Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/doctruyenonline.co/wp-includes/functions.php on line 6114
Thần Đạo Đan Tôn - Chương 4097: Phá Vỡ : doctruyenonline.co

Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4097: Phá Vỡ




Lăng Hàn cũng không biết, mỗi khi hắn phóng qua một Tiên môn, Thiên địa sẽ gia tăng lực lượng lên người hắn, linh hồn của hắn sẽ mạnh hơn rất nhiều.

Ba lần vượt qua Tiên môn, niệm lực của hắn chí ít cường đại gấp trăm lần.

Toàn bộ cây cối trong rừng reo vang, phiến lá va chạm và phát ra âm thanh kỳ diệu.

Lăng Hàn lại không hiểu, linh hồn của hắn lại bị kéo đi, đi trong tinh không vô tận.

Hắn nuốt nước bọt, đầu tiên là thanh đồng, sau đó là bạch ngân, sau đó nữa là hoàng kim, tiếp theo có phải sẽ có màu tím, màu đỏ và màu xanh?

Thời điểm hắn suy nghĩ mông lung, hồn thể của hắn đã ngừng lại.

A?

Phía trước xuất hiện một Tiên môn, nó cũng không cao lớn, mà là một Tiên môn không trọn vẹn, một cánh cửa đá, nửa khúc trên đã bị ăn mòn phong hoá, cao không vượt qua hai trượng, tàn phiến nằm khắp nơi.

Lăng Hàn cũng bị ấn tượng đầu tiên làm suy nghĩ sai lệch, cho nên hắn cho rằng đây là cửa đá, vì sao không có nửa phần trên?

A, vì cái gì ba Tiên môn khác hoàn hảo, cánh cửa này bị tổn hại?

Sau khi vượt qua Tiên môn hoàng kim, không phải sẽ là Tiên môn mẫu kim, tiên kim sao?

Cửa đá?

Lăng Hàn tràn ngập tò mò, hắn đi tới, vốn cho rằng sẽ bị bài xích, vào lúc hắn đến gần, hắn không cảm thấy có lực lượng ba động ngăn cản mình.

A?

Đã không có trở ngại, Lăng Hàn lại đặt tay lên cánh cửa, khí tức viễn cổ hồng hoang ập đến, cho hắn biết, cánh cửa này cực kỳ cổ xưa.

Có lẽ cổ xưa hơn cả phiến tinh không này, có lẽ thời điểm tinh không chưa tồn tại, cánh cửa đã ở đây.

Nhưng tại sao nó tổn hại?

Có thể trở thành Tiên môn thứ tư, chẳng phải vạn cổ bất diệt sao?

Lăng Hàn vuốt nhẹ một hồi, trên cửa đá không có hoa văn gì, chỉ có cổ điển và tang thương, cũng không nhìn ra thứ gì.

Được rồi, nên vượt Tiên môn.

Lăng Hàn nhảy lên, hắn vượt qua cửa đá không khó khăn và áp lực gì.

Cũng không có biến hóa tương tự.

Không có lực lượng gì kéo mình đi, cũng không có đưa hắn trở về.

Khốn kiếp, đã xảy ra chuyện gì?

Lăng Hàn cau mày, việc này không thích hợp, hơn nữa, Tiên môn thứ tư dễ vượt qua như thế, hắn chỉ miễn cưỡng vượt qua Tiên môn hoàng kim, phải dùng hết lực lượng mới vượt qua nổi.

Cửa đá bị hủy, độ cao chân thật không phải như thế, cho nên hắn nhảy không tính?

Nhưng chuyện này không liên quan tới hắn, ngươi hủy là chuyện của ngươi, tại sao bắt ta gánh trách nhiệm?

Lăng Hàn nói thầm trong lòng, nhưng bây giờ lại không có biện pháp gì, Lăng Hàn đành phải nghĩ biện pháp khác.

Hắn đi chung quanh, đi vài bước, hắn muốn đẩy cửa đá.

Đây là cử động vô ý thức, lúc hắn đẩy cửa đá, lực lượng ngăn cản lại xuất hiện, hắn cảm thấy cửa đá nặng nề, hắn chỉ có thể đẩy ra một ít.

Lăng Hàn tươi cười, có hi vọng.

Hắn ra sức đẩy, một tấc, một tấc lại một tấc, vẫn chưa đạt được nữa thước, lực lượng kia tăng nhiều, ầm, hai cánh tay hắn bị đẩy lùi và cánh cửa đóng lại.

Sợ ngươi sao?

Lăng Hàn hưng phấn, lần nữa bắt đầu đẩy cửa.

Vẫn như thế, đẩy ra không được nửa thước sẽ bị lực lượng kia đẩy trở về.

Lăng Hàn vận chuyển toàn lực, hắn tiếp tục chống đỡ.

Lực lượng kia liên miên không dứt, cũng không biến mất, lúc hắn đối kháng cũng tăng lực lên, cũng đẩy hắn trở về.

Nửa tấc lại nửa tấc, Lăng Hàn chậm rãi lui lại.

Hắn cau mày, niệm lực của mình cường đại như vậy nhưng không thể bạo phát.

Nếu có thể dùng bí lực thì tốt.

Chờ chút, tại sao không được chứ?

Chẳng lẽ bởi vì hắn là hồn thể?

Thử một chút.

Lăng Hàn ngóc đầu trở lại, hắn hét lớn, điên cuồng vận chuyển lực lượng.

Oanh, cảnh tượng thần kỳ xuất hiện, hắn bạo phát ra lực lượng mạnh hơn.

Bí lực... Có thể vận dụng!

Hắn cường thế tiến lên, đột phá khoảng cách nửa thước, hắn đẩy ra càng nhiều, lực bài xích càng mạnh, hắn cũng bị đẩy ngược nhanh chóng.

Đã như thế.

Lăng Hàn phát động Yêu Hầu quyền, vận chuyển năng lượng hủy diệt, trăm tầng lực chồng lên, hình thành tần suất công kích.

Sau khi bước vào Tầm Bí cảnh, Lăng Hàn đã lĩnh ngộ Yêu Hầu quyền tiến thêm một bước.

Oanh, cửa đá bị mở ra.

Lăng Hàn cười một tiếng, nhanh chân thông qua, hắn phát hiện cánh cửa mở ra lại có một bức màn ngăn cản mình, nó không kiên cố giống cửa đá nhưng lại co dãn, hơn nữa áp chế hắn toàn phương vị, hắn không thể thông qua.

Lại đánh!

Lực lượng của hắn rất bá đạo, đầu, thân thể, hai chân đều chịu lực, hắn chịu lực không cân đối và ngã xuống.

Dù hắn là hồn thể nhưng vẫn có cảm giác đau đớn

Lực đẩy toàn phương vị, hắn ngăn cản thế nào?

Không đúng, không đúng, hai mắt Lăng Hàn lóe sáng, hắn hiện tại là hồn thể, nếu là hồn thể, tại sao phải câu nệ hình người?

Lăng Hàn cười ha ha, thân thể biến hình, chỉ còn một cái đầu, sau ót mọc ra hai cánh tay, hắn đấm thẳng vào cánh cửa.

Mở cho ta!

Ầm ầm ầm, song quyền Lăng Hàn vung nhanh, năng lượng hủy diệt tăng thêm Yêu Hầu quyền, hắn cực kỳ bá đạo, cũng mở ra một con đường.

Hắn vượt qua cửa đá nửa trượng, lại có lực lượng ngăn cản hắn.

Hắn đã nhìn rõ ràng, trên cửa đá có một tầng màn sáng, có tính co giãn rất mạnh, bây giờ bị hắn tiến lên nửa trượng là đạt tới cực hạn, muốn đẩy hắn trở về.

Muốn thông qua cửa đá, hắn phải đánh tan màn sáng.

Phá phá phá, Lăng Hàn quát lớn, song quyền tấn công nhanh hơn, năng lượng hủy diệt nện vào màn sáng.

Màn sáng rất khủng bố, năng lượng hủy diệt cường đại thế nào, lại nhiều lần không thể kiến công.

Lăng Hàn không thèm để ý tới, trong đầu chỉ có một ý niệm, đó là xuất quyền.

Một quyền không giải quyết được, vậy thì hai quyền, hai quyền không giải quyết được, vậy thì mười quyền, trăm quyền, ngàn quyền...

Tạp tạp tạp, màn sáng xuất hiện khe nứt màu trắng dày đặc như mạng nhện.

Nó sắp bị phá!

Nhưng, càng như thế, lực càng từ màn sáng càng lớn, thậm chí có ép Lăng Hàn trở về, mặc dù chỉ là một tia nhưng đã có mấy vết nứt biến mất, hiển nhiên màn sáng đạt được chữa trị.

Lăng Hàn rống to, hắn xuất quyền như mưa, nhanh đến mức vượt xa cực hạn của hắn.

Đây là hồn thể, không chịu thân thể hạn chế.

Tạp tạp tạp, vết nứt càng ngày càng nhiều, cuối cùng màn sáng vỡ vụn.

Lăng Hàn lại xông qua cửa đá.

Được rồi?

Lăng Hàn chưa tỉnh táo lại, một lực lượng khổng lồ kéo hắn đi, hắn rơi nhanh xuống dưới, đúng lúc này, bỗng nhiên hắn nhìn thấy bóng người xuất hiện trước mặt hắn.

Đối phương cũng phát hiện Lăng Hàn tồn tại, cũng nhìn sang hắn, bởi vì lực kéo quá mạnh, tốc độ Lăng Hàn quá nhanh, hai người không ai nhìn thấy dáng vẻ của ai.

Nội tâm Lăng Hàn chấn động, trừ hắn ra, lại có người tiến đến Tiên môn thứ tư.

Còn chưa nghĩ xong, linh hồn của hắn như mất đi trọng lượng, cấp tốc rơi xuống, sau đó trở về trong núi rừng, Lăng Hàn mở mắt ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.