Cũng còn tốt, con đại giao kia căn bản không để bọn họ ở trong mắt, tự nhiên vươn mình một cái, lại chìm vào trong hồ, thân hình giống như núi biến mất không còn tăm hơi.
Lúc này Lăng Hàn mới thở phào nhẹ nhõm, nếu như bị con yêu thú kia nhìn chằm chằm, vậy kim thuyền là khẳng định khó giữ được, chỉ có lập tức trốn vào trong Hắc Tháp.
Kim thuyền phá không mà đi, sau bảy ngày, bọn họ mới xuyên qua hồ lớn.
- Trung Châu lớn hơn bốn vực khác rất nhiều a.
Lăng Hàn cảm khái nói, kiếp trước Hằng Thiên Đại Lục là một thể thống nhất, không giống hiện tại, có giới vực phân cách, để cường giả rất khó lui tới lẫn nhau.
- Đúng a, có người nói bốn vực gộp lại mới có thể so sánh bằng Trung Châu.
Chư Toàn Nhi gật đầu.
Hổ Nữu núp ở trong lồng ngực Lăng Hàn, rất hiếm thấy không có làm ầm ĩ, cũng không có biến thành kẻ tham ăn, yên tĩnh có chút quá mức, để Lăng Hàn đau lòng, từ khi tiểu nha đầu hấp thu sức mạnh của tiêm bi và Lôi Đình Chiến Giáp, thì thường xuyên sẽ sững sờ, có vẻ mất tập trung.
Bọn họ tiếp tục tiến về Phi Hoa Quận, Lăng Hàn và Chư Toàn Nhi thay phiên lái thuyền, Hổ Nữu là không thể hi vọng, cho nàng lái thuyền, vậy không chắc sẽ trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, càng chạy càng xa.
Thời điểm không lái thuyền, Lăng Hàn liền nghiên cứu Lôi Động Cửu Thiên, trải qua mười mấy ngày, hắn lại thu được tiến bộ, tuy vẫn chưa thể thân hóa lôi đình, nhưng tốc độ tăng lên rất nhiều.
- Có điều, trong truyền thừa nói, muốn chân chính học được Lôi Động Cửu Thiên, nhất định phải chịu đựng thiên lôi oanh kích, dẫn lực lượng thiên lôi gia trì, cải tạo bản thân, lúc này mới có thể hóa thân Lôi Điện.
- Chỉ là làm sao dẫn dắt lôi điện ta còn không chắc chắn, tùy tiện đi, chỉ sợ ta chỉ có phần bị lôi điện đánh chết.
- Việc này không thể nóng vội, nhất định phải hoàn toàn chắc chắn mới được, nhưng tin tưởng lấy ngộ tính của ta, nhiều nhất một tháng, ta có thể làm ra thử nghiệm.
- Ai, phải ăn sét đánh, ta là tạo nghiệt gì chứ?
Lăng Hàn thở dài, thời điểm đang tự giễu, trong lòng hắn bay lên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, vội vàng lái kim thuyền lệch phương hướng, vèo, một đạo đao khí chém tới, ánh đao kinh thế, phảng phất ngôi sao trên trời cũng có thể chém xuống.
Vì chuyển hướng gấp, để Chư Toàn Nhi và Hổ Nữu đều lảo đảo một cái.
- Có chuyện gì vậy?
Chư Toàn Nhi vội vàng hỏi.
- Chúng ta bị công kích, là tên ghê tởm nào, lại dám tập kích Nữu đáng yêu!
Hổ Nữu giận tím mặt, nhìn ra ngoài.
Chỉ thấy trước mặt ngoài trăm trượng, đang có một nam tử hư không mà đứng, bộ dáng hơn hai mươi tuổi, cả người có hào quang óng ánh phun trào, không ngừng hóa thành các loại hình đao, chỉ giương lên, liền xé rách không gian, cực kỳ đáng sợ.
Linh Anh Cảnh! Hơn nữa còn không phải vừa vào Linh Anh Cảnh, mà là Linh Anh tầng chín, một chân bước vào Hoá Thần Cảnh!
Người này cũng không có trẻ như bề ngoài, mà là cảnh giới tăng lên, dung nhan biến hóa rất chậm, kết hợp cảnh giới và tinh lực của hắn, người này chí ít qua ba mươi, còn có đạt đến bốn mươi hay không thì khó xác định, dù sao không trắc cốt linh, thì chỉ có thể suy đoán đại khái.
Nhưng coi như bốn mươi, thành tựu của người này cũng có thể nói trác việt.
Kiếp trước Lăng Hàn là đan đạo đế vương, lấy cắn dược tăng cao thực lực, nhưng ở tuổi này chỉ mới bước vào Sinh Hoa mà thôi.
Đời này, hoàn cảnh thiên địa thay đổi, tùy tiện kéo mấy thiên tài đi ra liền phá ghi lại của kiếp trước.
- Này, thanh thiên bạch nhật, không cừu không oán, ngươi ra tay hại người như vậy thật không hay đâu?
Lăng Hàn cũng không có ra khoang thuyền, mà nhàn nhạt nói.
- Nếu ngươi ở trong Kim Long Thuyền, vậy thì không phải không cừu không oán nữa.
Nam tử kia lạnh lùng nói.
- Thật to gan, ngay cả đồ vật của ta cũng dám mơ ước!
Lăng Hàn kinh ngạc nói:
- Ngươi là Tiểu Đao Vương!
- Hừ, nếu biết uy danh của ta, còn không thả cha ta ra, lại tự sát tạ tội?
Nam tử kia ngạo nhiên nói, cũng không có phủ nhận thân phận.
Lăng Hàn bừng tỉnh, chẳng trách đối phương vừa nhìn thấy kim thuyền liền phát động công kích. Người khác nhận không ra kim thuyền, lẽ nào hắn lại không quen biết? E là đối phương đã đi qua hang động, phát hiện tiêm bi biến mất, mà Phùng Vĩ Kỳ không thấy bóng dáng, tự nhiên liền lập tức đuổi tới.
Có điều, tốc độ của hắn cũng rất nhanh, chậm mấy ngày, lại thêm tốc độ của kim thuyền, còn bị hắn đuổi theo, tuyệt đối không thể bất cẩn. Hơn nữa, thiên hạ to lớn như thế, kim thuyền lại nhỏ như vậy, đối phương có thể tinh chuẩn đuổi tới, nên còn có thủ đoạn khác nha.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Di vật thượng cổ, người có duyên thì được. ngươi được trước, đó là cơ duyên của ngươi, nhưng trời cao dẫn ta tới, cũng là cơ duyên của ta.
- Hừ, ta chỉ biết, này là vật của ta, ai động, chết!
Ánh mắt của Tiểu Đao Vương âm lệ, đột nhiên bổ ra, ánh sáng trên người dật động, hóa thành một thanh thiên đao chém về kim thuyền.
Lăng Hàn từ đầu đến cuối không dừng kim thuyền, mà vẫn đung đưa, lúc này tự nhiên gia tốc, trực tiếp vọt ra ngoài, bỏ qua thiên đao.
Ầm!
Thiên đao chém xuống, một ngọn núi phía dưới bị san thành bình địa, Lăng Hàn thậm chí nhìn thấy một thôn trang bị lan đến, sinh linh diệt sạch. Hắn không khỏi giận dữ nói:
- Tiểu Đao Vương, đây là ân oán giữa ngươi và ta, sai lại liên lụy người vô tội?
- Thực buồn cười, chỉ là giun dế mà thôi, chết một ngàn một vạn thì đã làm sao? Coi như hiện tại không chết, tương lai thiên…
Tiểu Đao Vương im bặt, lộ ra nụ cười uy nghiêm đáng sợ.
- Nếu ngươi nhân từ như thế, sao không ra đánh với ta một trận, miễn cho những giun dế kia chết oan.
Lăng Hàn sẽ không trúng phép khích tướng của đối phương, tuy sức chiến đấu của hắn rất cao, cắn một viên dược thậm chí có thể chiến thoải mái với Linh Anh Cảnh cấp thấp, nhưng Tiểu Đao Vương là Linh Anh Cảnh đỉnh cao, còn là thiên tài trong thiên tài, phỏng chừng sức chiến đấu sắp xông lên Hoá Thần Cảnh.
Tiểu Đao Vương này hẳn là cao hơn Yêu Hồi Nguyệt nửa lứa, liều mạng tuyệt đối là chịu chết.
Bất quá hắn rõ ràng là đệ tử của Tuyệt Đao Tông, tại sao giết chóc tùy ý như vậy?
- Ngươi không cần tính mạng của lão tử ngươi sao?
Lăng Hàn lãnh đạm nói.
- Ngươi muốn truy sát ta, cứ tự nhiên, nhưng nếu lại thương tổn người vô tội, ta cũng không ngại làm thịt lão tử của ngươi!
Tiểu Đao Vương hơi suy tính một chút nói:
- Thả cha ta ra, lại trả tiêm bi, ta có thể thả ngươi một con đường sống.
Tiêm bi? Sớm vỡ thành cặn bã rồi, trả cái rắm!
Lăng Hàn cười nói:
- Nói như ngươi giỏi lắm vậy, lão tử của ngươi có thể trả cho ngươi, ngược lại ở chỗ của ta chỉ lãng phí lương thực. Có điều tiêm bi, không thể cho ngươi!
Đừng nói đã hỏng, coi như vẫn hoàn chỉnh Lăng Hàn cũng sẽ không giao ra, đối phương đã đủ đáng sợ, lại được thần thông Lôi Động Cửu Thiên, trên đời này còn ai có thể kềm chế được hắn?
Lấy tâm tính của người này, tương lai tất thành Ma đầu!
---------------