Đạo Chu

Chương 32: Con rối sư




“Không, không có gì...” Cả người Sakura toát ra cả mồ hôi lạnh. Cứ nghĩ đến cảnh cả cơ thể đều nhung nhúc côn trùng thì thân mình Sakura rùng mình một cái. Cô nhóc cố gắng ngơ ngơ cái đầu đem ý nghĩ ghê tởm này ném đi.

“Ô” Một cái đầu trắng và một đôi mắt cá chết xuất hiện đằng sau lưng hai người Naruto và Sakura khiến cho cả hai giật mình. Cả hai quay ra thấy được Kakashi đưa chào hỏi bọn họ làm cho bọn họ cạn lời. Thực không còn gì để nói với cái cách chào hỏi này.

“Vậy thì bắt đầu luôn trận đấu tiếp theo vậy!” ở dưới đài, Gekkou gật gù như kẻ ngủ gật mở miệng nói.

“Thầy... Kakashi!” Sakura giật mình vội vã hô lên.

“Hơi lâu thưa thầy!?” Naruto nhún nhún vai. Hắn chỉ chần chờ một lúc sau đó thở ra một hơi dài: “Sasuke, cậu ta vẫn ổn chứ?”

“Chà không sao đâu! Giờ nó đang nằm trong phòng y tế rồi!” Hatake Kakashi đưa tay lên gãi gãi quả đầu trắng của mình. Tuy nhiên trong đồng hắn lại nghĩ: “Nhưng dưới sự giám hộ của ANBU...” Sasuke không sao làm cho Sakura thoáng thở ra một hơi dài.

“Di!” Naruto ôm hai tay trước ngực lẳng lặng nhìn về phía trên tấm màn hình to. Ở trên đó có ghi Tsurugi Misumi và Kankuro. Đôi mắt Naruto lập tức híp mắt nhìn về phía tên thiếu niên tóc đen có đeo con rối ở sau lưng. Ánh mắt Naruto híp lại càng sâu quan sát về người này.

“Trận đấu thứ ba bắt đầu!” Thấy được hai thí sinh không có ý kiến gì, Hayate Gekkou nhếch khoé miệng hô ra khẩu hiệu.

Misumi là một người thanh niên cao lớn đeo băng trán làng Lá. Trùm đầu và che mặt chỉ để lộ đôi mắt hẹp dài và cọng kính to tròn. Dù trận đấu đã bắt đầu rồi nhưng người thanh niên vẫn không có ý định tấn công mà đứng nơi đó nói: “Ta khác với tên Yoroi. Ta sẽ không bất cẩn như hắn đâu nói cho mà biết trước thế. Ta mà tung đòn là coi như xong chỉ có nước đầu hàng mà thôi! Trận đấu này sẽ kết thúc nhanh thôi!” Giọng nói đầy tự tin.

“Nói vậy thì phải...” Kankuro trực tiếp lấy ra con rối được quấn kỹ bằng vải trắng. Hắn cười tiếp tục khiêu khích đối phương: “xử lý gọn nhẹ cho vừa ý ngươi!”

“Tưởng ta đứng yên cho ngươi làm vậy sao!?” Bàn chân dẫm mạnh trên mặt đất, thân hình Misumi bắn thẳng về phía trước bàn tay vung lên công kích mạnh về phía Kankuro. Miệng quát lớn: “Tiên hạ thủ vi cường!”

Bang!

Tiếng va đập vang lên tuy nhiên Kankuro sau đó ngạc nhiên kinh hãi hô lên: “Cái gì!?” Thân thể Misumi giống như không có xương sống trực tiếp giống như con rắn trực tiếp cuốn lấy thân thể Kankuro đem hắn khoá chặt lấy. Tình cảnh này, Misumi chẳng khác nào một con rắn khổng lồ quấn lên cơ thể Kankuro đem cả cơ thể Kankuro thiết chặt lại.

“Để thu thập thông tin, ta đã cải tạo cơ thể mình để có thể chui vào mọi ngõ ngách. Nhờ việc sử dụng chakra ta có thể tự do điều khiển thân thể thao túng từng phần một...” Giọng nói tràn đầy tự tin vang ra phía sau lưng Kankuro: “Cho nên có thể sử dụng cơ thể siết chặt đến khớp xương ngươi vỡ vụn. Ngươi mà không đầu hành thì ta sẽ siết mạnh hơn nữa đấy!” Ánh mắt Misumi thoáng nhìn về phía con rối cuốn trong vải nói: “Tuy không biết ngươi xài loại vũ khí nào nhưng cơ thể bị thế này thì có làm gì cũng vô ích. Cứ thử giở trò gì xem... ta sẽ không chờ người đâu hàng nữa mà trực tiếp vặn gãy cổ ngươi liền. Còn không mau đầu hàng đi!”

“Hehe...” Trên mặt Kankuro nở nụ cười khinh miệt: “Còn nếu ta không thích thì sao?”

“Ngươi muốn chết!” Misumi giận dữ quát mắng.

“kẻ chết chính là ngươi...” Kankuro không sợ hãi mà trực tiếp đáp lại bằng lời khiêu khích.

Trên trán Misumi theo đó lập tức nổi lên gân xanh. Hắn trực tiếp sử dụng lực mạnh mẽ. Một tiếng rắc gẫy vang lên, Misumi cười nhạt nói: “Hừ... tên ngốc!”. Thấy cái cổ đang đong đưa, Misumi có chút chảy mồ hôi hột: “Mình hơi mạnh tay làm hắn chết mất rồi!”

“Vậy thì tới lượt ta!” Đột nhiên cái đầu Kankuro quay lại để lộ khuôn mặt kinh dị.

“cái gì!?” Misumi giật mình hô lên. Ngay khi hắn chưa kịp phản ứng thí quần áo Kankuro đã rách nát để lộ ra con rối ở bên trong. Thì ra nãy giờ đánh với Misumi chẳng qua là con rối của Kankuro mà thôi. Con rối trực tiếp để lộ ra thân hình bằng gỗ, mấy cái tay gỗ như xúc tu cuốn chặt lấy thân thể Misumi làm hắn không thể động đậy.

Từ con rối được bọc trong vải xuất hiện Kankuro thoát ra. Trong tay hắn xuất hiện mấy cái dây chakra nối với con rối. Giọng nói Kankuro tràn ngập khiêu khích: “ta mà bẻ xương ngươi có lẽ càng giòn hơn chứ gì? nhưng ta lại định bẻ gãy cổ ngươi kia!”

“Đừng... đừng... ta đầu hàng!” Misumi vội vã hô lên với vẻ mặt hoảng sợ.

“Vì đối phương không thể đánh tiếp nữa nên...” Đầu Gekko liên tục lắc lắc, hai tay đút vào túi quần nói: “Người thắng là Kankuro!” Vừa nói hắn vừa ngẩng đầu nhìn về phía mọi người: “Được rồi, tiếp theo sẽ là trận đấu thứ tư!”

“Tới cậu rồi, Sakura!” Uzumaki Naruto ôm ngực, hắn nhìn về phía chiếc bảng đang hiện lên mấy cái tin. Khoé miệng Naruto hơi kéo lên sau đó nhún nhún vai rồi nói: “Cố gắng hết mình đi. Tận lực làm đến nơi là được. Thắng thua không quan trọng, quan trọng cậu đã đánh hết mình.”

Haruno Sakura ngạc nhiên nhìn về phía bảng thông tin. Ngay ở cách đó không xa, Yamanaka Ino cũng ngẩng đầu nhìn về phía tấm bảng thông báo. Ở trên đó có ghi mấy chữ khá to Haruno Sakura và Yamanaka Ino cho thấy hai người trở thành đối thủ trong lần này.

Hai ngươi đứng ở dưới đó hàn huyên một hồi rất lâu mới đánh một trận. Trận chiến kéo dài đến mười phút mới kết thúc. Mà cả hai đều vào thế hoà không có bất cứ ai thắng cả. Thực sự trận đấu này làm người xem không dậy nổi bất cứ hứng thú nào. Cuối cùng, hai người cùng đấm vào nhau một quyền khiến cả hai gục ở trên sàn đấu.

Naruto sử dụng thuật thuấn thân vọt tới trên đài. Hắn bế lên Sakura tiến tới khán đài. Lúc này, Sakura thoáng thấy được khuôn mặt Naruto. Trong gió bay phấp phới, mái tóc vàng khẽ mở để lộ ra khuôn mặt đẹp trai. Làn da tái nhợt có vẻ bị bệnh làm cho người thương tiếc. Sakura thoáng trong chốc lát thất thần. Cô nàng vội vã mở miệng nói: “Naruto, để mình xuống dưới là tốt rồi!”

“Cậu suy nghĩ nhiều rồi!” Naruto đưa tay ra, hai bàn tay cậu phát ra chakra. Một loại chakra tràn ngập sinh mệnh tiến vào cơ thể Sakura đem vết thương trên cơ thể cô nhanh chóng chữa lành.

“Loại chakra này... tràn ngập sinh mệnh là chakra gia tộc Uzumaki sao?” hatake Kakashi nghi ngờ thầm nghĩ. Hắn theo thói quen đưa lên gãi gãi đầu sau đó cười nói: “Giống như thầy quên mất là Naruto cũng có chút y thuật trong người đây!”

“Temari và Tenten!” Trên bảng xuất hiện hai cái tên làm cho Naruto ngạc nhiên. Ngay sau đó trận đấu không lâu với chiến thắng thuộc về Temari. Cô nàng này sử dụng quạt làm phong độn vô cùng mạnh mẽ. Các loại nhẫn thuật phong độn gần như thuấn phát mỗi khi vung cây quạt lên. Đặc biệt là Tenten chỉ biết sử dụng ám khí mà thôi. Mặc dù thực lực Tenten cũng không yếu, ám khí xuất thần nhập hoá nhưng Temari khắc chế cô nhóc gắt gao.

Thân thể Tenten dựng trên cây quạt khổng lồ và nụ cười tràn ngập chiến thắng của Temari làm cho Rock Lee tràn ngập tức giận. Khi mà cậu nhóc nhảy xuống dưới mặt đất thì Temari cũng cảm nhận được trực tiếp đem Tenten ném về phía Rock Lee khiến cậu phải đưa tay ra đỡ.

“Bắt tốt lắm!” Temari cười khiêu khích.

“Ngươi làm gì vậy hả!?” Bàn tay Lee nắm chặt lại, hắn giận dữ quát lên: “Trận đấu này đâu cần phải đánh cho tới chết chứ!?”

“Câm ngay!” Temari tràn ngập khiêu khích nói: “mau đem kẻ bại trận đó biến khỏi đây ngay!”

Lời nói khiêu khích làm cho Rock Lee tràn ngập tức giận. Thân mình phóng về phía trước. Ngay sau đó Lee tung ra một cú đá đồng thời Temari cũng không hề ngồi yên mà sử dụng cây quạt như vũ khí của mình.

Phanh!

Trong thoáng chốc cú va chạm lại làm cho bụi đất tản ra. Một thân ảnh đứng chắn ở giữa đem hai người ngăn cản. Bàn tay hắn trực tiếp đưa lên chắn lấy bàn chân Rock Lee cùng với bàn tay đưa ra trực tiếp giữ lấy cây quạt sắt khổng lồ. Giọng nói bình thản nói: “Rock Lee, đúng không? Tôi biết cậu lúc này rất tức giận nhưng ninja làng Lá chúng ta cũng không cần nhỏ mọn như vậy. Người khác sẽ nhìn gì về làng Lá hơn nữa cậu muốn bị loại sao?” Vừa nói hắn quay ra nhìn về phía thiếu nữ tóc vàng nói: “Tiểu thư xinh đẹp, cô có thể cất vũ khí vào rồi chứ? Cô đã là người thắng cuộc!”

“Thật là nhanh!” Đám người ở đây không hẹn mà cũng nghĩ đến một ý kiến.

Uzumaki Naruto lại sử dụng thuật thuấn thân lên trên đài của mình. Trước khi đi hắn không quên cho Temari một cái nháy mắt. Kakashi thấy vậy sờ sờ đầu nói: “Xem ra bọn nhỏ bây giờ yêu đương so với làm ninja còn có hứng thú hơn!?”

“Na... Naruto!?” Cô nhóc mắt trắng nắm chặt nắm đấm đặt ở ngực khẽ nhìn về phía hai người Naruto và Temari.

“Uzumaki Naruto và Inuzuka Kiba!” Uzumaki Naruto đột nhiên hô lên một tiếng và nhìn thấy mấy cái chữ này ở trên bảng. Hai hàng lông mày hắn lại nhăn càng sâu. Hắn thấy được Inuzuka Kiba tràn ngập sức sống phóng xuống đài.

Bàn tay hắn đưa lên hướng về phía Naruto tràn ngập khiêu khích: “Naruto, tôi biết cậu rất mạnh. Tuy nhiên trận đấu này, tôi chắc chắn sẽ thắng cậu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.