Không có hoàn cảnh hạn chế, Chuẩn Đế quá khó giết. Nếu không
phải Lăng Hàn nắm giữ thân pháp nhanh nhất thiên hạ, như vậy khẳng định sẽ nhìn
Dương Đức Vũ bỏ chạy. Dù là như thế, hắn vẫn tốn vài trăm chiêu. Lăng Hàn trở lại,
không có cho Thạch Đầu Nhân đuổi kịp, nó một mình lên đỉnh núi, sau đó lấy dụng
cụ múc rất nhiều Tử Vong Hàn Thủy. Không có pháp khí không gian, hắn cũng chỉ
có thể mang theo. Còn tốt chính là, dụng cụ có miệng đậy, bằng không thì khó
làm. Lăng Hàn xuống núi tuyết, xác định chính mình bình an, sau đó hắn nghĩ ra
biện pháp làm sao mới có thể mang theo chất lỏng này. Đồ chơi này mang tới tử
vong vô cùng đáng sợ, không cẩn thận, cho dù là Đại Đế cũng có thể trúng chiêu.
Cho nên, hắn có thể dùng như vũ khí bí mật. Nhưng dụng cụ chỉ có thể mang theo
tùy thân, nếu gặp Đại Đế còn cẩn thận lấy ra, lại mở nấp. . . Ách, có Đại Đế sẽ
trúng chiêu? Có thể thu vào bên trong Hỗn Độn Cực Lôi tháp không? Lăng Hàn hơi
lo lắng, đồ chơi này có thể làm tử vong tàn lụi, không biết có thể ảnh hưởng đến
Mẫu Kim hay không.
Dù sao, ở trong đó có một đạo thần thức của Lăng Hàn, nếu bị
loại bỏ, Lăng Hàn cũng còn có chút tổn thương. Thử một lần. Hắn khống chế Mẫu
Kim, hấp thụ một chút xíu Tử Vong Hàn Thủy tiến vào trong tháp. Giống như. . .
Không có cái gì không ổn. Lăng Hàn tươi cười. Hắn thu tất cả Tử Vong Hàn Thủy
vào Hỗn Độn Cực Lôi tháp, như vậy khi đối địch có thể sử dụng Hỗn Độn Cực Lôi
tháp phát động, Tử Vong Hàn Thủy vẩy ra, lơ đãng sẽ tạo thành phá hoại cực lớn.
– Đại Thạch, chúng ta đi. Lăng Hàn mang theo Thạch Đầu Nhân đi tới bình nguyên,
nơi này mặc dù không có tảng đá thành phiến, nhưng Thạch Đầu Nhân cũng không
thèm để ý, đông hút một khối, tây phụ một khối, mấy tháng qua đi, nó khôi phục
hình thể Hai người lại bắt đầu lưu lạc, tìm kiếm vật chất Thủy Nguyên khắp nơi.
Rất nhiều năm sau, Lăng Hàn ngừng lại. Vật chất Thủy Nguyên, hắn cảm ứng được
khí tức đặc thù. Hắn vội vàng lao đi, quả nhiên, phía trước có một gốc tiên dược
đang đung đưa trong gió. Nhưng mà, ánh mắt Lăng Hàn lại nhíu lại. Bởi vì bên cạnh
tiên dược có một con hung thú. Hắn thấy qua. Cùng Kỳ Đại Đế! Đây là cái bẫy,
dùng vật chất Thủy Nguyên dẫn dụ hắn hiện thân. Lúc này, Cùng Kỳ Đại Đế mới chậm
rãi đứng dậy: – Ngươi đã đến.
Ngữ khí bình thản, không có một tia sát ý. Ở trong mắt Đại Đế,
Lăng Hàn chỉ là sâu kiến mà thôi. Giết một con sâu kiến, cần động sát ý sao?
Tùy ý một chân giẫm chết là tốt rồi. Đã đến nước này, Lăng Hàn cũng thả lỏng, hắn
dùng thần niệm cho Thạch Đầu Nhân chạy trốn. Cùng Kỳ Đại Đế không để ý, hắn muốn
giết chỉ có Lăng Hàn mà thôi. Lăng Hàn tươi cười nói: – Ta tới, tiên dược có thể
cho ta không? Cùng Kỳ Đại Đế sững sờ, dường như không ngờ Lăng Hàn bình tĩnh
như vậy. Xoát, hắn vung móng vuốt, gốc tiên dược kia bay về phía Lăng Hàn. Cho
ngươi thì như thế nào, ngươi có thể ăn ta hay sao, móa! Cho dù là Đại Đế cũng
không tự chủ há to miệng. Bởi vì Lăng Hàn thật sự cầm được tiên dược và gặm,
hơn nữa tốc độ cực nhanh, chỉ cắn hai ba cái đã nuốt sạch tiên dược. Cái này!
Cùng Kỳ Đại Đế cảm giác mình đánh giá cao nhân phẩm của người trẻ tuổi này, đây
là kẻ không biết xấu hổ. Nhưng Cùng Kỳ Đại Đế thu hồi cảm xúc chấn động. Cho
ngươi ăn hết một gốc tiên dược thì như thế nào? Chẳng lẽ ngươi còn có thể lập
tức đột phá thành Đại Đế hay sao. Hắn trực tiếp xuất thủ tấn công Lăng Hàn.
Oanh, một bàn tay to lớn xuất hiện, bí mật mang theo hắc khí cuồn cuộn.
Lăng Hàn không chút do dự, hắn lập tức xoay người chạy. Đối
kháng chính diện với Đại Đế? Ha ha, hắn còn không có ngốc như vậy. Nhưng hắn vừa
mới quay người, chỉ thấy lại xuất hiện một Đại Đế. Tất Phương. Hai tên Đại Đế,
tiền hậu giáp kích. Lăng Hàn có thể chạy trốn tới đâu? Ông, Thanh Trúc kiếm thức
tỉnh, Lăng Hàn chém về phía Tất Phương Đại Đế trước tiên. – Bọ ngựa đấu xe. Tất
Phương Đại Đế cười lạnh, Đế binh muốn ngăn hắn? Ngây thơ! Bành, một kích qua
đi, Thanh Trúc kiếm bị đánh bay, mà Lăng Hàn cũng lấy ra tầng phòng ngự thứ
hai, Hỗn Độn Cực Lôi tháp. Lực lượng kinh khủng chấn động, Hỗn Độn Cực Lôi tháp
không ngừng phát ra tiếng oanh minh, giống như khó thừa nhận nổi lực phá hoại.
Không cần sợ, Mẫu Kim hoàn toàn có thể chống cự Đại Đế oanh kích, Hỗn Độn Cực
Lôi tháp lại được Sáng Tạo Chi Kim cường hóa, nó mạnh hơn Mẫu Kim tầm thường
quá nhiều, hắn không cần lo lắng. Nhưng mà, dựa vào một Đế binh, một Chuẩn Đế
binh, Lăng Hàn có thể tiếp nhận một kích của Đại Đế cũng bị chấn động thổ huyết.
Một thời đại mới có thể xuất hiện một Đại Đế, làm sao có thể không mạnh. Lăng
Hàn không kịp điều chỉnh, Cùng Kỳ Đại Đế phía sau đã giết tới. – Đi! Lăng Hàn mở
Hỗn Độn Cực Lôi tháp ra, một màn nước bao phủ Đại Đế.
Tử Vong Hàn Thủy! Hai tên Đại Đế đồng thời hét lên kinh ngạc,
bọn họ không ngờ Lăng Hàn lại có đại sát khí này. Tử Vong Hàn Thủy đã ập tới
trước mặt bọn họ. Bọn họ vội vàng dùng móng vuốt phòng ngự, lúc này, Tử Vong
Hàn Thủy thể hiện một mặt khủng bố của nó ra ngoài, có bộ phận nhỏ xuyên thấu
phòng ngự của bọn họ, cũng dính vào móng vuốt. Hai Đại Đế đều rên rỉ, khí tức
sinh mệnh giảm mạnh. Nhưng mà, việc này cũng thể hiện sự cường đại của Đại Đế,
cho dù chạm vào Tử Vong Hàn Thủy nhưng không chết ngay lập tức, bọn họ chỉ trọng
thương mà thôi, nhưng vẫn có chiến lực đáng sợ hơn xa Chuẩn Đế. Lăng Hàn thở
dài, muốn chân chính giết Đế là không thể nào. Hắn không dừng lại chút nào.
Trúng đả kích như vậy, cho dù là hai Đại Đế cũng cần nghỉ ngơi an dưỡng, không
tiếp tục truy kích Lăng Hàn. Ông, thần niệm đáng sợ bao phủ Lăng Hàn, dường như
đang cảnh cáo hắn, dù hắn rời khỏi cũng khó thoát vận mệnh chú định. Lăng Hàn
không hề bị lay động, hắn phi nước đại và nhanh chóng chạy ra khỏi khu vực thần
niệm Đại Đế ảnh hưởng. Hắn thầm kêu may mắn, nếu không phải Thần thú bên trong
vực sâu nguyên thủy đều không có Đế binh, như vậy, hai tên Đại Đế vừa rồi chỉ cần
dùng Đế binh thủ hộ, chắc chắn sẽ không bị Tử Vong Hàn Thủy làm bị thương. Hắn
dựa vào Chuẩn Đế binh cũng có thể thu nhận Tử Vong Hàn Thủy. Thật sự là cát
nhân thiên tướng, Đại Đế lần này thiết lập bố cục hại hắn, may mắn trước đó nhận
được Tử Vong Hàn Thủy, bằng không hắn dựa vào cái gì phá cục?
Hiện tại chẳng những người chạy ra, thậm chí còn ăn một gốc
tiên dược Thủy Nguyên. Lăng Hàn vội vàng ngồi xếp bằng xuống, hắn bắt đầu luyện
hóa dược lực, hắn tuyệt đối không thể lãng phí.