Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/doctruyenonline.co/wp-includes/functions.php on line 6114
Thần Đạo Đan Tôn - Chương 342: Làm mất mặt từ Lão Thất bắt đầu : doctruyenonline.co

Thần Đạo Đan Tôn

Chương 342: Làm mất mặt từ Lão Thất bắt đầu




Lăng Hàn chiếm cứ chủ động tuyệt đối, hắn vẫn chưa phát động Chân Thị Chi Nhãn, bằng không nhược điểm của Ngạo Kiên Thành sẽ phóng to vô hạn ở trước mắt hắn, chỉ cần sức chiến đấu của song phương chênh lệch không lớn, thì đây tuyệt đối là trí mạng, để hắn có thể ở trong mấy chiêu liền chiến thắng.

Này dù sao cũng là một môn thần thông.

- Không thể!

Ngạo Kiên Thành giận dữ hét, hiện tại đã tiếp cận toàn lực của hắn, nhưng không thể áp chế Lăng Hàn, trái lại bị đối phương chiếm thượng phong, để hắn làm sao có thể tiếp thu được.

Lăng Hàn cười nhạt nói:

- Không có gì không thể, đàng hoàng để ta đánh mặt đi!

- Đừng hòng!

Ngạo Kiên Thành rất tự phụ, xếp hạng cuối trong Ngạo gia thất tử, dưới cái nhìn của hắn chỉ là ẩn nhẫn nhất thời, sớm muộn gì cũng có một ngày hắn nhất phi trùng thiên. Hiện tại vẫn chưa cất cánh, liền gặp phải đả kích nghiêm trọng, đánh cho hắn đất trời tối tăm.

Hắn lại đánh không thắng một Linh Hải tầng một!

Điều này làm cho hắn không thể tin tưởng, không thể nào tiếp thu được.

- A!

Hắn gào thét, lấy ra một tờ linh phù, vỗ lên ngực mình một cái, nhất thời, nguyên lực dật động mãnh liệt, lực lượng của hắn tăng lên, trong nháy mắt sức chiến đấu tăng vụt hai tinh.

Điều này để hắn áp chế Lăng Hàn, lấy lại quyền chủ động.

Linh phù hắn dùng tên Tiểu Ma Thiên Phù, có thể tạm thời tăng lên sức mạnh, hiệu quả kéo dài đại khái mười mấy phút. Vì lẽ đó, hắn nhất định phải trong khoảng thời gian này oanh bại Lăng Hàn, bằng không sẽ lãng phí tấm linh phù quý giá này.

- Không phải chứ, Ngạo Lão Thất lại bị bức dùng tới linh phù!

- Thực sự là không thể tin được, tại sao Linh Hải tầng một kia sẽ mạnh như vậy!

- Nghe nói Bắc Hoang có một thiên tài tên Lăng Hàn, ở Dũng Tuyền tầng một thì đánh bại Linh Hải tầng một Phong Viêm, ta vẫn cho rằng cái này không thể nào phát sinh, nhưng nhìn tình huống hiện tại, ta đã có chút tin tưởng.

- Quá kinh người, Linh Hải tầng một làm sao có khả năng nắm giữ sức chiến đấu đáng sợ như vậy?

- Đến tột cùng sức chiến đấu của tên này vượt qua bao nhiêu tinh?

Người xung quanh nhìn mà hãi hùng khiếp vía, thật khiến người ta không thể nào tiếp thu được, làm sao có người mạnh như thế. Ngay cả tên Thần Thai Cảnh kia cũng nhướng mày, lần này thật đúng là nhặt được bảo rồi, thiên tài như vậy dù ở Trung châu cũng có thể xếp vào đỉnh cấp a.

- Bại cho ta! Bại! Bại!

Ngạo Kiên Thành quát to, nếu như vận dụng linh phù còn không thể đánh thắng Lăng Hàn, vậy hắn thật sẽ mất hết thể diện.

Lăng Hàn lạnh lùng hừ một tiếng nói:

- Không nên nằm mộng ban ngày!

Hắn phát động Chân Thị Chi Nhãn, trong mắt phải có mạch văn màu vàng kim lướt qua, nhất cử nhất động của Ngạo Kiên Thành chậm lại vô hạn ở trong mắt hắn.

Nơi này, nơi này, còn có nơi này, tất cả đều là kẽ hở!

Lăng Hàn kinh ngạc, lấy nhãn lực Thiên Nhân Cảnh của hắn, chỉ phát hiện bảy kẽ hở của Ngạo Kiên Thành, nhưng cân nhắc đến sức mạnh và tốc độ xuất thủ của song phương, bảy kẽ hở kia đều không có tác dụng, nếu như hắn chọn bảy chỗ này ra tay, kết quả chính là lưỡng bại câu thương.

Hắn có Bất Diệt Thiên Kinh, khẳng định sẽ sống khá giả hơn Ngạo Kiên Thành, nhưng hắn không muốn thắng lợi như vậy.

Đây là nhi tử của Ngạo Phong, vì lẽ đó hắn muốn thắng thoải mái tràn trề.

Mà ở dưới Chân Thị Chi Nhãn, kẽ hở của Ngạo Kiên Thành đã thành mười chín chỗ. Hắn lập tức tính toán, mô phỏng kết quả có khả năng phát sinh sau khi công kích, mà chỉ trong nháy mắt, hắn liền có câu trả lời.

Khà khà!

Thân hình hắn đột tiến, giết tới Ngạo Kiên Thành.

- Cái gì!

- Không thể!

- Ánh mắt của ta bị hoa sao?

Ở trong tiếng kinh hô của mọi người, Lăng Hàn trực tiếp tách ra hết thảy công kích của Ngạo Kiên Thành, thân hình không ngừng chập chờn, thật giống như đã biến thành người giấy, các cử động nhìn như khó mà tin nổi, hoàn toàn không hợp lý, nhưng đã biến thành vừa đúng, để hắn trực tiếp đi đến trước người Ngạo Kiên Thành.

Đùng!

Lăng Hàn giơ tay lên quất tới một bạt tai, chặt chẽ vững vàng đánh lên mặt Ngạo Kiên Thành, lanh lảnh, vang dội.

Con mắt của Ngạo Kiên Thành đỏ bừng, phẫn nộ quát:

- Ta muốn giết ngươi!

Hắn vô cùng phẫn nộ, đường đường một trong Ngạo gia thất tử, lại bị người đánh mặt, đây là sỉ nhục thế nào?

Hắn điên cuồng tiến công.

Nhưng ở trước mặt Lăng Hàn vận chuyển Chân Thị Chi Nhãn, phản công như vậy lại có ý nghĩa gì? Thực lực của hai người vốn xê xích không nhiều, Chân Thị Chi Nhãn phát huy sẽ cực kỳ kinh người.

Đùng! Đùng! Đùng!

Lăng Hàn không ngừng vung chưởng, mà Ngạo Kiên Thành cũng bị đánh mặt không ngừng, răng một cái tiếp một cái bay ra ngoài, nhưng hắn lại không có biện pháp nào, gào thét vô ích, đánh ra công kích mạnh mẽ, nhưng căn bản đánh không trúng người, lại có ý nghĩa gì?

- Được rồi!

Vị cường giả Thần Thai Cảnh kia cũng không nhìn nổi, đây căn bản không phải chiến đấu, mà là một bên ngược đãi. Người khác thì không có gì, nhưng Ngạo Kiên Thành là nhi tử của Ngạo Phong, hắn làm sao cũng không thể trơ mắt nhìn Ngạo Kiên Thành chịu nhục, bằng không Ngạo Phong nhất định sẽ gây sự với hắn.

Ngạo Phong a, ngày sau chí ít có thể bước vào Sinh Hoa Cảnh, hắn cũng không muốn bị đối phương ghi hận.

Đùng đùng đùng đùng… Lăng Hàn lại giật thêm bốn chưởng, đánh gãy hết hàm răng của Ngạo Kiên Thành, lúc này mới thu tay, lui trở lại.

- A!

Ngạo Kiên Thành nào nuốt được cơn giận này, thả người nhào tới Lăng Hàn.

- Đại nhân đã nói ngừng tay, ngươi còn muốn đánh, đây là không để đại nhân vào mắt sao?

Lăng Hàn cố ý chọc giận Ngạo Kiên Thành.

Ngạo Kiên Thành suýt chút nữa tức điên, vừa nãy Thần Thai Cảnh kia nói ngừng tay, không phải ngươi còn giật ta bốn bạt tai sao, hiện tại lại cắn ngược? Ngươi không nên không biết xấu hổ như vậy a!

Quá đê tiện, quá hạ lưu, quá âm hiểm!

Sắc mặt của tên cường giả Thần Thai Cảnh kia hơi đen, không thoải mái Ngạo Kiên Thành, cũng khó chịu Lăng Hàn, hai người này đều không coi hắn là một sự việc. Nhưng một là nhi tử của Ngạo Phong, một cái khác sức chiến đấu biến thái, thành tựu ngày sau không thể đoán trước, hắn thật không làm gì được ai cả.

Chuyện này để hắn vô cùng phiền muộn.

- Được rồi!

Hắn lạnh lùng nói.

- Trận chiến này, Ngạo Lão Thất bại, Hàn Lâm thắng.

Nhạc Khai Vũ sờ mặt nói:

- So với Ngạo Lão Thất, ta chỉ rơi ba cái răng, xem như là được ưu đãi nhỉ? Đến cùng tên này uống thuốc gì, vì sao mạnh như thế?

Mấy trận chiến khác cũng lục tục kết thúc, sáu người khác của Ngạo gia đều thắng lợi, nhưng sắc mặt của sáu người lại rất khó coi.

Bên trong Ngạo gia cạnh tranh ra sao, đó cũng là gia sự, nhưng đối ngoại, bọn họ đều là người của Ngạo gia. Hiện tại Ngạo Lão Thất bị người đánh mặt, thậm chí gãy hết răng, bọn họ há có thể không giận?

- Tiểu tử này, lại dám nhục nhã người của Ngạo gia chúng ta, tuyệt đối không thể tha thứ!

Ngạo Kiếm Phong lạnh lùng nói.

- Có điều, hắn có thể đánh bại Lão Thất nhẹ nhàng như thế, e là ngoại trừ lão đại, những người khác đều không phải là đối thủ của hắn.

- Then chốt là, tên này mới chỉ Linh Hải tầng một! Mặc kệ hắn dùng linh khí, linh phù, đan dược gì mới có chiến lực như vậy, thì vẫn kinh khủng đến mức kinh người.

Ngạo gia Lục tử đồng thời cau mày, bay lên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.

---------------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.