đầu Thanh Long không lộ vận vũ trong mây.
“Thanh Long chiến pháp, Đoạn Hoàng Tuyền, Thái Thanh Minh.”
Một chém một đấm, hai chiều này có thể thi triển liên tục gia tăng uy lực lên gấp mấy lần.
Vốn là đám người kia chỉ biết Long Thần lĩnh ngộ Đoạn Hoàng Tuyền, hoàn toàn không ngờ hắn trực tiếp đánh ra liên kích Đoạn Hoàng Tuyền - Thái Thanh Minh phá vỡ một chiêu mạnh nhất của Thiên Tuyền. Sau đó chiến tích vẫn còn dư lực đâm tới ngực nàng.
Đến lúc nguy cơ tử vong tới gần, Đông Phương Thiên Tuyền đã biết mình thất bại rồi. Nếu như Long Thần không thu hồi công kích, nàng tất nhiên sẽ chết thảm.
“Thiên Tuyền.” Lão tam Đông Phương Huyền Vân sắc mặt kịch biến, cuống quít hô lớn.
Long Thần dĩ nhiên sẽ không giết Thiên Tuyền, trên thực tế nàng cũng chưa đến nổi đắc tội hắn. Huống chi Thanh Minh hồn quả là nhờ phụ thân nàng hỗ trợ mới có được.
Lúc này Đông Phương Thiên Tuyền đã mất đi ý chí, cả người không còn lực lượng đề kháng. Cảm giác đối mặt tử vong làm cho nàng lạnh lẽo tận đáy lòng
Ngay lúc này, nguy cơ trí mạng đột nhiên biến mất. Nàng biết Long Thần bỏ qua cho nàng, trong lòng chợt nhẹ nhõm hẳn đi. Thế nhưng, tại sao nàng cảm giác bộ ngực có chút khác thường?
Chính vì điểm khác thường này làm cho nàng cả người nhũn ra, đến khi nàng mở mắt mới phát hiện Long Thần đứng cách mình không tới nửa thước. Trên mặt hắn nở nụ cười xấu xa nhìn nàng chăm chăm.
Đông Phương Thiên Tuyền tức giận muốn hộc máu chính là hắn đang dùng cả hai tay xoa bóp ngực mình, biến hóa đủ các loại hình dáng. Cuối cùng hắn mới vỗ vỗ mấy cái, giọng nói vô cùng thích thú: “Giám định xong, chất lượng không tệ. Thế nhưng, vẫn chưa được khai phá tốt, nếu có thời gian nên tập trung bồi dưỡng.”
Cảm giác khác thường truyền tới khiến cho Đông Phương Thiên Tuyền sợ ngây người.
Đám người Đông Phương gia tộc trên khán đài vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, bởi vì Long Thần đưa lưng về phía bọn họ. Hơn nữa, động tác Long Thần nhanh gọn dứt khoát, sau khi hoàn thành lập tức thu về.
Có ai nghĩ đến hắn dám giở trò quỷ trước mặt mọi người?
Thật ra bản ý Long Thần muốn trừng phạt nữ nhân tâm cao khí ngạo này, chỉ là nhất thời cao hứng mà thôi. Dù nói thế nào đi nữa, nàng đã từng trêu đùa Mộng Dao, hôm nay hắn “Giáo huấn” nàng một bữa coi như là báo thù cho Mộng Dao.
“Ngươi...”
Ngón tay Đông Phương Thiên Tuyền run rẩy chỉ vào mặt hắn, khuôn mặt đỏ bừng như táo chín. Trong lúc nhất thời nàng không biết nên làm gì để đối phó Long Thần.
Long Thần cười đê tiện trực tiếp xoay người rời đi, không thèm để ý đến nàng. Hắn nhìn về phía Thanh Long lão tổ, nói: “Ta đã đánh bại hai người bọn họ, hẳn là có đủ thực lực tiến vào di tích viễn cổ đi?”
Mọi người vội vàng nhìn về phía Thanh Long lão tổ, mặc dù trong lòng bọn họ không muốn nhưng hết thảy mọi sự đã ước định rồi. Bây giờ Long Thần thắng lợi cũng không có đường hối hận quay đầu lại.
Thanh Long lão tổ trầm giọng nói: “Ngươi có thể đáp ứng ta, sau khi tiến vào di tích viễn cổ sẽ phối hợp những người khác, dốc toàn lực tranh đoạt di tích truyền thừa?”
“Đó là tự nhiên, thứ tốt như thế chẳng lẽ chắp tay nhường cho kẻ khác sao?” Long Thần cười nói.
“Đừng quên lời người nói. Một tháng sau, Bích Ương hoàng thành sẽ phái Cửu hoàng tử tới Nguyên Linh thành chủ trì đại cục. Đến lúc đó, di tích viễn cổ sẽ chính thức mở ra.”
Thật ra Thanh Long lão tổ đang chờ đợi Long Thần đáp ứng chuyện này.
“Vậy thì đa tạ lão tổ!”
Long Thần cười ha hả, chuẩn bị nghênh ngang rời khỏi bỗng nhiên nhận thấy ánh mắt Đông Phương Thiên Tuyến vẫn đang ngó chừng mình.
“Chẳng lẽ cô nàng này coi trọng lão tử rồi?” Trong lòng Long Thân cả kinh.
“Long Thần, ngươi nhất định sẽ trả giá vì hành vi hôm nay, cẩn thận cái mạng người đó!” Đông Phương Thiên Tuyền cắn răng nói.
Đến lúc này, Long Thần mới biết thì ra là mình tự tác đa tình.
Hắn tiếp cận Thiên Tuyền, mỉm cười hỏi: “Có chết hay không là chuyện sau này nhưng trên người ngươi đã có dấu vết của ta. Nếu ta không đồng ý, ta cấm người liên hệ với những nam nhân khác, ha ha ha!”
“Vô sĩ!” Đông Phương Thiên Tuyền biết rõ tên này chỉ thuần túy là trêu chọc mình nhưng nàng lại không có biện pháp phản kháng.
“Đúng rồi, người biết tung tích Mộng Dao tỷ không?”
Đây là một lý do khác để hắn trở về Linh Vũ gia tộc.
“Nàng? Mạc Tiếu Lang mang nàng đi rồi. Có lẽ là trở về Ngân tộc.” Không ngờ Đông Phương Thiên Tuyền lại trả lời thành thật.
“Mạc Tiếu Lang vẫn lưu lại Linh Vũ gia tộc?” Long Thần lấy làm kinh hãi, còn tưởng rằng tên kia đã chạy trốn mất dạng rồi chứ?
“Lý do giống người, hắn cũng muốn tiến vào di tích viễn cổ.”
Cuối cùng hắn đã biết được tin tức Mạc Tiếu Lang và Mộng Dao, trong lòng Long Thần không còn lo lắng về hai người bọn họ nữa.
Bây giờ Dương gia đã không còn vấn đề, dựa vào uy thế Lý Tuyền Cơ dư sức chấn áp Linh Vũ gia tộc.
Mộng Dao trở lại Ngân tộc cũng không có chuyện gì. Về phần hai người Đông Phương Huyền Tiêu hắn là bắt đầu cuộc sống hạnh phúc rồi.
Hết thảy mọi chuyện chỉ còn lại một mình Linh Hi.
“Tiểu Hi, ta nhất định sẽ giúp người sống lại!” Long Thần đã quyết định chủ ý. Sau đó chuẩn bị đi tới Ngân tộc một chuyến, không ngờ hắn mới rời khỏi đại môn đã thấy Mạc Tiếu Lang xuất hiện ở trước mặt mình.
“Đại ca, người còn sống thật sao?” Mạc Tiếu Lang cười nói hưng phấn, vội vàng tiến tới hỏi thăm.
“Lúc trước nghe nói người dẫn một nữ tử thần bí đại náo Huyền Vũ điện, sau đó biến mất tung tích. Ta đúng là không thể tin được, khi đó ta tận mắt nhìn thấy người rơi xuống Tinh Ma ngục, ngươi làm sao sống sót trở về?” Giọng nói Mạc Tiếu Lang tràn đầy kích động.
“Tiểu tử ngươi cũng là một tên yêu nghiệt, ta là đại ca ngươi dĩ nhiên phải biến thái một chút. Địa phương nho nhỏ như Tinh Ma ngục làm khó được ta sao?” Long Thân nói xong liền cười phá lên.
Ngoại trừ chuyện tình Linh Hi ra, bây giờ trong lòng hắn đã không cần lo lắng gì nữa rồi. Vì thế nội tâm hắn cũng nhẹ nhõm hẳn đi.
Thấy Long Thần thật sự bình an trở về, nghe nói thực lực còn tăng cường không ít, tự đáy lòng Mạc Tiếu Lang cao hứng đùm cho hắn. Trên thực tế, thời khắc Long Thần cầm Thanh Long chiến kích mạo hiểm xông vào Thanh Long Tinh, trải qua gian nguy đau khổ giải cứu chính mình, Mạc Tiếu Lang đã xem Long Thần như là huynh đệ ruột thịt rồi.
Bọn họ gặp nhau tại Bạch Dương trấn chính là duyên phận, bây giờ quan hệ tiến triển càng thêm tốt đẹp.
“Lúc nãy ta nghe nói ngươi trở về Linh Vũ gia tộc mới vội vàng chạy tới. Người đi Đông Phương gia tộc không bị Thanh Long lão tổ làm khó sao?” Mạc Tiếu Lang lo lắng hỏi.
“Hắn dám sao?”
Long Thần cười nói.
“Không dám?” Mạc Tiếu Lang lấy làm kinh hãi. Ban đầu ở Tinh Ma ngục, mấy người bọn họ bị Thanh Long lão tổ dồn ép xém chết. Thế mà Long Thần to gan lớn mật, độc thân xông vào Đông Phương gia tộc lại không có chuyện gì?
“Ngươi còn nhớ nữ tử thần bí theo ta đại náo Huyền Vũ điện không? Lão quỷ kia kiêng kị nàng dĩ nhiên không dám làm gì ta. Hơn nữa, ta còn đánh bại Đông Phương Thiên Tuyền chiếm lấy một phần danh sách tiến vào di tích viễn cổ. Tiếu Lang, nghe nói ngươi cũng muốn tiến vào di tích?” Long Thần hỏi.
“Đánh bại Đông Phương Thiên Tuyền? Ta nghe nói nàng đã đạt tới Thiên đan cảnh tiều thành, đại ca, ngươi thật sự đánh bại nàng? Ngươi cũng muốn tiến vào di tích viễn cổ?” Mạc Tiếu Lang vô cùng kinh ngạc khi nghe thấy tin tức này.
“Ta đạt tới Thiên đan cảnh một đoạn thời gian rồi.” Long Thần giải thích đơn giản.
Trong lúc nhất thời Mạc Tiếu Lang không kịp tiếp thu đủ loại tin tức chấn động như thế, một lúc lâu sau hắn mới thở dài nói:
“Xem ra người lợi hại hơn ta nhiều lắm. Chỉ mới qua nửa năm, ta từ Thiên đan cảnh tiều thành tu luyện lên tới Thiên đan cảnh đại thành, mà người đã đuổi theo sát nút, có lẽ sắp vượt qua ta rồi.”
“Nói hưu nói vượn, con đường tu luyện càng về sau lại càng khó khăn. Trên đời này làm gì có loại người tiến triển đều đặn chứ?” Long Thần lắc đầu nói.
Mạc Tiếu Lang nghĩ một hồi cảm thấy cũng đúng, chỉ là trong lòng hắn càng thêm khâm phục Long Thần.