Cô Chủ Hào Môn Không Muốn Hot

Chương 33: Chương 33




Những người trong bộ phận hành chính cảm thấy rằng Lệ tổng của bọn họ có vẻ không thích màn biểu diễn như vậy cho lắm, chắc là họ đã chọc giận Lệ tổng rồi.
Mấy người họ nhìn nhau, và một trong số họ nói: "Nếu không thì chúng tôi sẽ quay về tìm kiếm và đổi sang một tiết mục khác ạ."
Đối mặt với vẻ mặt cẩn thận từng li từng tí của họ, cô lại không thể kiềm chế nổi trước cái bộ dạng thất vọng của bọn họ, vì vậy Tần Lệ im lặng một lúc.
Thật khó để từ chối các cô gái mà.
Thôi vậy.
"Biểu diễn cái đó đi."
Mấy người họ đã rất vui mừng.
"Lệ tổng, thật sự rất đơn giản đấy ạ, Lệ tổng hãy tin tưởng chúng tôi!"
"Đúng vậy, Lệ tổng chỉ cần giống như trứng phục sinh xuất hiện một lát là đã đủ bất ngờ rồi ạ!"
Họ biết rằng Lệ tổng rất bận, và họ không muốn để cô mất quá nhiều thời gian để tập luyện cùng họ, nên họ đã chọn một điệu nhảy rất đơn giản.
Tần Lệ hỏi: "Trang phục kia..."
"Tất nhiên trang phục của Lệ tổng sẽ khác với trang phục của chúng tôi rồi ạ!" Tất nhiên là đứng ở vị trí trung tâm thì phải nổi trội rồi! Phải đẹp hơn tất cả bọn họ! Phải là đẹp nhất!
Nghe thấy trang phục của cô sẽ khác với bọn họ, Tần Lệ thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì mọi người cứ thu xếp đi.

Sự kiện diễn ra vào đêm Giáng sinh đúng không? Tôi sẽ sắp xếp trước một chút thời gian để cùng diễn tập với các bạn.

Hi Hi, em giúp chị sắp xếp lịch trình nhé."
Hi Hi: "Vâng ạ, thưa Lệ tổng."
Mấy người trong bộ phận hành chính thỏa mãn mà rời đi.
Tần Lệ không hề tức giận, cô nhìn sang nhân viên của đoàn quay vừa rồi, sau đó cô tự an ủi bản thân trong lòng rằng không phải house dance nào cũng phải là dễ thương đâu, cũng có thể là cảm giác trưởng thành mà, phải không?
Trong vòng hai ngày, những người từ bộ phận hành chính đã đã gửi cho Hi Hi tổng thể kiểu trang phục trên sân khấu của Lệ tổng, để cô ấy có thể cho Lệ tổng xem.
Thấy Hi Hi nói rằng cô không có cảm xúc gì sau khi bức ảnh được gửi đến, Tần Lệ hỏi: "Đâu ảnh đâu? Chị xem qua nào."
Hi Hi ho nhẹ một tiếng, sau đó lấy hết can đảm cho Tần Lệ xem bức ảnh.
Tần Lệ lại thấy đau tim.
Quần áo của cô ấy khác với của họ, của họ là bộ đồ thủy thủ bình thường, còn của cô ấy là bộ đồ thủy thủ màu đen.
Và kiểu tóc chính là cái kiểu rẽ tóc hai bên buộc đuôi ngựa ấy.
Hi Hi không biết những cô gái trong phòng hành chính đang nghĩ gì, bộ đồ này mà bảo cô cho Lệ tổng xem, không phải đang muốn cô ấy bị ăn mắng đấy chứ?
Cô ấy cũng không biết sẽ như thế này mà!
"Chị Lệ, chị ổn không?"
Dĩ nhiên là không ổn rồi.
Tần Lệ sợ khi nhìn thấy những đôi mắt kia nên nhất thời đầu óc cô mơ màng mà đồng ý, cô nói với Hi Hi: "Không cần nói với bọn họ nữa.

Tới lúc đó cứ để bọn họ buộc tóc hai bên vậy."
Việc buộc tóc đuôi ngựa hai bên đối với cô là không có khả năng đâu nhé.
Cả đời này cũng không thể xảy ra được đâu.
**
Vào ngày diễn tập, các cô gái trẻ trong bộ phận hành chính cảm thấy vô cùng hào hứng khi nhìn thấy Tần Lệ.
Tần Lệ đi giày cao gót, giọng nói cô tràn đầy sức sống: "Các bạn nhảy trước đi, tôi muốn xem trước một lượt."
"Vâng thưa Lệ tổng!"
Tần Lệ thấy tất cả đều nhảy đẹp, ngay ngắn và tràn đầy năng lượng.
Trên thực tế thì không có cô tham gia thì cũng không có vấn đề gì cả.
Tần Lệ đã yêu cầu ê-kíp chương trình quay họ nhiều hơn.
Cô được bố trí lên sân khấu trong phần hai của bài biểu diễn, chủ yếu chỉ cần cô ghi nhớ một vài động tác và vị trí là được.
Bữa tiệc sẽ diễn ra vào ngày kìa, và sẽ có hai ngày để diễn tập, chính là vào hôm nay và ngày mai.
Sau khi họ cùng nhau luyện tập được một giờ, Tần Lệ có văn kiện phải ký, nên cô rời đi trước.
Văn kiện ở chỗ của Vinh Hải nên cô trực tiếp đi đến văn phòng của Vinh Hải, mấy người nhóm quay phim chờ ở bên ngoài.
"Nghe nói cô đang diễn tập hả?"
Bàn tay đang ký tên của Tần Lệ ngừng lại: "Anh cũng biết hả?"
Vinh Hải gật đầu: "Nhảy house dance hả?"
Tần Lệ ký xong văn kiện đưa cho hắn, cô đứng ở bàn làm việc của hắn trêu chọc: "Vinh Hải có biết cái gì là house dance không?"
"Vừa rồi tôi đã đặc biệt tìm kiếm rồi xem qua." Vinh Hải chuyển màn hình máy tính qua cho cô xem, trên màn hình vừa đúng là kết quả tìm kiếm "House Dance": "Khá là...!dễ thương đấy."
Tần Lệ: "..."
"Tôi bắt đầu mong chờ đêm Giáng sinh đó."
"Anh cũng muốn tới hả?"
"Tất nhiên rồi, tôi phải ủng hộ Lệ tổng chứ."
Tần Lệ muốn nói cô không cần ủng hộ đâu, nhưng cô lại nghĩ tới có máy quay và người theo cô để quay, cuối cùng thì vẫn có thể bị cắt khi đưa vào chương trình, cho nên cô cảm thấy Vinh Hải sớm muộn gì cũng xem được thôi.

"Nhưng anh đừng nói cho ai biết đấy." Tần Lệ hơi nghiêng người nhìn Vinh Hải: "Nhất là mấy lão già kia nhé." Cô còn muốn thể diện đấy nhé.
Giọng điệu của cô còn mang theo hàm ý cảnh báo, và biểu cảm trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy rất hung ác.
Vinh Hải muốn nói với cô rằng tin tức đã lan truyền khắp nơi, nhưng mà nghĩ lại thì kệ cô ấy đi.
Anh ôn nhu nói: "Được rồi, tôi sẽ không nói."
**
Trong buổi tổng duyệt ngày hôm sau, Tần Lệ đã khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
Ban đầu mọi người đều nghĩ rằng Lệ tổng có thể đến tham gia là điều mà trong mơ họ cũng không bao giờ tưởng tượng được rồi, cô lại bận rộn đến mức như vậy, động tác, vị trí đứng cô làm vài cái thôi là cũng được rồi, nhưng mà họ lại chẳng thể ngờ được các động tác của cô ấy lại hết sức thuần thục, vị trí đi đứng cũng chẳng sai một chút nào.
Hi Hi nói: "Chị Lệ đã nhờ tôi quay lại buổi tập hôm qua, chắc là để chị ấy về luyện tập thêm."
Không ngờ Lệ tổng có thể để tâm tới màn biểu diễn nhỏ đến như vậy, không hề làm cho có lệ một chút nào, các cô gái rất cảm động.
Lệ tổng quá là xịn xò luôn!
**
Nháy mắt đã là đêm Giáng sinh.
Chạng vạng tối, còn hai tiếng nữa mới tới tiệc liên hợp, rất nhiều người đều đang bận rộn.
Ở hậu trường, có rất nhiều người đang chờ đợi bên ngoài phòng thay đồ, máy quay đã được đặt từ lâu.
"Lệ tổng? Cần giúp gì không?" Hi Hi hỏi.
Lệ tổng đã thay quần áo được hơn hai mươi phút.
Trên thực tế thì Tần Lệ có thể thay đồ tại văn phòng sau đó mới đi tới, nhưng cô không muốn bị nhiều người theo dõi suốt chặng đường.
Cửa phòng thay đồ được mở ra, Tần Lệ vốn đã chuẩn bị tâm lý vững vàng, lúc này, cô bình tĩnh bước ra ngoài.
Phần thân trên bộ đồ của cô là bộ đồ thủy thủ màu đen, phần th@n dưới là một chiếc váy ngắn màu đen cùng kiểu, trên chiếc váy ngắn cũn cỡn lộ ra một vòng eo thon thả, chiếc váy chỉ dài đến nửa đùi, bên dưới là đôi tất đen đến đầu gối và giày đồng phục.
Bộ đồ thủy thủ khiến cho vẻ gợi cảm của cô được điểm thêm một nét ngây thơ.
"Quá đẹp!"
"Lệ tổng siêu đẹp!"
Những lời khen ngợi ở khắp mọi nơi.
Tần Lệ cong môi cười.
Bà trông xấu khi nào chứ?
"Chỉ có kiểu tóc là chưa làm thôi." Có người nói.
Phản ứng của Tần Lệ rất nhanh: "Kiểu tóc thì tôi không..."
Nhìn thấy họ năm người đầu tóc đuôi ngựa buộc hai bên gọn gàng, đột nhiên cô cảm thấy không đành lòng mà phá đội hình của họ.
Quần áo cũng đã mặc rồi, cô cũng chẳng quan tâm đến việc buộc tóc đuôi ngựa hai bên nữa.
Hệ thống:【Không phải cô đã nói là không đời nào buộc tóc đuôi ngựa hai bên rồi cơ mà!】
Tần Lệ:【Ngươi thật phiền phức.】
Chuyên gia trang điểm chải cho Tần Lệ hai bím tóc đuôi ngựa buộc thấp buông thõng sau tai.
Tần Lệ nhìn hai bím tóc trong gương, cô lại cảm thấy không giống mình chút nào nữa, nên nhíu mày.
Chuyên gia trang điểm cẩn thận hỏi: "Lệ tổng có chỗ nào không hài lòng sao?"
"Cứ như vậy đi."
Sau đó, Tần Lệ nhìn thấy trong máy quay có năm người tóc đuôi ngựa hai bên đang đeo tai mèo rất đáng yêu.
Chắc là không bảo cô đeo đâu nhỉ.
Cô quay đầu lại: "Không được đâu, tôi không đeo đâu." Không có gì phải thương lượng nữa, cô như thế này đã là đến điểm mấu chốt rồi đó.
"Lệ tổng, đây là của chị." Một người trong số họ lấy ra chiếc băng đô có hai chiếc sừng quỷ nhọn trên đó.
"Chị Lệ, chị Lệ, chị đeo thử đi." Trong buổi liên hoan hôm nay, Hi Hi cảm thấy bản thân cô hơi phiêu đó.
Cái này có vẻ ngầu hơn tí.
Tần Lệ ngầm đồng ý.
Chuyên gia trang điểm đeo băng đô cho cô.
Sau đó, trong tim mỗi người có mặt ở đây chỉ đang thốt lên ba từ đáng yêu quá!
"Tiểu ác quỷ tóc hai bên", con quỷ này cảm thấy không vừa lòng trước ánh mắt kỳ quái của mọi người, cô lên tiếng nhắc nhở: "Đừng có nhìn chằm chằm vào tôi nữa, mọi người không có việc gì để làm hả?"
Tất cả mọi người chỉ cảm thấy rằng Lệ tổng lúc này vừa hung dữ vừa dễ thương, tại sao đột nhiên không có tí khí thế gì nữa thế nhỉ?
Thật là muốn véo véo mà!
Mọi thứ đã sắp xếp đâu vào đấy, chỉ còn hai mươi phút nữa là bữa tiệc bắt đầu.
Ở hậu trường có thể nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, có vẻ như có rất nhiều người đang ở bên ngoài.
Tần Lệ có dự cảm không lành, từ trong hậu trường cô lặng lẽ liếc nhìn ra bên ngoài, cô kéo tấm rèm sân khấu mở ra một khe hở, sừng nhọn của quỷ nhỏ vô tình xuất hiện, cũng may là không lộ liễu, nên cũng không bị ai phát hiện.
Cô chỉ thấy bên ngoài đã đông nghịt, ngay cả lối đi của khán phòng cũng chật cứng người, có rất nhiều người đang chen chúc ở cửa để vào.
Suýt chút nữa là trước mắt cô đã tối sầm lại, cô gọi Hi Hi lại hỏi: "Không phải đã nói là chỉ có bộ phận hành chính, tài chính với marketing thôi sao? Tại sao lại có nhiều người đến như vậy chứ?"
"Những người từ các bộ phận khác nghe được tin đều đến để xem chị đó chị Lệ."
Tần Lệ: "..."
Thế này thì sau này cô ở trong công ty làm sao mà lăn lộn được nữa chứ.
"Không phải bảo em phong tỏa tin tức, đừng cho quá nhiều người biết cơ mà?"
Hi Hi vô tội trả lời: "Lúc em muốn chặn tin tức, tin tức đã truyền đến các bộ phận khác, làm không kịp ý ạ.

Em chỉ có thể chặn tin tức trong công ty thôi."
Ôi, chị Lệ, chị đừng nhìn em như vậy mà, đáng yêu quá đi mất!
Đúng sáu giờ tối, bữa tiệc Giáng sinh do phòng hành chính, phòng tài chính, phòng marketing và các phòng ban khác kịp bổ sung trong phút chót sự có mặt của mình của tập đoàn Tần Thị cùng tổ chức được bắt đầu.
Có rất nhiều tiết mục, còn có rút thăm trúng thưởng nữa, giải thưởng vô cùng phong phú.
Sau một tiết mục ca hát, cửa hội trường bị đóng lại, không cho ai ra, cũng không cho ai vào.
Nó làm cho người ta có cảm giác như con ba ba bị bắt lọt thỏm vào trong cái bình, đầy rẫy là nguy hiểm.
Khi mọi người còn đang nghi ngờ, người dẫn chương trình đã bước lên sân khấu và nói: "Buổi biểu diễn được mong đợi nhất đêm nay đã đến.

Theo yêu cầu của Lệ tổng, xin vui lòng cất điện thoại di động và các thiết bị quay phim.

Không được phép chụp ảnh hoặc quay video.

Cả khán phòng cũng sẽ được giám sát.

"
Tần Lệ cảm thấy hôm nay nhất định là lịch sử đen tối mà cô không muốn xem lại, càng không muốn để lại những bức ảnh và video kỳ lạ trên điện thoại của mọi người.
Cô cũng đề nghị đóng cửa, vì cô không muốn nhiều người đến nữa.
Ý của cô quá rõ ràng: tất cả những gì nhìn, thấy, nghe được ở nơi đây đều phải để cho nó mục nát luôn tại đây cho bà.
Hệ thống:【Còn có nhóm chương trình mà, họ nhất định sẽ lan truyền đó.】
Đội ngũ làm chương trình ít nhất cũng sẽ quay cô đẹp hơn một chút, hơn nữa, một tập cũng chẳng có mấy thời gian, họ cũng sẽ không cho lên sóng quá nhiều cảnh quay.
Hệ thống:【Vậy cũng chưa chắc nha.】
Trong bầu không khí có vẻ như muốn giết người diệt khẩu này, tất cả mọi người bước lên sân khấu, và âm nhạc sôi động được vang lên.
Thực tế thì họ có một nhóm người phụ trách liên lạc tại hiện trường, hoạt động rất chuyên nghiệp.
Trong phần thứ hai, Tần Lệ, mặc bộ đồ thủy thủ màu đen và đeo sừng quỷ xuất hiện.
Đây là điều mà mọi người mong chờ nhất đêm nay, bầu không khí trên khán đài đã lên đến đỉnh điểm.
Mọi người ở đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy tạo hình của Tần Lệ tối nay, tất cả đều vô cùng kinh ngạc.
Đây là Lệ tổng của họ sao? Tương phản quá trời quá đất!
Trước đó, hầu hết các nhân viên nữ của công ty đều thích Tần Lệ, đêm nay tâm hồn của các chàng trai tuổi thanh xuân, những nhân viên nam của Tần Thị đang bùng cháy.
Ai có thể chống lại được chứ.
Lệ tổng vĩnh viễn là nữ thần trong lòng bọn họ!
Ở giữa hàng ghế đầu tiên là Vinh Hải, ánh mắt của hắn vẫn luôn nhìn vào Tần Lệ.
Sau khi màn biểu diễn kết thúc, khán giả vỗ tay như sấm.
Những người này đại diện cho thành phần chủ chốt và tương lai của tập đoàn Tần Thị.
**
Cũng là vào tối hôm nay, Giang Thịnh Ngự mời nhân viên của trường quay đến nhà ăn tối.
Số thứ hai của "Một ngày của cô ấy" đang được chiếu trên ti vi, vì lúc ăn Tiểu Tưởng đã cố gắng hết sức nài nỉ được mở.

Một số nhân viên vừa xem vừa thảo luận về nó một cách nồng nhiệt.
Nhưng mà bây giờ cũng không có ai xem, mọi người đều đã uống rất nhiều, trên bàn và sàn nhà khắp nơi đều là chai rượu.
Tiểu Tưởng cùng những người khác vẫn đang cầm ly rượu cụm ly, Giang Thịnh Ngự cũng không quan tâm bọn họ, một mình ngồi ở trên sô pha mở 【Con đường của ảnh hậu】.
Tối nay anh cũng uống một ít, mùi rượu nhàn nhạt bao phủ khắp người, bộ dạng vô cùng uể oải.
Có lẽ là bởi vì đêm nay là đêm giáng sinh, cô chủ đêm nay không giống như mọi ngày, tóc dài biến thành tóc đuôi ngựa buộc hai bên, trên đầu còn có hai cái sừng nhọn, giống như tiểu quỷ muốn làm chuyện xấu vậy, khuôn mặt bánh bao tròn tròn tràn ngập sự không tình nguyện, vô cùng kiêu ngạo, dễ bùng nổ.
[Tâm trạng hôm nay: buộc phải kinh doanh.]
[Tham gia ghi hình chương trình thực tế, tiến độ hiện tại (0/1).]
[Tham gia lớp học diễn xuất trong 50 tiết (2), tiến độ hiện tại (43/50).]
Giang Thịnh Ngự bất cẩn chọc vào màn hình, trên đỉnh đầu cô chủ xuất hiện một dòng chữ: Bà là người đẹp nhất trên thế giới này!
Nhìn tóc đuôi ngựa hai bên và cặp sừng quỷ, Giang Thịnh Ngự cong môi.
Có mà bảo là dễ thương nhất thiên hạ cũng không ngoa.
Anh chụp ảnh màn hình.
**
Sau Giáng sinh, "Một ngày của cô ấy" tổ chức buổi ghi hình cuối cùng.
Bốn vị khách cuối cùng đã gặp nhau, để cùng nhau trải qua hai ngày một đêm trong một ngôi nhà do nhóm chương trình sắp xếp.

"Một ngày của cô ấy" ngoại trừ Tần Lệ, thì ba khách mời còn lại bao gồm: một đại thanh y người từng đoạt rất nhiều giải thưởng phim truyền hình, một nhà vô địch Olympic và một nữ thần tượng vừa ra mắt năm ngoái.

Tính cách và lối sống của mỗi người đều khác nhau.
Ngoài Tần Lệ, ba người họ cũng rất được khán giả yêu thích, họ là những hình mẫu phụ nữ khác nhau.
Thật trùng hợp, đại thanh y này lại là sư tỷ của Tần Lệ, họ đã gặp nhau tại nhà của cô giáo Tăng.
Quá trình ghi hình của chương trình diễn ra rất hòa hợp, sau khi kết thúc, mọi người cùng nhau chụp ảnh nhóm và đăng Weibo.
Đại thanh y Đằng Tịnh ở trên Weibo nói muốn sư muội của mình đến thăm nhà mình lần sau.
Cư dân mạng đang rất tò mò, trong số ba người còn lại có phải có sư muội của Đằng Tịnh không? Mà người nào cũng chẳng giống.
Tất cả mọi người, trừ một người.
Nhà vô địch Olympic có lẽ chưa học qua diễn xuất, chắc là không phải rồi.
Nữ thần tượng năm nay chỉ mới mười tám tuổi, trước đó vẫn luôn là thực tập sinh, vậy thì cũng không có khả năng.
Chắc không phải là Tần Lệ chứ?
Điều này càng không thể.
Sau đó, mọi người nhìn thấy Tần Lệ trả lời với Đằng Tịnh: Vâng thưa sư tỷ, em nhất định sẽ đến.
"? Lão sư Đằng Tịnh hóa ra là sư tỷ của Tần Lệ sao? Có cảm giác muốn xuyên thủng bức tường."
"Kỹ năng diễn xuất của Đằng Tịnh tốt như vậy, tôi có phải có thể mong đợi người phụ nữ xấu xa chút được không?"
Với lời chúc phúc của Đằng Tịnh, người hâm mộ và những người qua đường vốn không mong đợi kỹ năng diễn xuất của Tần Lệ bỗng chốc bắt đầu mong chờ.
Thứ bảy nữa lại đến, "Một ngày của cô ấy" số này phát sóng nội dung Tần Lệ tham gia sự kiện thời trang.
Chương trình đã quay rất tốt cả quá trình chuẩn bị của Tần Lệ vào ngày hôm đó, đồng thời cũng tiết lộ những bí mật về phòng thử đồ của cô.
# Phòng thay đồ của Tần Lệ # là hot search đang được tìm kiếm rất nhiều.
"Hóa ra chiếc váy đỏ rượu chỉ là một chiếc bình thường trong phòng thử đồ của người phụ nữ xấu xa thôi."
"Những người phụ nữ khác đều phải mượn quần áo khi tham gia các hoạt động, người phụ nữ xấu xa chắc không cần đâu nhỉ?"
"Tôi cảm thấy cả đời mình cũng không thể mặc cùng một phong cách với cô ta."
"Tất cả đều trông rất đẹp! Thật hâm mộ quá đi."
...
Vào tối ngày hôm đó, trong khi hot search vẫn đang yên vị tại đó, nhãn hiệu thời trang nhanh quốc dân "reputation" đã thông báo rằng họ sẽ hợp tác với Tần Lệ và đã ký hợp đồng hợp tác năm năm với cô, Tần Lệ sẽ tham gia thiết kế và cùng ra mắt chuỗi xê ri "Danh Lợi", mục tiêu là thiết kế quần áo nữ thời trang đẹp mắt và giá cả phải chăng để mọi người đều có thể mua.
Tần Lệ đã chia sẻ thông tin trên trang thông báo chính thức của mình và xác nhận tin tức này.
"Thế là kiểu quần áo giống với kiểu của người phụ nữ xấu xa chuẩn bị có rồi sao?"
"Nữ doanh nhân buôn bán rồi ha."
"Hôm trước tôi xem tin vắn thấy reputation đã đóng cửa hơn 100 cửa hàng vào tháng trước.

Tôi tưởng rằng nó sẽ đóng cửa luôn rồi cơ.

Bây giờ lại sống lại rồi hở?"
"Quần áo của reputation thật sự là chán lắm, chủ yếu là vì chúng quá xấu."
"Tôi tin vào thẩm mỹ thời trang của người phụ nữ xấu xa, tôi sẽ mua chúng!"
"Tại sao lại chỉ có quần áo phụ nữ, quần áo của nam giới cũng cần nhé."
...
Không lâu sau khi tin tức truyền ra, Tần Lệ nhận được điện thoại của Vinh Hải.
"Tôi không nghĩ tới là cô vẫn chưa từ bỏ reputation đó." Vinh Hải kinh ngạc khi nhìn thấy tin tức.
Tần Lệ đã nghĩ đến kế hoạch này sau khi khoản đầu tư bị từ chối trong cuộc họp lần trước, và cô vẫn luôn bắt tay vào việc thực hiện.

"Dự án sắp thua lỗ không thể để công ty đầu tư được.

Vậy nên tôi sẽ tự mình làm."
"Đầu tư trực tiếp chắc chắn sẽ mất tiền, nhưng với tình hình bây giờ, tùy thuộc vào mức độ phổ biến, cô đã cứu được công ty này rồi."
Tần Lệ cười nói: "Được người có kinh nghiệm như Vinh Tổng xem trọng thế này, thì tôi cảm thấy an tâm hơn nhiều rồi."
Cô trò chuyện với Vinh Hải thêm vài câu rồi mới tắt máy, Tần Lệ nhìn thấy Tịch Gia Nam nhắn tin cho cô.
Con chó này hai ba ngày sẽ lại gửi tin nhắn để làm phiền cô, mà cô thì cũng lười trả lời lại.
Tịch Gia Nam: Lệ Lệ, cuối cùng cô đã tiếp quản rồi đấy à.
Tần Lệ: Ừm, vừa mới tiếp quản.
Tần Lệ: Đang phát triển nghề phụ nhé.
Tịch Gia Nam: Kết hợp các hot search thì thấy cô đã dành không ít công sức để làm bước đệm cho tin tức này đấy nhỉ.
Tần Lệ: Chúc mừng anh đã phát hiện ra được nhé.

Jpg.
Tần Lệ quả thực là đã có kế hoạch từ lâu, cô tham gia các sự kiện thời trang là để mọi người chú ý đến phương diện này.
Tịch Gia Nam nhìn biểu tượng cảm xúc do Tần Lệ gửi thì mỉm cười.
Biến hành vi tiếp quản ngu ngốc thành cơ hội, cô ấy thông minh hơn anh ta tưởng.
Lần này reputation không chừng có cơ hội trở mình rồi.
**
Bên kia, sau khi xem xong tin tức trên Weibo, Giang Thịnh Ngự mở 【Con đường của ảnh hậu】 ra.

Hôm nay anh ấy vẫn chưa mở ra.
Sau đó anh thấy rằng sau khi hoàn thành nhiệm vụ cho chương trình tạp kỹ, nhiệm vụ lên lớp của cô chủ hôm nay vẫn chưa hoàn thành.
Hộp hệ thống nhảy ra ngoài.

[Nhiệm vụ hoàn thành.]
[Trải nghiệm ghi hình chương trình thực tế đầu tiên của cô chủ khá tốt.]
[Chúc mừng bạn đã mở khóa các quyền hạn mới.]
[Bạn có thể sửa đổi nhiệm vụ bất cứ lúc nào sau khi nhiệm vụ được giao.]
Giang Thịnh Ngự cảm thấy quyền hạn này rất vô bổ, không cần thiết.
Anh tiếp tục lướt xuống xem.
[Con đường để cô chủ trở thành ảnh hậu vẫn còn rất dài.]
[Ngoài kỹ năng diễn, trau dồi văn hóa nghệ thuật và cảm thụ thẩm mỹ cũng rất cần thiết.]
[Xin hãy đăng nhiệm vụ cho cô chủ.]
[cô chủ cần viết () cảm tưởng và phân tích tác phẩm điện ảnh kinh điển.
năm,
mười,
hai mươi,
Khác.]
**
Tần Lệ vừa mới oán hận Tịch Gia Nam xong, nhân lúc tinh thần đang sảng khoái thì nhiệm vụ mới đã đến.
[Ding! Nhiệm vụ mới đã đến.]
[Hoàn thành việc đánh giá cảm thụ và phân tích mười bộ phim kinh điển, mỗi bộ phim không ít hơn hai nghìn từ.]
[Vì bạn còn hai nhiệm vụ nữa, nên sẽ không có phần thưởng nào khi hoàn thành nhiệm vụ này.]
Tần Lệ tính toán một hồi, mười bài là hai mươi nghìn chữ.
Tại sao không dứt khoát thêm mấy chữ nữa đi.
Giang Thịnh Ngự nhìn thấy một bong bóng văn bản mới xuất hiện từ nhân vật phản diện: [Hì, tại sao không thẳng thắn mà thêm chữ nữa đi?]
Anh nhướng mày.
Quá ít sao?
Sau đó, Tần Lệ nghe thấy hệ thống nhắc nhở: [Nhiệm vụ đã được sửa đổi.

Hoàn thành việc đánh giá cảm tưởng và phân tích hai mươi bộ phim kinh điển, mỗi bộ không dưới hai nghìn từ.]
Tần Lệ: [?]
Sửa đổi thật à? Dựa vào cái gì chứ?
Hệ thống: 【...】 Tôi chọn giả chết.
Trên màn hình của Giang Thịnh Ngự, cô chủ: [Tôi có phải *** không?]
"***" rõ ràng đã bị chặn khi đối phương nói một số lời không phù hợp.
Mắng anh hả?
Giang Thịnh Ngự liếc mắt, gõ ngón tay lên màn hình, tiếp tục sửa đổi.
[Nhiệm vụ đã được sửa đổi.

Hoàn thành đánh giá và cảm thụ năm mươi tác phẩm điện ảnh, mỗi phim không dưới hai nghìn từ.]
? Oh SHIT!
Đây có phải là cố ý không?
Tần Lệ tức giận đến mức nắm đấm cứng ngắc, cô không có cách nào tao nhã mà ngồi nữa, cô đứng dậy.
Đôi mắt của cô chủ lộ ra hai đốm lửa: [= ~%..., # * & C $...]
Lòi lẽ đã đến mức phần mềm cũng chặn không nổi rồi, chỉ có một chuỗi ký tự liên tục hiển thị.
Giang Thịnh Ngự sửa lại nó một lần nữa, đáy mắt anh mang theo một tia xấu xa, anh không ngần ngại thêm hai số "0" vào sau chữ "1".
【Nhiệm vụ đã được sửa đổi.

Hoàn thành một trăm đánh giá và phân tích phim, mỗi phim không ít hơn hai nghìn từ.】
2.000 từ trong mỗi 100 bài, tổng số là 200.000 từ.
200.000 từ là có thể viết thành sách luôn rồi đấy.
"..." Hai mắt Tần Lệ đen láy, cô cảm thấy cô sắp tức chết rồi đó.
Nếu hệ thống là một con người, cô đã đánh cho nó một trận, cho dù là một khúc gỗ, cô cũng sẽ dùng rìu bẻ gãy nó rồi đốt cháy nó.
Không bao giờ làm nhiệm vụ nữa!
Hệ thống:【Cô cẩn thận nghĩ kỹ lại đi, sau này cô có thể cần đến nó mà? Nếu cô cần, thì nhiệm vụ này có trốn cũng không thoát được đó nha.】
Mẹ nó!
Hệ thống cũng không nhìn nổi nữa, cũng không muốn chịu lỗi hộ nữa, nó nhắc nhở:【Ồ, tôi khuyên cô hãy bình tĩnh lại nhé, có thể sau này nhìn biểu hiện của cô, vẫn có cơ hội được giảm bớt.


Tần Lệ vừa muốn nói không thể bình tĩnh được, nhưng nghĩ đến số lượng có thể tăng lên, cô lại đột ngột kìm lại.
Cô ngã gục xuống sô pha, mặt vùi vào gối, tay đập gối không ngừng.
Bực quá đi mất a a a!
Trong "Con đường của ảnh hậu", đoạn mã bị cắt xén trên đỉnh đầu của nhân vật phản diện đã biến mất, và bong bóng văn bản mới nhất trở thành:...
Cuối cùng cũng ngoan ngoãn rồi.
Hóa ra là vẫn biết sợ hãi.
Giang Thịnh Ngự nhìn khuôn mặt bánh bao cố nén nhịn, trong mắt nở nụ cười thật tươi, tâm tình anh rất tốt, trong lần tương tác này, anh tìm được cảm giác khuất phục đứa trẻ phản nghịch.
Hóa ra quyền này được sử dụng như thế này..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.