Ác Ma Lao Tù

Quyển 2 – Chương 3: Làm Bản Thân Mạnh Lên (1)




Đối với Tần Nhiên thì bây giờ thứ gì là thứ mà cậu đang thiếu thốn nhất?

Thời gian!

Đây chính là câu trả lời mà không có gì có thể phản bác lại được.

Bởi vì, chỉ có có đủ thời gian thì cậu mới có thể trở nên mạnh hơn nữa trong game, có được nhiều trang bị hơn nữa, kiếm được nhiều điểm tích lũy hơn nữa rồi đổi những thứ ấy để lấy tiền.

Thời gian chính là tiền bạc.

Tần Nhiên rất tán thành câu nói này. Cho dù tiền không mua được thời gian, nhưng cho dù là ăn cơm hay bị bệnh, hoặc là hưởng thụ cuộc sống thì tiền bạc vẫn là thứ không thể thiếu.

Bản thân là cô nhi nên cậu có thể thấu hiểu câu nói này còn sâu sắc hơn nữa.

Ngẫm lại ba bữa mì gói liên tục trong ba năm qua, sự thấu hiểu đối với tiền tài của cậu phải nói là ngấm từ đầu lưỡi đến tận trong linh hồn.

So với “bản vẽ máy chế tạo đồ dùng y tế cơ bản” thì cậu coi trọng “thẻ giúp giảm thời gian nghỉ giữa các nhiệm vụ cá nhân” hơn nhiều.

Nhưng, Tần Nhiên tuyệt đối sẽ không để người khác biết suy nghĩ của mình trong khi đang giao dịch.

Cho nên, cậu không đáp ứng đối phương ngay lập tức mà chờ đợi một lúc sau mới trả lời.

2567: Vẫn chưa đủ! “Thẻ giúp giảm thời gian nghỉ giữa các nhiệm vụ” không có giá trị.

Vô pháp vô thiên: Nhiều nhất thì thêm 2,000 điểm tích lũy và 1 điểm kỹ năng! Hơn nữa thì tôi cũng không còn cách nào!

.........

Không có nhiều vật phẩm hơn để trao đổi?

Tần Nhiên chỉ nhìn giá cả mà đối phương trực tiếp đưa ra chứ không nhìn câu cuối cùng của đối phương.

Nếu đối phương có thể nghĩ ra những biện pháp khác thì cũng sẽ không ngồi đây tiếp tục nói chuyện với cậu.

Tất nhiên là không còn biện pháp nào tốt hơn.

Hoặc là, những biện pháp khác kia cần phải trả giá còn nhiều hơn nữa!

Tần Nhiên suy tính kỹ càng rồi lại báo giá.

2567: 5,000 điểm tích lũy và 3 điểm kỹ năng!

Vô pháp vô thiên: 2,500 điểm tích lũy và 1 điểm kỹ năng. Không thể nhiều hơn nữa!

.........

Tần Nhiên nâng giá sát mức cao nhất trong lòng của “vô pháp vô thiên”. Cái giá này không cao đến mức làm cho đối phương trực tiếp lùi bước, mà cao vừa tầm làm cho đối phương muốn từ bỏ, nhưng lại thấy tiếc.

Thủ đoạn không đến mức được gọi là cao minh.

Bởi vì trước đó “vô pháp vô thiên” đã đưa ra cái giá thấp nhất.

Trong tay đối phương phải có ít nhất 6,000 điểm tích lũy và 2 điểm kỹ năng!

Hoặc có thể nói, đối phương có thể vận dụng ít nhất là chừng đó.

Mà nếu đối phương đã có thể lấy ra hai cái vật phẩm như “bản vẽ máy chế tạo đồ dùng y tế cơ bản” và “thẻ giúp giảm thời gian nghỉ giữa các nhiệm vụ cá nhân” thì đã chứng minh là hai thứ này không phải đối phương cần là đối phương thể sử dụng.

Cho nên, ngay từ lúc đầu, kết quả giao dịch đã được định sẵn.

Cuối cùng: “vô pháp vô thiên” dùng 4,000 điểm tích lũy, 2 điểm kỹ năng, thêm hai món vật phẩm kia để mua khẩu súng chống tăng “southpaw – II”.

Sau khi giao dịch hoàn thành: “vô pháp vô thiên” vội vã nói mấy câu đại loại như lần tới trò chuyện tiếp liền biến mất.

Tần Nhiên liên hệ lại với đối phương thì máy chủ liền thông báo “đối phương đã tham gia thực hiện nhiệm vụ, không thể liên hệ”.

Điều này làm cho cậu đang muốn thông qua đối phương để hiểu biết hơn về game này đành phải nhún vai bất đắc dĩ.

Nhưng, cậu không hề bất mãn.

Hai bên chỉ là quan hệ giao dịch, ai cũng không nợ ai, càng không phải ai cần phải nhân nhượng ai.

Giao dịch xong rồi thì đương nhiên là ai đi đường nấy.

Đương nhiên, Tần Nhiên cũng không ngại chờ đợi đối phương hoàn thành nhiệm vụ rồi lại tiến hành giao dịch thêm... về phương diện tin tức, cho dù đối phương đã nói rằng đối phương không có tin tức có giá trị nào.

Nhưng Tần Nhiên muốn biết càng nhiều tin tức cơ bản càng tốt.

Hơn nữa, thái độ của đối phương lại làm cho cậu có được một tin vô cùng tốt. Không có giá trị gì thông thường đồng nghĩa với việc rẻ tiền.

Hàng ngon giá rẻ.

Ai cũng không ngại mua.

Tần Nhiên hơi mỉm cười rồi xem xét thu hoạch sau khi giao dịch của chính mình.

“Thẻ giúp giảm thời gian nghỉ giữa các nhiệm vụ cá nhân” không có gì cần phải nói nhiều, cứ trực tiếp sử dụng là được.

Nhưng đối với “bản vẽ máy chế tạo đồ dùng y tế cơ bản” thì cậu cần phải nghiêm túc nghiên cứu một chút.

Đặc biệt là khi nhìn thấy cái giá mà hệ thống báo ra...

“Bạn có muốn dùng 8,000 điểm tích lũy để tạo ra máy chế tạo đồ dùng y tế cơ bản không?”

“Không đáp ứng đủ yêu cầu, không thể tạo máy”

“8,000 điểm tích lũy?”

Tần Nhiên ngạc nhiên đến mức phải hít sâu liên tục mấy cái rồi mới có thể bình tĩnh lại.

“Điểm tích lũy: 17,000; Điểm kỹ năng: 10; Điểm kỹ năng vàng: 1; Thuộc tính vàng: 0”

Tần Nhiên nhìn sơ qua điểm tích lũy, điểm kỹ năng của bản thân.

Trong lòng cậu đang tính toán, nếu muốn tạo ra “máy chế tạo đồ dùng y tế cơ bản” thì cần phải nâng kỹ năng “kiến thức về y học-dược phẩm” lên cấp thông thạo. Tổng số điểm tích lũy để tạo ra cái máy với cả thăng cấp kỹ năng là 9,200 điểm tích lũy và 1 điểm kỹ năng. Con số này đã nhiều hơn một nửa tổng tài sản hiện tại cậu đang có.

Rồi sau đó còn phải tốn tiền mua nguyên vật liệu, cũng chưa biết hết bao nhiêu điểm.

Nếu phí tổn cao hơn giá giao dịch giữa những người chơi trong “diễn đàn” thì tuyệt đối không có lời.

Nhưng Tần Nhiên cũng không vì vậy mà từ bỏ ý tưởng ban đầu của mình!

Ngay khi làm giao dịch với “vô pháp vô thiên”, cậu đã tính toán tạo ra máy chế tạo đồ dùng y tế cơ bản. Nếu không thì cậu có thể chờ đợi đến khi cuộc chiến của hai hiệp hội kia tiến vào giai đoạn gây cấn rồi lại tung khẩu “southpaw – II” ra bán với giá cao.

Tần Nhiên hiểu rõ tầm quan trọng của dược phẩm trong trò chơi này.

Đặc biệt là khi trong “cửa hàng” chỉ bán những dược phẩm cơ bản thì cậu càng cảm nhận được tầm quan trọng của nó.

Bởi vì, trên bản vẽ có viết rõ ràng hai chữ “cơ bản”. Nếu có cơ bản thì tất nhiên là có thăng cấp. Mà một khi đã thăng cấp được rồi thì nó sẽ tạo ra những dược phẩm mà trong “cửa hàng” không hề có. Tần Nhiên đã có thể tưởng tượng ra cái lợi nhuận khổng lồ mà cậu có được khi ấy.

Nhưng tiền đề là cậu cần phải có một cái “máy chế tạo đồ dùng y tế cơ bản” cái đã!

Đối với đầu tư lâu dài, nếu kết quả đưa tới món lãi kếch xù thì Tần Nhiên cũng sẽ không ngại đầu tư.

Đặc biệt là khi xuất hiện vật phẩm như “thẻ giúp giảm thời gian nghỉ giữa các nhiệm vụ cá nhân” thì cậu lại càng tự tin mình có thể biến cái từ “lâu dài” ấy thành thời gian ngắn!

Nhưng, Tần Nhiên cũng không mù quáng đến mức lập tức chế tạo cái máy.

Chế tạo ra loại dược phẩm cao hơn một bậc, giành lấy lợi ích lớn hơn nữa đương nhiên là không sai.

Nhưng Tần Nhiên biết thực lực của bản thân còn quan trọng hơn nữa!

Nếu bởi vì cái trước mắt là “máy chế tạo đồ dùng y tế cơ bản” mà bỏ qua cơ hội tăng lên thực lực tự mình thì đối với cậu, việc này không khác gì mổ gà lấy trứng.

Chỉ có bản thân càng mạnh mẽ thì mới có thể có được càng nhiều trang bị trong những nhiệm vụ, rồi đổi lấy nhiều điểm tích lũy hơn nữa.

Điểm khác biệt giữa chủ yếu và thứ yếu.

Tần Nhiên có thể phân biệt rõ ràng.

Đương nhiên, nếu đây là một “máy chế tạo y dược trung cấp” thì cho dù có phải đập nồi bán sắt thì cậu cũng muốn tạo ra nó để chiếm lấy thương cơ trước.

Nhưng, đáng tiếc nó chỉ là một cái máy cấp cơ bản.

Đặc biệt còn phải tiêu tốn hơn nửa điểm tích lũy của cậu nên cậu lựa chọn làm bản thân mạnh lên trước.

Bởi vì, để làm bản thân mạnh lên cũng cần phải tiêu tốn với cái giá vô cùng xa xỉ.

“Vũ khí lạnh - dao găm (cơ bản -> sơ cấp) cần 200 điểm tích lũy. Bạn có muốn thăng cấp không?”

“Trốn tránh (cơ bản -> sơ cấp) cần 200 điểm tích lũy. Bạn có muốn thăng cấp không?”

“Quyền Anh (cơ bản -> sơ cấp) cần 200 điểm tích lũy. Bạn có muốn thăng cấp không?”

“Kiến thức về y học - dược phẩm (cơ bản -> sơ cấp) cần 200 điểm tích lũy. Bạn có muốn thăng cấp không?”

“Lần theo dấu vết (cơ bản -> sơ cấp) cần 800 điểm tích lũy. Bạn có muốn thăng cấp không?”

Năm kỹ năng thăng cấp từ cơ bản lên sơ cấp cần tiêu tốn 18,000 điểm tích lũy, trong đó kỹ năng “lần theo dấu vết” gần như chiếm mất một nửa.

Tần Nhiên chọn “có” đối với tất cả.

Liên tiếp năm lần truyền đạt kiến thức kết hợp với cơ thể thực hành diễn ra.

Bốn kỹ năng “vũ khí lạnh - dao găm”: “trốn tránh”: “quyền anh”: “chữa bệnh - băng bó” thăng cấp tới mức sơ cấp chỉ làm cho hiệu quả của kỹ năng trở nên tốt hơn chứ không làm cho thuộc tính của cậu xảy ra thay đổi.

Hệ thống đều đưa ra dòng nhắc nhở “đã đạt đến hạn mức cao nhất của kỹ năng này, không thể tăng thêm!” đối với cả bốn kỹ năng.

Điều này cũng không khiến cậu kinh ngạc.

Khi kỹ năng “vũ khí nóng - vũ khí hạng nhẹ” thăng cấp đến mức sơ cấp mà thuộc tính cảm giác không thể tăng lên thêm nữa thì cậu đã có suy đoán như vậy rồi.

Nhưng điều khiến cậu bất ngờ chính là kỹ năng “lần theo dấu vết” lại làm cho thuộc tính cảm giác của cậu xảy ra thay đổi.

“kỹ năng lần theo dấu vết (cơ bản -> cơ cấp)”

“Tên: Lần theo dấu vết – sơ cấp”

“Thuộc tính liên quan: Cảm giác”

“Phân loại kỹ năng: Hỗ trợ”

“Hiệu quả: Bạn có thể thông qua các loại dấu vết để lần theo mục tiêu mà bạn muốn tìm!”

“Tiêu hao: Thể lực”

“Điều kiện học tập: Cảm giác F+”

“Ghi chú: Khi kết hợp vận dụng, bạn có thể giỏi hơn cái mũi của chó săn!”

.........

“Kỹ năng lần theo dấu vết thăng cấp, thuộc tính tương quan tăng lên...”

“Cảm giác F+ -> E-”

“Kỹ năng “lần theo dấu vết” thăng cấp có thể làm cho thuộc tính cảm giác tăng lên là vì mình đã học nó từ sách kỹ năng? Hay là do bản thân kỹ năng đặc biệt?”

Tần Nhiên suy đoán.

Tần Nhiên nghiêng về khả năng do bản thân kỹ năng đặc thù hơn. Nhưng cậu không có đủ thông tin để chứng minh điều này.

Cho dù hoang mang, nhưng cũng không gây trở ngại đến kế hoạch tiếp tục làm bản thân mạnh lên của cậu.

Vì để có những hiểu biết trực quan hơn, Tần Nhiên tỉ mỉ xem xét toàn bộ mức tiêu phí của các kỹ năng nếu thăng cấp từ sơ cấp lên thông thạo.

“Vũ khí lạnh - dao găm” 1,000 điểm tích lũy và 1 điểm kỹ năng.

“Vũ khí nóng - súng ống hạng nhẹ” 1,000 điểm tích lũy và 1 điểm kỹ năng.

“Trốn tránh” 1,500 điểm tích lũy và 1 điểm kỹ năng.

“Quyền Anh” 1,500 điểm tích lũy và 1 điểm kỹ năng.

“Chữa bệnh - băng bó” 500 điểm tích lũy và 1 điểm kỹ năng.

“Kiến thức về y học - dược phẩm” 1,000 điểm tích lũy và 1 điểm kỹ năng.

“Lần theo dấu vết” 3,000 điểm tích lũy và 2 điểm kỹ năng.

Tổng cộng cần phải tốn 11,000 điểm tích lũy và 9 điểm kỹ năng.

Trong đó, kỹ năng “lần theo dấu vết” là mắc nhất, bằng giá với tổng số điểm để hai kỹ năng thăng cấp từ sơ cấp -> thông thạo.

Kỹ năng “chữa bệnh - băng bó” thì lại rẻ tiền nhất, chỉ bằng một nửa của những kỹ năng khác.

Tần Nhiên nhìn 8 cái kỹ năng mà mình đang có rồi nghiêm túc tự hỏi bước tiếp theo của kế hoạch làm bản thân mạnh lên.

Cách thức chiến đấu mà cậu đang quen thuộc nhất là: kết hợp “vũ khí lạnh - dao găm” + “đi lén lút” theo hình thức ám sát, và kết hợp “vũ khí nóng - súng ống hạng nhẹ” + “trốn tránh” theo hình thức bắn tỉa.

Không thể nghi ngờ, bốn cái kỹ năng này nhất thiết phải tăng lên cấp thông thạo.

Mà kỹ năng “quyền Anh” cũng nằm trong cái kế hoạch này, vì Tần Nhiên không thể cam đoan rằng chính mình sẽ không bao giờ gặp phải tình huống đột nhiên trong tay không có bất kỳ vũ khí nào.

Còn “lần theo dấu vết” thì khỏi phải nói. Nó có hiệu quả đặc biệt nên ở bất kỳ phương diện nào đều hữu dụng cực kỳ.

“Kiến thức về y học - dược phẩm” lại là cơ sở để tạo ra “máy chế tạo đồ dùng y tế” nên tất nhiên cần phải thăng cấp.

Còn “chữa bệnh - băng bó”?

Trừ khi cậu cho rằng bản thân sẽ không bao giờ bị thương, nếu không thì tốt nhất là đạt đến một cấp bậc nhất định.

Nhìn lại toàn bộ thì hình như cái nào cũng phải thăng cấp.

So với cách làm cực đoan như thăng cấp một kỹ năng đến cực hạn thì cậu thích thăng cấp toàn diện hơn... Bởi vì thứ quyết định bạn có mạnh hay không không dựa vào điểm mạnh nhất của bạn, mà là ở điểm yếu nhất.

Đặc biệt là cách làm thăng cấp một kỹ năng riêng lẻ lên đến cực hạn rất dễ dàng bị kiềm chế.

Nên thành ra cậu nghiêng về phương pháp thăng cấp toàn diện hơn.

Nhưng nếu tăng lên toàn bộ thì phí tổn lại quá lớn.

Tần Nhiên không kiềm chế được mà chau mày lại.

Nhưng rất nhanh sau đó, chân mày của cậu lại giãn ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.