Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 367: Phi ngư!!




Bách Quỷ Kiếm chính là kiếm tiên, có thể triệu tập ra quỷ vật tương đương với thực lực người sử dụng. 

Chu Hằng tin tưởng, Tiên khí khẳng định cũng có phân chia đẳng cấp, cái chuôi Bách Quỷ Kiếm này tuyệt đối không thể triệu tập ra quỷ vật thực lực tương đương với nguyên chủ nhân hắc kiếm, bởi vì Bách Quỷ Kiếm xa xa không cường đại như vậy! 

Ở trong tay nguyên chủ nhân hắc kiếm, Bách Quỷ Kiếm chỉ sợ chỉ có đường vỡ nát, thật giống như Chu Hằng hiện tại đi sử dụng pháp khí Tụ Linh Cảnh. 

Tuy nhiên, hiện tại Chu Hằng mới chỉ có Kết Thai Cảnh, xa xa không có đạt tới hạn mức cao nhất của cái chuôi Bách Quỷ Kiếm này, vậy dĩ nhiên không cần lo lắng.

Hưu hưu hưu, từng đạo quỷ ảnh đạp không dựng lên, nghênh đón hướng về sóng biển. 

Đây là linh lực thể thuần túy, bởi vậy cũng không chịu biển sát khí ảnh hưởng, có thể bay lên trời. Những quỷ ảnh này có được linh lực ngang với Chu Hằng, gấp 64 lực lượng Kết Thai Cảnh bình thường, uy lực vô hạn! 

Oanh! Oanh! Oanh! 

Theo Chu Hằng không ngừng múa kiếm, càng ngày càng nhiều quỷ ảnh xuất hiện, nghênh đón đối với sóng biển kia. Những quỷ này ảnh không có tình cảm chút nào, chính là linh khí thiên địa từ kiếm tiên tụ hợp hình thành. 

Những quỷ ảnh này xuất hiện, lập tức đánh tan sóng biển, nguy cơ được giải trừ.

- Chu tiểu tử! Con lừa đen giận dữ - Ngươi có đồ tốt như vậy vì cái gì không lấy ra sớm một chút, làm hại bổn tọa thiếu chút nữa nghĩ phải chết tại đây ! . 

- Phi, con lừa giảo hoạt ngươi còn không phải cất giấu thứ tốt! Chu Hằng cũng không cúi đầu đối với một đầu con lừa đê tiện, hơn nữa, hắn thật không phải cố ý cất giấu, mà là đã quên. 

Hai người một bên đấu võ mồm, một bên nghênh chặn sóng biển, nhưng nguy cơ lớn nhất đã vượt qua, kèn tổn hại của con lừa đen tuy rằng so ra kém Bách Quỷ Kiếm, nhưng cũng là bảo vật cực kỳ cường đại, thi triển thần thông vô thượng với Bách Quỷ Kiếm hóa giải từng đạo sóng biển.

Lại sau nửa ngày, trận phong bạo trên biển cuối cùng kết thúc. 

Chu Hằng cùng con lừa đen đều co quắp ngồi, tuy rằng lúc sau bọn họ lấy ra bảo vật, nhưng lúc trước tiêu hao quá lớn, cũng luôn luôn không được nghỉ ngơi. Lúc này nguy cơ giải trừ, tự nhiên đều sức cùng lực kiệt. 

- Chu tiểu tử, thanh kiếm này của ngươi nhìn qua không tồi, đưa bổn tọa nhìn một cái! Con lừa đen thở chậm 1 hơi, tham lam lại phát tác. 

Chu Hằng vội vàng thu Bách Quỷ Kiếm vào, hắn chỉ có Kết Thai Cảnh còn không thể chân chính hàng phục Bách Quỷ Kiếm. Bởi vậy nếu như bị con lừa đen cướp đi, hắn không có cách nào tìm trở về.

Con lừa đê tiện chuyên môn xỏ lá, không thể không đề phòng. 

Khi một người một con lừa nghỉ ngơi đủ, Chu Hằng tiếp tục đánh ra kình phong thôi động bè đi tới. 

Vài ngày sau, biển rộng vẫn như cũ. Sát khí bốc hơi, giống như nấu sôi. 

Chu Hằng đang thúc dục bè, bỗng nhiên trong lòng hắn phát lên một cỗ bất an cảm, đột nhiên chụp ra một chưởng đối với mặt biển, cự lực chấn động, chấn động bè từ trong nước biển. 

Hoa lạp lạp, nước biển tách ra, một đầu cự thú chạy vọt ra, mở ra cái miệng to lớn khoa trương cắn về phía bè, hai hàng răng nanh bén nhọn giống như răng cưa.

- Cái quái ngư gì vậy? Con lừa đen mở to mắt to cả kinh kêu lên, cự thú này là cá lớn, cả người mọc đầy vảy xanh lam, khóe miệng vô cùng lớn, chiếm cứ một phần ba thân cá, hai bên thân còn có một đôi cánh dài, có thể bay trên không trung, tiếp tục truy kích hướng về bè. 

- Thật kỳ quái! Chu Hằng đánh ra một quyền, quyền phong kích động, thình thịch một chút, phi ngư ăn được một quyền này, vảy cả người lập tức phát ra tiếng giòn vang. Đồng loạt lay động, dùng một loại phương thức cực quỷ dị hóa giải quyền lực. 

Tuy nhiên, lực lượng Chu Hằng cường đại biết bao, cho dù như thế phi ngư vẫn có mấy chục khối vảy rơi xuống. 

- Chu tiểu tử, mau bắt cá lại, bổn tọa muốn có bữa ăn ngon!

Con lừa đen tỏa ánh sáng 2 mắt, bởi vì đầu này phi ngư rõ ràng là tồn tại Kết Thai Cảnh. Nếu có thể ăn được máu thịt của nó tuyệt đối là đại bổ, đối với Thần chích nó hoàn toàn thành hình có chỗ tốt lớn lao. 

Chu Hằng bản cũng không tính toán buông tha phi ngư đánh lén bọn họ, nếu đến đánh lén bọn họ, vậy cũng phải làm tốt giác ngộ bị phản giết! 

Hắn buông khí thế ra, uy áp cuồn cuộn lập tức đánh xuống phi ngư. 

Nhưng phi ngư lại là quái thai, lại không chịu khí thế của hắn ảnh hưởng chút nào, vẫn như cũ hung hãn mười phần truy kích . 

Chu Hằng mở hai tay ra, khống thiên cầm địa, linh lực hình thành từng sợi, kết thành lưới, bao cuốn lại phi ngư. Hắn vừa thu lại, đã cuốn phi ngư rơi hướng phía bè.

Cà, hắc kiếm chém ra, chém đầu phi ngư xuống. 

- Ha ha ha! Hôm nay ăn cá canh mỹ vị! Con lừa đen lấy ra một cái tạp dề thắt ở bên hông, một động tác xách theo đao, sau khi lột ra vẩy cá, nó lấy ra một cái nồi lớn, cắt nửa con cá vào, bắt đầu nấu nướng. 

Đây chính là yêu thú Kết Thai Cảnh, mỗi một miếng thịt đều ẩn chứa năng lượng tinh thuần, không thể lãng phí mảy may! 

Chu Hằng nhắm hai mắt lại, bắt đầu luyện hóa tinh khí hắc kiếm hút được. 

Chờ thời điểm hắn luyện hóa xong, thịt cá còn chưa nấu chín, dù sao cũng là cấp bậc nửa bước tiên nhân, đâu có thể nào nhanh như vậy.

Chu Hằng triển khai tử hỏa, đảm đương nhiên liệu. 

Hắn là Kết Thai Cảnh thứ thiệt, tử hỏa lại trải qua biến dị, uy lực vô cùng, thiếu chút nữa đốt tan chảo sắt, gấp đến độ con lừa đen kêu to, nồi này cũng có thể xem như nửa món bảo vật, con lừa đê tiện lại keo kiệt cực độ, tự nhiên nhức nhối . 
[CHARGE=3]
Nhưng có Chu Hằng gia nhập, lại nửa giờ sau, canh cá cuối cùng nấu xong, một người một con lừa lập tức ăn gió cuốn mây tan. 

- Ô, muốn chết! Muốn chết! Con lừa đen ăn một miếng liền kêu to lên - Ngon quá á! . 

Nó đánh cái cách, hộc ra một đạo hà quang, vô cùng sáng lạn.

Chu Hằng tinh tế nhai, thịt cá chẳng những ngon, hơn nữa ẩn chứa tinh khí cường đại, không thể kém hơn những đan dược đại bổ! 

Không hổ là yêu thú cấp bậc Kết Thai Cảnh, máu thịt đều cực kỳ bổ dưỡng! 

Một người một con lừa đều không chút khách khí, rất nhanh trong nồi chỉ thấy đáy, mà cái bụng hai người đều phồng lên cao, dường như phụ nữ có thai 7, 8 tháng. 

Đem thịt cá ăn vào bụng, bọn họ đều bắt đầu luyện hóa ưu đãi trong đó, cả người tản phát ra hào quang, dường như muốn bay thăng thành tiên. 

- Cá này cũng không chỉ là yêu thú Kết Thai Cảnh thông thường! Khi luyện hóa hoàn toàn, Chu Hằng mở hai mắt ra, có vẻ cực kỳ kinh ngạc.

Con lừa đen cũng hưng phấn, nói: - Khả năng là linh thú thượng cổ? . 

- Linh thú thượng cổ? . 

- Chu tiểu tử, ngươi biết trên đời này có bao nhiêu loại yêu thú? Ngàn vạn, đếm vô cùng! Lại vẻn vẹn chỉ vài loại hữu hạn có thể đại thành, vì sao? Đó là bởi vì chúng nó được thiên địa yêu, huyết mạch cường đại! . 

Con lừa đen bắt đầu khoe khoang học vấn, tiếp tục nói: - Yêu thú không thể nói, vì cái gì có thể tu luyện? Bởi vì con đường tu luyện kế thừa ở trong huyết dịch của bọn họ, không học mà linh! . 

- Cái gọi là linh thú thượng cổ, chính là một đám huyết mạch cường đại nhất, chúng nó chính là thiên địa kỳ trân, trong máu thịt tự nhiên có sinh cơ cùng lực lượng cường đại, thậm chí còn có lĩnh ngộ cảnh giới! . 

Chu Hằng bỗng nhiên nghĩ tới Hoặc Thiên, mỗi một khối tiên cốt trên người nàng đều có một phù văn, đối ứng một bộ tiên thuật tuyệt thế, đây cũng là kế thừa sao? 

Hắn vốn chắc Hoặc Thiên là tiên nhân, nhưng bây giờ lại không nhất định , có khả năng Hoặc Thiên là hậu đại tiên nhân! 

Thiên địa truyền đạo, tràn đầy thần kỳ. 

Chu Hằng lắc lắc đầu, bỏ qua cái ý niệm này, dù sao hắn cách Tiên Nhân Cảnh còn có chút xa, về sau lại đi suy nghĩ vấn đề này. Hắn nhìn con lừa đen, phá hư cười rộ lên, nói: - Con lừa, ngươi thật giống như cũng là thượng cổ kỳ thú a! . 

- Chu tiểu tử, thế nào bổn tọa cảm giác ánh mắt của ngươi rất không thuần khiết! . 

- Chưa từng nghe qua thịt rồng bầu trời, thịt lừa trong lòng đất sao? . 

- Xú tiểu tử, ngươi thật không có nghĩa khí, lại muốn ăn bổn tọa! Nhìn bổn tọa mà không ngừng chảy nước miếng! . 

Một người một con lừa ăn xong thịt cá còn dư lại, trên thân lại tỏa sáng, linh lực Chu Hằng tích lũy tăng lên một đoạn, mà Thần chích con lừa đen cũng càng thêm ngưng thật, chỉ sợ vừa ly khai nơi này có thể phá vỡ mà vào Kết Thai Cảnh .

Bè tiếp tục đi tới, trong lúc này lại có một phi ngư đi ra tập kích bọn họ, hơn nữa so với con trước to lớn hơn, lực lượng cũng mạnh hơn, may mà không phá vỡ mà vào Thần Anh Cảnh, nếu không Chu Hằng cùng con lừa đen còn đau đầu. 

Bảo thịt đưa tới cửa, tự nhiên không có đạo lý không lấy, bị Chu Hằng đánh chém sau, một bộ phận ăn, một bộ phận thì thu vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, thứ này phải mang về lưu cho cha mẹ, Ứng Mộng Phạm. 

Tuy rằng con lừa đen gấp đến độ giơ chân, nhưng lại không đánh lại Chu Hằng, dù gì phi ngư cũng do Chu Hằng săn, nó có thể ăn được đã dính chút thơm lây. 

Biển rộng mờ mịt, đáng tiếc, kế tiếp không còn phi ngư phát động công kích, dường như có thể cảm ứng được khí tức đồng loại tử vong để lại trên bè.

Lại hai ngày sau, phía trước bè xuất hiện 3 chiếc nhỏ thuyền, đều dùng gỗ xanh biếc bện mà thành, mỗi chiếc thuyền nhỏ đều có ba bốn người. 

Con lừa đen kinh dị một tiếng, nói: - Bổn tọa nhận được người trên bè kia, chính là thượng cổ Thương Nguyệt Tông ! . 

- Con lừa đê tiện! Người trên 3 bè hiển nhiên cũng phát hiện bọn họ, chiếc bè con lừa đen chỉ, một lão nhân áo đen đột nhiên hét to, tóc đen trên đầu dựng thẳng - Rốt cục để lão phu tìm được ngươi! . 

Chu Hằng nhìn lại con lừa đen, con lừa đen thì nhếch miệng cười, nói: - Bổn tọa làm việc thiện thiên hạ, tránh không được bị người sùng bái! .

- Như thế nào ta cảm thấy hắn phẫn nộ muốn ăn ngươi đi? . 

- Ảo giác, nhất định là ảo giác! Con lừa đen lắc đầu liên tục, sau đó giơ giơ chân đối với phía trước - Phương lão đầu, không cần cảm ơn bổn tọa, bổn tọa làm việc tốt chưa bao giờ cầu hồi báo! . 

- Cảm ơn? Ánh mắt lão nhân áo đen như phun ra lửa - Con lừa đê tiện, hôm nay lão phu dù chết cũng phải chém ngươi! . 

- Con lừa, ngươi rốt cuộc làm chuyện gì, khiến lão nhân kia cũng không quản tánh mạng cũng phải làm thịt ngươi? Chu Hằng hỏi.

Con lừa đen cười hắc hắc, nói: - Cũng không phải đại sự gì! Năm đó Phương lão đầu tìm được một gốc linh dược, bổn tọa muốn mượn để đánh giá, lão nhân này chết sống không chịu, bổn tọa hạ thuốc hắn, để hắn ôm bụng ba ngày! . 

Cái này tuy rằng mất mặt, nhưng dường như cũng không phải thâm cừu đại hận đi? 

... Cái kia, bổn tọa hạ thuốc phân lượng nặng một chút, thời điểm Phương lão đầu đi nhà xí dường như không đứng vững, cắm đầu xuống đó thì phải! Con lừa đen lại ấp a ấp úng bổ sung. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.