Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/doctruyenonline.co/wp-includes/functions.php on line 6114
Kiếm Động Cửu Thiên - Chương 995: Tử Linh xuất thế : doctruyenonline.co

Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 995: Tử Linh xuất thế




- Chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Mọi người nhao nhao cả kinh kêu lên.

Không ngừng có cát đá rớt xuống từ trên đỉnh, dường như cả tòa điện đều muốn sụp đổ.

Mọi người đều thối lui ra khỏi tòa cung điện thứ tám, bay lên đỉnh cung điện, đưa mắt nhìn về nơi xa - không dám bay quá nhanh, bởi vì trong không gian này hiện đầy Thiên Tàm tơ nhện, sơ ý một chút sẽ trực tiếp bị xé thành 17, 18 khối!

Trước mặt mọi người leo đến đỉnh cung điện, rung động đột nhiên ngừng lại, khi mọi người ở đây nghĩ hết thảy đều trôi qua, oanh, xa xa đột nhiên bùng lên một đạo ánh sáng, một đạo sóng xung kích đánh úp lại, thình thịch thình thịch thình thịch, mặt đất dao động, giống như một tấm thảm bị rung chuyển.

- A Lực lượng này vô cùng lớn, trừ bỏ mấy vị cường đại Tuệ Tinh Đế, những người khác đều bị cuốn bay ra ngoài từ đỉnh cung điện.

Có vài người may chỉ rơi xuống đất, có chút người lại phi thường bất hạnh, bị đánh bay đến không trung, lập tức gãy chi tàn thịt, máu tươi phun trào.

Bọn họ đụng tới Thiên Tàm tơ nhện trên bầu trời.

Vô luận là Tuệ Tinh Cảnh hay là Thiên Hà Cảnh, gặp được loại lợi khí cấp bậc Hắc Động căn bản không có một tia chống cự! Không cần tế vận, đặt tại đó chính là đại sát khí thiên nhiên, không phải Bảo khí lại không kém gì Bảo khí!

Chu Hằng phóng xuất ra linh lực, thu con lừa đen, Tiểu Hỏa còn có Liễu Thi Thi, tay kia thì dùng hắc kiếm mở đường, chặt đứt tơ nhện trước mặt, hiểm mà lại hiểm tránh khỏi lần sát kiếp này.

Mọi người đều trở xuống mặt đất, cứ như vậy đã chết 17 người, trong đó thậm chí có 6 cái là Tuệ Tinh Cảnh, còn có 1 người phía trước bán đấu giá nhận được Tử Vong Chi Vẫn.

Cái người này đã chết, tương đương đấu giá vừa rồi là lãng phí thời gian một cách vô ích. Tuy nhiên giờ khắc này, không ai còn có thể có tâm tình tiếp tục tiến hành một trận bán đấu giá mới. Bởi vì rung động ầm ầm vẫn còn tiếp tục!

Không chỉ là cung điện đang run rẩy, đỉnh không gian đã rung động, dường như không nhịn được muốn sụp đổ !

Ai cũng không biết sau khi sụp, sẽ có gì rơi xuống từ phía trên.

Đây chính là lăng mộ một vị Đại Đế, là nơi người chết an nghỉ, ngẫm lại cũng sẽ không có thứ tốt gì.

Đến tột cùng tại sao xuất hiện biến hóa như vậy?

Đáp án rất đơn giản, đại chấn động như vậy cũng chỉ có mấy vị Hắc Động Vương mới có thể làm ra!

Oanh!

Quả nhiên. Lại một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy 9 đạo nhân ảnh nhao nhao bay vụt, không sợ Thiên Tàm tơ nhện dầy đặc, đúng là 9 đại Hắc Động Vương Ma Long Đại Đế.

Chỉ là thần sắc mỗi người bọn hắn thận trọng, phảng phất như gặp phải đại nguy cơ.

- Cùng nhau trấn áp! Ma Long Đại Đế hét lớn một tiếng, song chưởng vung lên. Sau lưng xuất hiện một cái hắc động thật lớn, hai tay thì hiện ra một cái phù văn phức tạp đánh tới.

Vị tám vị Hắc Động Vương cũng đồng dạng mở ra hắc động, tay hiện phù văn, giống nhau trấn hướng về địa phương kia.

Xảy ra chuyện gì?

Xem bộ dáng chín vị Hắc Động Vương như lâm đại địch, dường như gặp địch nhân cường đại! Nhưng là cái địch nhân gì có thể làm cho bọn họ đều phải nghiêm nghị mà chống đỡ? Nên biết rằng chín người bọn họ liên thủ, ngay cả Hắc Động Hoàng đều có thể liều mạng !

- Bọn ngươi mau mau rời đi! Một Hắc Động Vương quay đầu lại quát. Uy thế mười phần.

Đế vương hạ lệnh, ai dám không theo?

Mọi người cũng không biết xảy ra chuyện gì, lại biết tất nhiên thập phần không ổn, nếu không chín vị Hắc Động Vương là đại nhân vật bực nào, cần liên thủ còn như lâm đại địch?

Bọn họ nhao nhao bắt đầu lui lại, mà 9 đại Hắc Động Vương hình thành 9 cái phù văn thì tạo thành một tấm cự võng, trấn đối với trong lòng đất, hóa thành một cái chuồng.

Xoạt!

Một đạo hàn quang lòe ra từ dưới lòng đất. Tạo thành một vòng tròn hình cung, thình thịch thình thịch thình thịch, 9 cái phù văn lập tức vỡ nát ở trong nháy mắt, thình thịch, một đạo thân ảnh đồng dạng phi bắn ra từ dưới lòng đất, trực tiếp va chạm vào trên đỉnh tầng nham thạch.

Mọi người một bên rút lui. Một bên đã phân tâm quan sát, thấy một màn như vậy cũng đều chấn kinh!

Lần này tổng cộng chín vị Hắc Động Vương đến đây!

Nhưng chín vị Hắc Động Vương này đã đồng loạt hiện thân, đạo nhân ảnh là ai? Đây là nhân vật cường đại như thế nào. Không ngờ có thể trảm phá chín vị Hắc Động Vương liên thủ hình thành trấn áp?

Thình thịch!

Lại một đạo hàn quang xẹt qua, đá vụn bay loạn, chỉ thấy đạo nhân ảnh kia đã bắn ra ngoài từ trong tầng nham thạch, trong tay nắm một thanh huyết đao chừng ba trượng, ngạo nghễ đứng thẳng!

Nhưng khi mọi người thấy rõ bộ dáng cường giả thần bí này, mỗi người không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

Căn bản không phải một người!

Một khối Bạch Cốt Khô Lâu!

Trong hai mắt của nó lóe tia chớp màu lam, thân hình cao lớn khôi ngô, hiển nhiên khi còn sống cũng tất nhiên là đại hán ngang tàng 7 xích, toàn thân xương trắng, sau lưng lại có một kiện áo choàng màu lửa đỏ, không gió tự động phần phật.

Chu Hằng thấy rõ, trên trán khối Bạch Cốt Khô Lâu này rõ ràng in một quả phù văn!

Đây là thi thể Lôi Vân Đại Đế!

Lại không biết sao lại thế này, thi thể hài cốt đã xảy ra biến dị, không ngờ linh trí ra đời, trở thành một khối Tử Linh!

- Tình huống không ổn a, Chu tiểu tử, chúng ta chạy! Hỏa Thần Lô kêu lên ở trong không gian đan điền.

- Sao lại thế này! Chu Hằng một bên chạy một bên hỏi.

- Lôi Vân Đại Đế thật là một thế hệ kiêu hùng, hắn đại khái ở thời điểm tấn công Hắc Động Đế cũng đã chuẩn bị thất bại, táng mình tại nơi chí âm chí hàn, một khi không thể phá, để cho mình hóa thân làm Tử Linh!

- Nhưng thiên địa huyền diệu há là hắn có thể nắm trong tay , Tử Linh là biến thành công , nhưng đã sớm không phải là thần trí của hắn, mà hoàn toàn là một người khác!

- Nó cũng tương đương với sinh linh nửa trời sanh đất dưỡng, khó khăn nhất chính là hình thành linh trí, nguyên bản vô tri vô giác, giống như ngu ngốc, nhưng chín tám vương đản này lại làm nó thức tỉnh!

- Sách sách sách, tử linh tu là tử vong chi đạo, đây chính là con đường giết chóc mạnh nhất, bổn tọa cấp một lời khuyên, mau chóng chạy!

Vô nghĩa, hắn đang sử toàn lực chạy !

Những người khác cho dù không biết lai lịch đầu Tử Linh này là gì, nhưng nhìn 9 đại Hắc Động Vương đều phải thận trọng mà chống đỡ, liền biết khối Bạch Cốt Khô Lâu này đến tột cùng có bao nhiêu nguy hiểm, người nào đều phát lực chạy vội.

- Ngươi, các ngươi... Đều phải... Chết! Bạch Cốt Khô Lâu phun ra một câu khô khốc, hoành đao trước ngực, lôi quang trong ánh mắt chớp động.

- Thật là lợi hại, Tử Linh này vốn là đại biểu cho tử vong, tu thành tử vong chi đạo, nhưng lại thừa kế một bộ phận lực lượng khi còn sống. Có hi vọng lại trở thành Hắc Động Hoàng, có một hắc động lôi hệ! Hỏa Thần Lô chậc chậc cả kinh kêu lên, dù sao nó không cần lo lắng vấn đề sinh tử, tự nhiên ung dung trấn định.

Oanh!

Bạch Cốt Khô Lâu đã phát động công kích, huy huyết đao chém trúng, giết hướng về 9 đại Hắc Động Vương.

9 đại Hắc Động Vương không thể không nghênh chiến, mỗi một người đều tế ra phù văn. Bản thân hắc động lại xoay tròn, tạo thành lốc xoáy cắn nuốt hết thảy.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai bên đại chiến, Bạch Cốt Khô Lâu vô cùng cường thế, một mình lại lực áp 9 đại Hắc Động Vương, nó là Tử Linh từ môi trường thiên địa sinh ra, trời sinh nắm giữ tử vong chi đạo. Cộng thêm có được bộ phận lực lượng Lôi Vân Đại Đế khi còn sống, còn có thể vận dụng lực lượng lôi hệ, chiến lực vô cùng kinh khủng.

Từng đạo quang ảnh màu máu đánh ra, đánh vào trên cung điện, cung điện băng diệt, đánh vào tầng nham thạch bốn phía, nham thạch tan vỡ. Đánh vào thân người chạy, bất kể là Thiên Hà Cảnh hay là Tuệ Tinh Cảnh, đều biến thành một cổ thây khô trong nháy mắt!

Đây cũng là lực lượng của tử vong!

Thình thịch!

Một tiếng vang thật lớn, tầng nham thạch đỉnh đầu ăn vô số đạo công kích, cuối cùng đạt tới cực hạn, toàn bộ sụp đổ xuống! Mà cùng theo là vô tận nước biển, lạnh như băng đến xương!

Nơi này... Chính là dưới băng nguyên, địa tầng dưới băng hải. Khi tầng nham thạch bị oanh phá, nước biển rót vào!

Dòng nước lạnh chen chúc lao xuống, tiếng kêu thảm thiết nổi lên bốn phía, thật nhiều người bị nước biển xông vào một chút lập tức hóa thành tượng băng, lại bị nham thạch trên đầu rơi đụng vào, trực tiếp biến thành ức vạn đạo mảnh vỡ băng tinh!

Ông!

Một vị Hắc Động Vương mở lớn phòng ngự, quát to: - Đi mau!

Mọi người gia tăng bước chân, rất nhanh đột phá từng gian cung điện, muốn thông qua truyền tống trận trở lại trên băng nguyên. Tuy rằng môi trường băng nguyên đồng dạng vô cùng ác liệt. Nhưng so với ở đây quả thực chính là thiên đường!

Ông! Ông! Ông!

Một người lại một người vọt vào truyền tống quang môn, biến mất, đúng lúc này, Tiểu Hỏa lại gâu một tiếng, đột nhiên giãy giụa từ trong lòng Chu Hằng, lủi cực nhanh, trong nháy mắt chạy tới xa xa.

- Tiểu Hỏa, trở về! Chu Hằng hét lớn.

- Làm sao bây giờ? Con lừa đen hỏi.

- Chờ! Chu Hằng không chút do dự, dù sao hắn còn có Hỏa Thần Lô có thể chống đỡ kỳ hàn, mà con lừa đen lại nắm Thuấn di phù văn, đủ để ứng phó nguy cơ trước mắt.

Lúc này Liễu Thi Thi đầy nghĩa khí , chẳng những không rời đi, càng không thúc giục hắn nhanh rời đi.

May mà, Tiểu Hỏa chỉ chạy một hồi liền trở về, vù 1 cái xông vào trong lòng Chu Hằng.

- Ngươi tiểu gia hỏa này, như thế nào còn dám chạy loạn! Chu Hằng vội vàng lại nhanh chân chạy như điên.

- Gâu! Gâu! Gâu! Tiểu Hỏa lắc lắc cái đuôi, miệng cũng nhổ ra một cái bình thuốc.

Chu Hằng nhận được, rõ ràng chính là Tử Vong Chi Vẫn !

- Ha ha ha! Tiểu tử kia thật đúng là có khả năng! Con lừa đen cười to.

- Xem ra theo ngươi học hỏng rồi, vì ưu đãi ngay cả mệnh cũng không cần! Chu Hằng lắc đầu.

- Phi, bổn tọa nào có lòng tham như vậy, ngươi cũng không nên nói xấu bổn tọa!

Trong lúc nói chuyện, bọn họ cũng chạy tới chỗ truyền tống quang môn, chỉ thấy Kim Hạo Thìn đứng ở đó, nhìn thấy bọn Chu Hằng đi tới, hắn lạnh lùng cười, một chân nhảy qua quang trong, phản thủ một quyền lại đánh tới quang môn.

Hiển nhiên, hắn sớm chờ , phải phá hư truyền tống trận, để Chu Hằng, Liễu Thi Thi chết ở chỗ này!

- Con lừa!

- Bổn tọa sớm có chuẩn bị! Con lừa đen bay vọt một cái, đánh ra phù văn giam cầm.

Động tác Kim Hạo Thìn lập tức hơi ngừng, hai người Chu Hằng một con lừa một con chó nhao nhao vọt vào truyền tống quang môn, thuận tiện tặng một chân đá vào trên người của Kim Hạo Thìn. Vừa mới, lúc này Kim Hạo Thìn cũng giãy ra từ trong phù văn giam cầm, quả đấm của hắn tiếp tục đánh tới quang môn, nhưng thân thể của chính mình bay hướng về bên ngoài.

- Chu Hằng, ta không tha cho ngươi! Khi truyền tống quang trận bắt đầu vỡ nát, vang lên thanh âm Kim Hạo Thìn phẫn nộ lại không cam lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.