Đạo Chu

Chương 13: Lỗi đau trong tim Naruto




Hơn nửa giờ sau, bốn người đi vào nhà Tazuna nhìn thấy con gái Tazuna là Tsunami, ba người Naruto cũng không tính toán đi quấy rầy. Họ quay về hỏi Tazuna muốn cái phòng giúp Kakashi băng bó lên.

“Tỉnh!? Em còn tưởng rằng chí ít nhất phải hai ba ngày đâu.” Ở thời điểm băng bó xong, Naruto liền phát giác Kakashi tỉnh. Hiện tai, Naruto nhìn Kakashi giống như xác ướp nói: “Nghỉ ngơi tốt đi, tên Zabuza còn đến ngươi tới đối phó đâu.”

“Xem ra em đã phát hiện, Naruto!” Kakashi buồn bực mở miệng nói: “Trong thời gian ngắn là không có biện pháp.” Hiện tại Kakashi khôi phục lười biếng bộ dáng che lại mắt trái, bất đắc dĩ nói.

“Cái gì... thầy Kakashi và Naruto nói gì vậy!?” Sakura vẹ mặt kinh ngạc hỏi: “Zabuza không phải đã chết rồi sao!? Hắn không phải bị ninja làng Sương Mù đem đi sao? Tại sao hai người lại nhắc đến hắn!?”

Naruto khoanh tay lại trước ngực nhàn nhạt nói: “Vừa rồi, người kia vốn không phải ninja làng Sương Mù gì. Hắn rất có thể là đồng đội của tên Zabuza đó.”

“Cái gì!?” Sakura vội vã hô lên. Bàn tay cô nàng run run đặt ở miệng mình hỏi: “Vậy tại sao...”

“Tại sao không vạch trần hắn ta sao!?” Naruto nhàn nhạt liếc mắt nhìn về phía Sakura sau đó quay ra nhìn về phía Hatake Kakashi: “Thầy Kakashi lúc đó chẳng qua là con hổ giấy mà thôi. Hơn thế nữa, chúng ta còn có cố chủ phải bảo vệ lại không rõ thực hư đối phương. Đem thân phận đối phương vạch trần tốt sao!?”

“Việc này!?” Cô nhóc Sakura đặt tay ở miệng cúi đầu trầm tư suy nghĩ.

“Hiện giờ ưu thế chúng ta là thầy Kakashi. Chỉ cần thầy bằng tốc độ nhanh nhất khôi phục là được phải biết rằng Zabuza chịu thương không thể so ngươi nhẹ.” Nói Naruto liền đứng dậy rời đi, hai người Sakura và Sasuke chần chờ một lúc sau đó cũng nhanh chóng rời đi lưu lại Kakashi một người ở trong phòng nghỉ ngơi.

“Phải rồi, bác có cái gì ăn không.” Rời khỏi phòng, Naruto hướng Tazuna hỏi. Hôm nay xuất hiện vấn đề chiến đấu với cường độ cao hơn nữa còn chưa có ăn trưa lên Naruto khá là đói.

“Ân.. Nga” Tazuna nghe thấy vậy cũng hô lên. Hắn phục hồi lại tinh thần sờ sờ bụng quay đầu nhìn con gái hỏi: “Con gái, ngươi nhanh lên đi chuẩn bị điểm đồ vật ăn.”

“Nhanh lên rời đi đi! Các ngươi không phải đối thủ của Gatou!. Nếu lưu lại các ngươi đều sẽ chết.” Một cái thằng nhóc mang theo mũ đứng ở cửa phòng bếp nhìn ba người Naruto nói. Nhìn lướt qua thằng nhóc, Naruto làm lơ hắn đi về phía phòng bếp, Sasuke cũng khẽ liếc thằng nhóc rồi làm lơ.

“Các ngươi sẽ chết.” Thấy Naruto cùng Sasuke căn bản làm lơ chính mình, Inari giận dữ lớn tiếng quát lên.

“Sasuke.” Vốn dĩ Sakura có chút không biết làm sao nhìn về phía Sasuke cùng Naruto.

“Ninja, phải có giác ngộ bỏ mạng.” Vốn dĩ Naruto đem ánh mắt tập trung ở đồ ăn liền nhìn lướt qua Sakura, cô nàng đang trong tình trạng rối rắm, hắn thuận miệng nói. Lúc sau liền làm lơ bọn họ, đối trước mắt đồ ăn triển khai cường công mà Sasuke thì từ đầu đến cuối đều không có nói một lời cũng đối trước mặt đồ ăn tiến công.

“Ta nói các ngươi không rời đi đều sẽ bị Gatou giết chết!!” Vốn dĩ vẻ mặt Inari đã đen lại khi thấy ba người nói vậy lại thấy ba người đều làm lơ chính mình hét lớn. Trừ bỏ Sakura có chút lo lắng nhìn Inari liếc mắt một cái, Sasuke cùng Naruto chỉ có nhấm nuốt thanh

“Được rồi, Inari không cần lại náo loạn. Bọn họ rất mạnh bằng không ngươi liền không thấy được ông ngoại.” Tazuna vội vàng cười hồi đáp, sờ sờ đầu Inari.

“Bang!” bất chợt, Inari trực tiếp đem tay Tazuna chụp bay, đôi mắt có chút đỏ lên nhìn Naruto cùng Sasuke đang thong thả ung dung gặm đồ ăn, kêu lên: “Các ngươi đều sẽ bị Gatou giết chết! Liền cha mạnh như vậy đều không phải đối thủ của Gatou, bọn họ chỉ là lũ nhóc lớn hơn ta không bao nhiêu mà thôi sao có thể là đối thủ của Gatou. Các ngươi đều sẽ chết!” Nói xong lời cuối cùng, Inari bắt đầu chảy nước mắt liên tục, thằng nhóc vội xoay người liền muốn chạy trốn. Bất chợt Naruto xuất hiện sau lưng Inari, một bàn tay nâng thẳng thằng nhóc lên, ánh mắt lạnh lẽo đánh giá khuôn mặt với đôi mắt đỏ bừng của Inari. Thằng nhóc hét lên và dãy dụa liên hồi: “Buông ta ra!”

“Phanh!” Đối với Inari đang giãy dụa trên tay mình, Naruto không có cảm xúc tốt gì trực tiếp ném hướng một bên, ngồi trở lại tiếp tục ăn đồ ăn trước mắt. Bộ dạng này lạnh lùng đến cực điểm.

“Con có bị đau không, Inari?” Mẹ thằng nhóc vội vã chạy tới nâng lên thằng nhóc, vẻ mặt quan tâm nhẹ nhàng vỗ về.

Nhìn lướt qua, đẩy ra mẹ nâng, thằng nhóc tưởng muốn đi ra ngoài thì âm thanh rét lạnh Naruto đã truyền vào tai thằng nhóc: “Ngươi đi ra ngoài một bước, ta không ngại đưa ngươi đi gặp cha ngươi.”

Một bên nhìn Sakura có chút nhìn không được mở miệng nói: “Naruto, ngươi thật quá đáng đi.”

Không để ý đến, Naruto lo chính mình ăn trước mắt đồ ăn mà Sasuke từ đầu đến cuối đều không có ngẩng đầu một cái xem Inari chỉ là lẳng lặng ăn đồ ăn. Nhìn hai người làm lơ chính mình, Sakura có chút bất đắc dĩ hung hăng cắn một ngụm đồ ăn.

Cuối cùng một chút đồ ăn nuốt vào, mắt Naruto nhìn Inari đứng ở cạnh cửa thấy được thằng nhóc đang nhìn chằm chằm vào chính mình. Giọng nói Naruto mang theo giễu cợt và cái đầu hắn cũng hơi nghiêng lên khiêu khích: “Ngươi cho rằng chính mình thực bi thảm?”

“Xem ngươi ánh mắt, ta xem ra chưa nói sai.” Thấy Inari trầm mặc không nói, Naruto cũng liền tiếp tục nói tiếp nói: “Cha sao? Chết? Buồn cười.” Nói xong lời cuối cùng, Naruto nhịn không được cười ra tiếng tới.

“Naruto! Ngươi thật quá đáng đi!” Vốn dĩ vẫn luôn nghe Sakura tức giận hô lên. Ở nàng xem ra, Naruto đích xác quá phận.

“Quá phận sao...” Nói đến này, Naruto nhìn lướt qua Sakura, trong mắt lạnh lẽo mang theo lãnh đạm làm cho cái đầu nóng Sakura cũng nhanh chóng nguồi lạnh. Bọ dạng này làm Naruto nở một nụ cười khiêu khích: “Cũng đúng, theo ý của ngươi, ta hình như hơi quá mức. Thế nhưng ngươi nghĩ hay không tổ đội chúng ta giống như trừ bỏ ngươi ở ngoài, mỗi người cũng không giống ngươi như vậy còn có thể làm nững với mẹ mình.” Nói xong Naruto lại quay ra nhìn về phía cửa xổ, trời xanh mấy trắng hiện trước mặt hắn.

Lấy lại tinh thần Naruto cúi đầu nhìn đôi tay chính mình, giọng nói mang theo buồn bã: “Sakura, ta cùng Sasuke, thậm chí thầy Kakashi trải qua, ngươi chưa từng trải qua, ngươi không có hiểu. Từ khi sinh ra đến nay ta chưa từng gặp mặt cha mẹ mình mà có lẽ ta cũng chưa từng bao giờ muốn gặp họ. Ta muốn chỉ là một cuộc sống bình thản an bình mà thôi. Ta không cần cha mẹ chỉ cần sống như trẻ mồ côi khác trong làng nhưng tại sao những người đó lại dùng ánh mắt đó nhìn ta, lại đối xử với ta như vậy!?” Naruto đưa tay nhẹ nhàng sờ lên bụng mình, trong ánh mắt loé lên oán hận thoáng qua.

“Naruto!” Trừ bỏ Sasuke ở ngoài, không có người phát giác được cỗ hận ý sâu đậm này. Vì Sasuke cũng cảm nhận được Naruto là đồng loại của mình.

“Ha hả, thằng nhóc ngươi so với ta còn có hắn may mắn.” Nói Naruto nhìn thoáng qua Sasuke tiếp tục nói: “Ít nhất ngươi còn có quan tâm mẹ ngươi cùng ông ngoại.”

Naruto cũng không để ý tới bọn họ, xem nhiều phiền lòng. Ngày hôm sau, Naruto đã sớm bị Kakashi gọi dậy nghe nói vì đối kháng Zabuza đột kích mà phải đối bọn họ tiến hành đặc huấn. Kakashi chống cây gậy gỗ trong tay đi tập tễnh dẫn theo đám người Naruto đi về phía rừng cây.

Nhìn chung quanh đều là đại thụ che trời Sasuke có chút khó hiểu hỏi “Thầy Kakashi, thầy dẫn chúng em tới nơi này tiến hành cái đặc huấn gì a? Thấy thế nào thì nơi đây cũng chỉ có cây cối mà thôi không thích hợp cho tập huấn đi!”

Kakashi liếc mắt nhìn Sasuke một cái không có trả lời mà chỉ lặng lặng nói: “Các em đều hẳn đã có thể tinh luyện chakra đi! Như vậy các ngươi ai có thể nói cho ta chakra rốt cuộc là cái gì đâu?”

“Cái này em biết!” Sakura là người có thành tích lý luận ưu tú nhất lớp lập tức giơ lên tay tới, chỉ cần cơ hội có thể ở trước mặt Sasuke biểu hiện, cô nàng đều sẽ không bỏ qua “Chakra chính là năng lượng tinh thần cùng năng lượng thân thể dung hợp hoàn mỹ sinh ra một loại năng lượng. Nó là nơi năng lượng phát ra để thi triển nhẫn thuật, ảo thuật cùng thể thuật. Cũng có thể chế thành tuyến trạng buộc chặt đối thủ hoặc chặt đứt đều do chakra sở cấu thành vật chất. Chakra đơn giản tới nói là năng lượng sử dụng nhẫn thuật khi cần thiết. Mà loại năng lượng này đại khái tới từ 130 triệu tế bào cơ thể thông qua từng bước từng bước tế bào thu lấy năng lượng thân thể. Thứ hai năng lượng tinh thần bằng việc trải qua rất nhiều tu luyện, tích lũy kinh nghiệm mà rèn luyện. Nói cách khác, nhẫn thuật chính là thông qua sử dụng hai loại năng lượng thân thể và tinh thần dung hợp thông quá kết ấn thi triển ra tới.”

Kakashi gật gật đầu đồng ý: “Ân, Sakura giải thích chính xác. Các em tuy rằng đều đã tinh luyện chakra nhưng lại đều sử dụng không có hiệu quả. Điều này tạo thành một ít chakra không cần thiết lãng phí ở trong chiến đấu! Hơn nữa nếu đối chakra khống chế không tốt chẳng những sẽ ảnh hưởng nhẫn thuật uy lực, thậm chí có khả năng làm cho nhẫn thuật phóng thích thất bại! Mà mục đích lần đặc huấn này nhằm đề cao lực khống chế của các em đối với chakra!”

“Nước đến chân mới nhảy!?” Naruto thầm mắng trong lòng. Hắn sớm ở hai thứ leo cây và đạp nước đã sử dụng chakra. Chỉ trách Kakashi quá lười không có dậy bọn họ. Thế nên đến bây giờ Sakura cùng Sasuke chưa biết dùng chakra đi trên cây và đứng trong nước.

Kakashi chỉ chỉ chính cây đại thụ trước mặt mình nói: “Kế tiếp đặc huấn các em là leo cây! Nhưng không phải leo cây bình thường mà là không cần dùng tay leo cây. Tựa như như vậy!” Nói xong, đôi tay Kakashi kết một cái ấn sau đó như đi ở trên mặt đất giống nhau đi lên cây.

Naruto bất đắc dĩ nhún nhún vai quay về phía Kakashi nói: “Thầy Kakashi, em đã học được điều này từ lâu. Còn cần phải tu luyện đi!”

“Cái gì!” Sakura kinh ngạc hô lên, ngay cả Sasuke cũng ở bên ngạc nhiên nhìn về phía Naruto. Trong ánh mắt Sasuke thoáng qua một chút ghen ghét.

Kakashi vừa muốn định nói gì thì Naruto đã đưa tay lên ngắt lời nói: “Nếu thầy muốn nói em đi đạp nước gì đó thì dừng vì cái này em cũng biết rồi. Thầy có gì thực dụng có thể giao cho em. Nếu thầy không có vậy để em tự luyện tập đi vậy!”

“Naruto, đạp nước em cũng biết sao!?” Kakashi nheo mắt lại, vẻ mặt thoáng qua chút buồn rầu không vui. Hắn thở ra một hơi dài nói: “Vậy được rồi, em tự mình luyện tập đi!” Xem ra Kakashi không định giao cho Naruto bất cứ nhẫn thuật gì. Naruto cũng không thèm để ý mà xoay người tiến vào dựng dậm để lại hai người Sasuke và Sakura ở lại. Ánh mắt Sasuke biến càng thêm lạnh lẽo, mang theo không cam lòng cùng với chút ghen tị và hận.

Bước đến một khu vực rộng rãi, hai tay Naruto lập tức kết ấn, miệng khẽ nói: “Sử dụng thuật ảnh phân thân đi!”

Bùm, bùm... Những tiếng khói nổ vang lên. Từng ảnh phân thân phân ra phía ngoài. Khi xuất hiện mấy ảnh phân thân nhìn về phía nhau sau đó cả đám chia nhau ra tìm một chỗ riêng để luyện tập. Từ lúc đạt đượ ảnh phân thân, Naruto phát hiện ra được khi ảnh phân thân biến mất thì ký ức sẽ truyền đến bản thể. Thế nên những gì ảnh phân thân học được, hắn cũng học được. Nhược điểm ở chỗ ảnh phân thân biến mất cũng mang theo cảm xúc mệt mỏi cho bản thể.

Luyện tập hồi lâu, cả người Naruto nhễ nhại mồ hồi. Hắn thở ra một hơi phù khá dài sau đó nằm nhoài trên mặt đất. Đôi mắt không tự chủ nhắm lại được. Lúc này, Naruto cảm giác được cỏ cây mang lại cho hắn cảm giác bình yên. Cảm giác này thật thư thái thật tuyệt vời.

“Em trai, ngươi còn chưa tỉnh ngủ đi.” Một thân ảnh nho nhỏ xuất hiện trước mắt Naruto khiến cho thằng nhóc đang ngủ say mơ màng tình lại. Hắn cảm giác được má mình bị một bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vỗ lên. Khi mà tỉnh dậy, Naruto hốt hoảng lùi về phía sau cảnh giác nhìn về phía người thiếu nữ.

Đó là một người thiếu nữ rất đẹp hơn Naruto khoảng hai, ba tuổi. Thiếu nữ có mái tóc dài màu đen, làn da trắng như mơ đông và đôi mắt to màu nâu sẫm và một thân hình mảnh mai. Trên đôi chân dài trắng nõn đi một chiếc giày gỗ cao màu nâu nhạt và sơn móng tay cùng móng chân màu xanh lá.Thiếu nữ để mái tóc dài của mình thả lỏng rẽ sang hai bên ôm lấy khuôn mặt xinh đẹp. Trán cao, hàng lông mày như vẽ, mũi thanh cùng với đôi môi hồng hào. Bên ngoài mặc một bộ kimono màu hồng không tay với cạnh màu đỏ nhạt và được trang trí với những vòng xoáy màu mận dài tới mắt cá chân. Xung quanh eo của thiếu nữ là một đai lưng đơn giản được buộc trong một cái nơ. Trên cổ đeo một chiếc vòng cổ màu sậm.

“Ân, cái kia... em trai ngủ ở chỗ này sẽ bị cảm.” Thấy trường hợp có chút xấu hổ, người thiếu nữ mở miệng nói.

“Ân.” Naruto lên tiếng, nhìn trước mắt người thiếu nữ chưa nói cái gì.

“Cái kia, em trai, ngươi như thế nào ngủ ở chỗ này?” Người thiếu nữ bị Naruto xem đến có chút không được tự nhiên, tính toán đem lực chú ý của Naruto rời đi.

“Tu luyện.” Nhìn trước mắt người thiếu nữ, Naruto thất thần nói.

“Em trai, em là ninja sao?” Nói người thiếu nữ có vẻ tò mò nhìn Naruto nhưng tò mò cũng không phải thân phận Naruto mà nàng cảm giác được Naruto thực giống mình. Đó là một đôi mắt buồn mang theo sự cô độc cùng với mê mang. Trước đây nàng cũng từng như vậy.

Lắc lắc đầu, Naruto đem tầm mắt từ người thiếu nữ dời đi, thuận miệng nói: “Ân, chị ngươi ở hái thuốc sao?”

“Ừm.” Người thiếu nữ sửng sốt một chút sau đó gật đầu.

Nhìn lướt qua rổ thuốc tại tay trái người thiếu nữ, Naruto nói: “Thuốc trị thương, thân nhân chị hoặc bạn bè gì đó bị thương sao?”

“À. Ừm...” Người thiếu nữ nhẹ giọng nói, trong mắt thiếu nữ giống như có một thứ gì đó mà Naruto xem không hiểu nhưng Naruto cũng không tính toán hỏi nhiều.

“Em trai, ta phải đi.” Nói xong, người thiếu nữ sờ sờ Naruto kia kim sắc đầu tóc. Naruto cũng không có tránh đi, nhậm này đặt ở trên đầu. Hắn nghe được thiếu nữ nhắc nhở: “Sau này đừng ngủ ở nơi này cần thận bị cảm!”

“Chị gái xinh đẹp, chúng ta có thể gặp lại sao!?” Naruto chần chờ một chút sau đó đột nhiên lên tiếng nói. Thiếu nữ này thật xinh đẹp, đẹp đến mức khiến cho lòng Naruto có chút kinh động. Chính vì vậy mà Naruto không thể không mở lời. Hắn sợ rằng sẽ không còn được gặp thiếu nữ nữa.

“Có lẽ chúng ta còn gặp lại!” Người thiếu nữ không quay đầu khẽ trả lời Naruto. Tuy nhiên câu sau cũng làm cho Naruto chết đừng: “Còn nữa, ta là nam!” Người xinh đẹp như con gái tự xưng mình là nam mở miệng nhắc nhở rồi rời đi. Thân thể Naruto theo đó cứng lại, đôi mắt to nhìn về phía trước cho đến khi bóng hình khuất biến mất ở phía xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.