Ép Khô Nam Phụ

Quyển 4 – Chương 36: Game online thực tế ảo (13) chỉ cần là đàn ông sẽ lập tức hiểu ngay




Editor: Dương Gia Uy Vũ

🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿

Dung Ly thở dồn dập, ngón tay thon dài như có như không nhẹ vỗ về tai mèo của cô, một bàn tay khác gãi gãi đuôi mèo, trên mặt là vui sướng tràn trề tình dục thoả mãn sau khi tình cảm mãnh liệt qua đi.

"Mèo con, muốn ăn tinh dịch của chủ nhân nữa không?" Thanh tuyến hơi khàn, đôi mắt hoa đào xinh đẹp đầy mê say.

Hai chân Mộc Khanh Khanh phát run, miệng hoa huy*t ở nơi riêng tư ào ào chảy ra toàn là các loại chất lỏng dâm dịch hỗn hợp, rất muốn thốt ra lời lẽ chính đáng kiên quyết phủ nhận, nhưng trong miệng lại không có tiền đồ phát ra âm thanh non nớt dính người tê dại: "Không, không cần --"

Lời vừa ra khỏi miệng, Mộc Khanh Khanh liền nhận ra không thích hợp, âm thanh non nớt mềm mềm mại mại này là cự tuyệt chỗ nào! Rõ ràng là một loại cầu hoan khác thì có. Lập tức gắt gao mím chặt môi, không dám mở miệng nói chuyện nữa.

"Ai không cần? Mèo con đang nói chuyện với ai đó?" Hiếm khi được nhìn thấy dáng vẻ nhuyễn manh này của Mộc Khanh Khanh, Dung Ly thật hận không thể dung nhập cô vào trong xương cốt mình để yêu thương. Dễ như trở bàn tay ôm cô đang xụi lơ trên giường vào trong lòng ngực, bá đạo ôm lấy thân thể trần trụi bóng loáng của cô, mang ám chỉ xoa xoa mông thịt ngạo nghễ của cô.

"Mèo... Là mèo con xin chủ nhân... Mèo con mệt mỏi quá..." Mộc Khanh Khanh mềm mại dùng đầu nhẹ cọ vào vòm ngực dày rộng của hắn, thanh âm ngọt ngào ngoan ngoãn, nhưng ở ngay góc độ hắn không nhìn thấy, trên mặt cô lại là vẻ phẫn hận.

Chờ đến khi mình có năng lực quật khởi phản kháng lại lần nữa, nhất định sẽ đè Dung Ly lên giường, sau đó cho hắn thay những bộ đồ tình thú dâm dãng mười tám cộng, lại như vậy như vậy thao khóc hắn! Thao nát hắn!

"Em nói xem, em là một sự tồn tại chân thật ư?" Một câu không hề để ý, tựa như chỉ là lời nói đùa mà Dung Ly thuận miệng nhắc tới, tay hắn chưa từng dời khỏi mông thịt tròn trịa, còn không đứng đắn mà vuốt ve, chỉ là hai tròng mắt hắn lại là một màu đen tối. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu. Dù Mộc Khanh Khanh không nhìn thấy được cảm xúc trong mắt hắn nhưng cũng có thể đoán được phần nào.

Lúc này hai người chặt chẽ tương dán, tất cả đều không hẹn mà cùng mà lựa chọn dùng bề ngoài bình tĩnh không gợn sóng để che giấu nội tâm sóng gió.

Không khí trong nháy mắt đọng lại, phong cảnh kiều diễm trong mơ lần đầu tiên trở nên nghiêm túc.

Đánh vỡ sự yên lặng này là Mộc Khanh Khanh, rúc vào trong lòng ngực Dung Ly, há mồm cắn một ngụm lên cơ ngực cứng rắn của hắn, ngữ khí căm giận: "Không phải thật mà anh còn thao nhiều lần như vậy?"

Sau đó, Mộc Khanh Khanh rõ ràng cảm giác được, thân thể trần trụi đang thân mật tương dán cùng mình trở nên cứng đờ.

Sau kinh ngạc chấn động lòng người qua đi chính là mừng như điên, Dung Ly há miệng, hầu kết không tự giác lăn lộn, "Em, em --"

Lời còn chưa dứt, tất cả cảnh tượng và nhân vật trước mắt đều đột nhiên trôi đi, là Dung Ly bị người từ thế giới hiện thực đánh thức!

...

"Tốt nhất là cậu nên cho tôi một lý do." Ánh mắt Dung Ly nặng nề nhìn người nào đó vừa mới phá cửa mà vào, cặp mắt hoa đào vốn bẩm sinh đa tình giờ lại không thấy một chút ý cười, khủng bố âm trầm vô cùng.

"(⊙o⊙)..." Cả ngày lạnh giọng tàn khốc đốc thúc khiển trách bọn họ điều tra virus trong trò chơi chẳng phân biệt ngày đêm, vậy mà Dung thiếu hắn, đã giữa trưa rồi mà còn nằm trên giường ngủ, quả nhiên là tội ác tàn khốc đã cắm rễ rất sâu vào nhà tư bản hung tàn rồi.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Người nào đó vừa đến trong lòng bi thương vô cùng, bất tri bất giác cảm thấy từng đợt sát ý nóng nảy đánh úp lại, mắt thấy hung thần nào đó đã ẩn ẩn muốn bạo phát, vội vàng mở miệng giải thích, ý đồ cứu lấy mạng nhỏ của mình: "Công, công ty game kia vừa mới truyền tin tức đến..."

Sắc mặt của Dung Ly rốt cuộc cũng hơi hòa hoãn, ý bảo người nào đó mới vào đang cúi đầu tiếp tục báo cáo công việc.

Sợ Dung thiếu vừa mới tỉnh ngủ, đầu óc hỗn loạn không thể nghe rõ nội dung, vật thể nào đó tiến về phía trước hai bước, muốn đứng trước giường báo cáo.

Nhưng anh ta vẫn chưa tới gần vài bước đã bị vẻ mặt tàn khốc của Dung Ly ngăn cản, "Dừng lại! Đừng tới đây!"

Hương vị và dấu vết nào đó quá nồng, chỉ cần là đàn ông sẽ lập tức hiểu ngay...

Mỗ vừa tới không rõ chân tướng lại lần nữa bị đả kích, trong lòng là các loại tiểu biểu tình u oán thổi qua. Từ một tháng trước Dung thiếu đột nhiên nổi điên tới nay, Dung thiếu thông minh đáng yêu lại hoạt bát của anh ta đã không thấy tăm hơi đâu nữa, thay vào đó chính là Dung ác ma tàn khốc vô tình chỉ biết áp bức người dưới, thường xuyên tức giận nổi bão, hiện giờ lại còn học được ghét bỏ trắng trợn, mặc dù nửa tháng trước, số lần nổi điên vung roi chợt giảm, nhưng vẫn còn kém một đoạn siêu siêu lớn so với Dung thiếu trong lòng anh ta.

Trong lòng u oán tích tụ, mỗ vừa tới cũng không dám chậm trễ nửa phần, trong miệng thao thao bất tuyệt không ngừng: "Công ty game 《 Nghịch Vận 》 gây áp lực với chúng ta, trước đó vài ngày cũng đã thả ra. Vừa mới nhận được tin tức, bộ phận kỹ thuật nói là đã có thể khôi phục được virus trò chơi, công ty game cũng tỏ vẻ có thể khôi phục lệnh virus." Lặng lẽ ngẩng đầu liếc nhìn Dung Ly một cái, lén lút lau mồ hôi lạnh vì mình, mỗ vừa tới sau khi có đủ dũng khí lại run run mở miệng nói: "Chỉ là..."

Dung Ly rùng mình, tâm tình vừa mới sung sướng lại lần nữa bị treo lên, "Chỉ là cái gì?"

"Chỉ là -- chỉ là virus kia giống như đang ở trạng thái ngủ say." Có lẽ cũng biết lời này của mình có bao nhiêu không thể tưởng tượng, mỗ vừa tới lại ấp a ấp úng cố hết sức giải thích: "Chuyện là... Công ty game nói, gần đây chương trình virus kia bị thôi miên (?) a không, không... Là bị, không đúng không đúng, hẳn là số liệu của chương trình virus vẫn chưa được kích hoạt... Đại khái có lẽ là loại tình huống này. QAQ."

Nghe xong lời anh ta nói, Dung Ly mới thật sự thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn nghĩ, hắn biết nguyên nhân vì sao cô ấy ngủ say.

Khóe miệng hơi vểnh lên, rốt cuộc cũng đợi được đến lúc mây tan sương tạnh, tâm trạng nặng nề áp lực vùng vẫy suốt một tháng rốt cuộc cũng mất đi.

...

"Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ một, tiến vào mộng cảnh của Dung Ly trong thế giới hiện thực, hấp thu lượng lớn tinh dịch. Đạt được phần thưởng nhiệm vụ: 【 Sủng Vật 】- một nhân vật mới trong 《Nghịch Vận》."

"Lượng tinh dịch ký chủ hấp thu là 120%, vượt mức hoàn thành của nhiệm vụ, hệ thống tự động xác định chỉ tiêu thăng cấp nhân vật của ký chủ trong《 Nghịch Vận 》: 【 Nồng Độ Tình Yêu 】."

"Tuyên bố nhiệm vụ hai, ký chủ ở trong trò chơi 《 Nghịch Vận 》, thăng cấp nhân vật mới đạt đến cấp 100.

Phần thưởng nhiệm vụ hai: Một thân thể ở thế giới hiện thực của nhiệm vụ công lược lần này."

Một chuỗi dài âm thanh nhắc nhở của hệ thống không ngừng vang lên trong đầu, Mộc Khanh Khanh lại chỉ chú ý đến một điểm: 【 Nồng Độ Tình Yêu 】? WTF?!

"【 Nồng Độ Tình Yêu 】 là cái gì?" Thanh âm lạnh lẽo đủ để hình dung ra độ ấm tâm tình của Mộc Khanh Khanh lúc này.

Nhưng hệ thống lại bất vi sở động, vẫn là thanh âm máy móc không chứa tình cảm như cũ: "Số lần và phương thức làm tình."

"Nói cách khác: Tôi phải dựa vào số lần và phương thức áp đảo Dung Ly để thăng cấp nhân vật trò chơi?!"

Hệ thống không hề do dự, dứt khoát trả lời: "Phải."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.