Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/doctruyenonline.co/wp-includes/functions.php on line 6114
Long Huyết Chiến Thần - Chương 605: Tử Chiến Vũ Hoàng : doctruyenonline.co

Long Huyết Chiến Thần

Chương 605: Tử Chiến Vũ Hoàng




Mỗi một lần đụng nhau, chân Dương Ngưng Phong, giống như là một tòa núi lớn đụng lên thân thể của hắn, Long Thần đau khổ kiên trì, bởi vì hắn biết, mình tuyệt đối không thể thất bại.

““Rống!”.”

Phát ra một tiếng rống, Long Thần móng vuốt như không muốn sống, trực tiếp đột phá cước pháp Dương Ngưng Phong, trong nháy mắt hướng cổ Dương Ngưng Phong mà đến, sở dĩ bí quá hóa liều như vậy, cũng là bởi vì Long Thần cũng muốn giết chết đối phương.

Mặc kệ trả giá cao gì đó!

“Chết!”

Thanh âm như dã thú, từ trong miệng Long Thần truyền ra.

“Chết ư?

Dưới công kích, Dương Ngưng Phong cười đắc ý, hắn không phải không thừa nhận Long Thần là một tồn tại biến thái nhưng mà so với Dương Ngưng Phong hắn, chênh lệch còn là rất lớn, một người là siêu cấp cường giả thế hệ trước, một người là một vị thiếu niên vừa mới có tiếng, giữa hai người căn bản là không ở cùng một cái cấp bậc.

“Phanh!”

Ngay khi Long Thần đang muốn đánh trúng mắt, chân của Dương Ngưng Phong vẫn còn như cuồng phong bạo vũ vậy, “ầm ầm!” đá lên bụng Long Thần, lực đạo bá đạo kia trực tiếp chấn cho Long Thần bay ra ngoài.

“Phốc!”

Máu tươi không ngừng chảy ra, lực lượng khổng lồ, trực tiếp để cho Long Thần lăn lộn trên mặt đất thật lâu, còn kéo theo một vết máu thật dài, trong giãy giụa, móng vuốt Long Thần đột nhiên cài bấu trên mặt đất, lúc đó mới làm cho thân thể của mình đứng vững lại.

“Thất đệ!”

Mỗi người Long tộc đều phát ra tiếng thét kinh hãi, sắc mặt trở nên tái nhợt, muốn chạy tới Long Thần, nào biết được Long Thần lúc này dĩ nhiên kiên quyết bò dậy, tay giơ cao cao, ý bảo đám người Long tộc nên trở lui.

Nhìn thiếu niên cả người toàn là máu và máu, vẫn như cũ đứng thẳng tắp, nhìn bóng lưng đầy kiên quyết của hắn, mọi người lập tức cảm giác hốc mắt của mình đã có chút ươn ướt.

Trong lòng bọn họ hy vọng Long Thần có thể thắng nhưng Vũ Minh chính là Vũ Minh, phàm phu tục tử, nơi nào có thể đề kháng uy áp kia.

“Thất đệ...”

Nhìn thiếu niên kiên cường đứng lên, khiến trái tim mọi người vọt lên tới cổ họng.

Một chiêu của Dương Ngưng Phong, dĩ nhiên không kém, Long Thần bị đánh trúng trực diện, nếu không phải thân thể thần long có được năng lực chống đỡ và khôi phục cường đại, nói không chừng hắn bây giờ đã về tây thiên chơi rồi, cố nén đau đớn, Long Thần kiên quyết đứng lên, khẽ cắn răng tiếp tục đi tới về phía Dương Ngưng Phong, lạnh giọng nói: “Dương Ngưng Phong, quả nhiên không hổ là một trong tam đại Vũ hoàng Vũ Minh, lực đạo xuất thủ, quả thật tương đương như đàn bà!”

Dương Ngưng Phong hết nói nổi, đối với thiếu niên có thể đứng lên kia hắn vẫn là rất bội phục, càng bội phục thì ý nghĩ càng thêm muốn giết chết Long Thần.

Thôn Phệ Huyết Giới, dưới sự khống chế của Long Thần, một lần nữa ngập tràn chiến đấu giữa hai người.

“Lúc nãy là ta lỗ mãng, nóng lòng muốn giành thắng lợi, lại không nghĩ tới bị lão già này nhặt tiện nghi!”

Long Thần hiểu vấn đề lúc này là ở nơi đâu.

Nhưng mà, phương pháp đánh chết đối phương, vẫn là không có.

Tử vong đã càng lúc càng đến gần.

Long Thần dừng bước, đối phương cường đại làm hắn nhớ tới Linh Hi, hắn biết tiểu cô nương kia đang chờ đợi hắn, cho nên, hắn tuyệt đối không thể chết được.

“Huynh đệ, Long Thần đến chết cũng không thể vứt bỏ được! Nữ nhân của ta, ta càng không thể vứt bỏ! Cho nên ta chỉ có một con đường thôi, đó chính là giết chết Dương Ngưng Phong! Ta không có tư cách lựa chọn tử vong! Dù sao, Long Thần ta không phải là có hai tính mạng hay sao!”

Máu trong tim, triệt để sôi trào.

Dù cách long lân, vẫn có thể thấy được những kinh mạch tráng kiện ở trên người Long Thần, một mảnh hẹp dài hiển lộ ra ngoài, sát khí dữ tợn mà kinh khủng, đến từ Thái cổ Huyết Linh Long, lúc này từ trên người Long Thần “ầm ầm!” bộc phát ra, loại khí thế đây, thế nhưng để Dương Ngưng Phong cảm giác được có chút kinh hồn táng đảm.

Móng vuốt tựa như lưỡi đao, lại một lần nghĩa vô phản cố hướng về phía Dương Ngưng Phong.

Trảo ảnh màu đỏ như máu, giống như một con trường long màu đỏ máu đầy uy mãnh, lần nữa thổi quét qua đỉnh đầu Dương Ngưng Phong.

Ý chí chiến đấu của Long Thần làm trái tim Dương Ngưng Phong có chút băng giá.

“Người này quả thực là một chiến đấu cơ trời sinh, dĩ nhiên ta muốn trừ khử nó đi!”

Tâm tư Dương Ngưng Phong vừa động, một lần nữa triển khai công kích cường hãn.

“Phong Thần cước pháp, Bạo Phong thức!”

Trong Phong Thần cước pháp, Bạo Phong thức so với Cuồng Phong thức mà nói, hiển nhiên là cao hơn một cái cấp bậc.

Công kích lúc nãy, vô số cước ảnh, giống như là một trận cuồng phong cuốn tới, mà hiện tại chính là bạo phong.

“Vù vù hô hô hô!”

Tại trước mặt Long Thần, Dương Ngưng Phong khoảng chừng đã hoàn toàn xem không thấy bóng dáng, tốc độ của hắn là một loại nhanh nhất mà Long Thần từng chứng kiến qua, dù là tốc độ chân, hay là tốc độ công kích đều vượt qua nhất lưu.

Bạo phong!

Trong lòng Long Thần lúc này chỉ có ý chí chiến đấu, hắn cười lạnh một tiếng, mặc dù công kích của đối phương cường đại nhưng trong ánh mắt của hắn cũng không toát ra sợ hãi chút nào, khi công kích Dương Ngưng Phong hướng tới hắn, hắn không chút do dự, liền đánh tới.

“Xuy xuy xuy!”

Móng vuốt bén nhọn, giống như là lưỡi dao bay về phía trước, hỏa diễm màu đỏ như máu tràn ngập ở trong tay Long Thần, trong hỏa diễm, du tẩu một cái long ảnh dài hẹp thật nhỏ nhưng kinh khủng.

“Tán Hồn long trảo, Ngũ Long phá thiên!”

“Rống!”

Tổng cộng có năm thanh âm gầm thét, dưới Long Thần điều khiển, điên cuồng bao vây giảo sát hướng Dương Ngưng Phong.

Mà Bạo Phong thức Dương Ngưng Phong đã “ầm ầm!” đến rồi.

Hai cổ lực lượng siêu cường, “ầm ầm!” đụng nhau trong ánh mắt sợ hãi của mọi người, nhất thời làm mặt đất chấn động chốc lát, chân nguyên Địa Vũ cảnh nội liễm, đối với lực lượng đã khống chết đến mức độ kinh người, công kích hai người va đụng lẫn nhau, chỉ phát ra từng tiếng vang trầm muộn.

Móng vuốt và Kim Ô hỏa Long Thần trực tiếp va đụng Phong Thần cước pháp Dương Ngưng Phong, giao phong, ưu thế của Long Thần là móng vuốt và Kim Ô hỏa của hắn, có thể tạo thành thương tổn đến Dương Ngưng Phong, nhiều lần để lại vết thương ở trên đùi Dương Ngưng Phong, đồng thời dùng Kim Ô hỏa bao vây thân thể và thiêu đốt chân nguyên của hắn.

Mà công kích của Dương Ngưng Phong, cái ưu thế duy nhất chính là nhanh và mạnh, đối với Long Thần mà nói, ưu thế kia tương đối trí mạng, Bạo Phong thức và Ngũ Long phá thiên giao phong, một lần nữa Long Thần lấy thất bại mà chấm dứt.

Dưới một cước cuối cùng của Dương Ngưng Phong, mắt Long Thần thấy mình đã bị Dương Ngưng Phong áp chế hoàn toàn, hắn chỉ có thể thu trảo ấn về, chặn một ít cước lúc nãy, công kích Dương Ngưng Phong, lần nữa đánh bay hắn ra ngoài.

Lần này hắn lộn mèo vài vòng ở trên không trung, mới “ầm ầm!” rơi xuống đất, công kích mạnh mẽ của đối phương đã để cho hắn máu chảy đầm đìa đã thật lâu rồi Long Thần không có bị trọng thương nghiêm trọng đến thế.

Trong lục phủ ngũ tạng, chân nguyên Dương Ngưng Phong, công kích bừa bãi ở trong cơ thể hắn. Long Thần sau khi ngã xuống đất, một lần nữa phun ra máu tươi.

“Thất đệ, hay là thôi đi!”

Đám người Lôi Chấn thấy thảm trạng kia trong lòng đều co quắp, dùng thanh âm khẩn cầu mà nói, bọn họ hiểu Long Thần, cho nên dự liệu của bọn họ không sai, Long Thần là một người không buông tha, chuyện mà hắn nhận định, trước khi chưa hoàn thành, hắn sẽ không lui về phía sau!

Giống như, hắn theo đuổi Linh Hi vậy.

Giống như, hắn lúc này ngăn chặn đứng tại phía trước mọi người, vì Chiến tộc sinh tồn mà chiến đấu.

Nhìn người thiếu niên run rẩy từng đợt, một lần nữa bền bỉ đứng lên, hốc mắt mọi người đã đỏ lên. Nhìn bóng lưng đầy kiên quyết của thiếu niên kia lúc này đã khắc thật sâu vào trong lòng mọi người.

“Còn chưa chết ư? Tiểu tử, mạng của ngươi đúng là thật lớn đó nha..”

Dương Ngưng Phong giễu cợt nói, thế nhưng trong lòng hắn khẽ khiếp sợ, trên đùi hắn lúc này đã bị Long Thần tạo thành một đạo vết thương, đồng thời công kích Long Thần lúc nãy, hình như chân tiến vào trong lò than nóng vậy, nóng rực vô cùng, đến hiện tại vẫn không dễ chịu.

Nếu như hắn không phải dùng chân nguyên bảo vệ chân mà nói, sợ rằng đã bị đốt đến không còn.

Hơn nữa, đối phương chỉ mới Địa Vũ cảnh nhất trọng, liên tục kém hơn cái đại cấp bậc! Nói như vậy, chiêu thứ hai Bạo Phong thức của hắn, trên căn bản là có thể đánh chết tươi một võ giả Đại Vũ cảnh nhị trọng, mà hôm nay thì ngược lại, ngay cả một gã Địa Vũ cảnh nhất trọng, cũng không có giết chết.

Hết thảy đều đó, chứng minh Long Thần nghịch thiên và cường đại.

Bên phía Vũ Minh, mọi người vội vàng bàn luận xôn xao.

“Tại sao gã Long Thần này không ngờ lại biến thái đến vậy? Địa Vũ cảnh nhất trọng, dưới Bạo Phong thức Phong Thần cước pháp Dương Vũ hoàng, vẫn còn sống tốt!”

“Trong Long gia, Long Nguyệt và một người tên Long Thần khác đều là Địa Vũ cảnh tam trọng kinh người, mà Long Thần này mặc dù là Địa Vũ cảnh nhất trọng nhưng lực chiến đấu đến đáng sợ muốn tiếp cận bọn họ rồi!”

“Tin đồn, thật thật lâu trước đây, Long gia mới đúng là thế lực đệ nhất Thần Vũ thánh triều, bây giờ nhìn lại, quả thật không giả...”

Bọn họ cho rằng Long Thần là thân đệ đệ hoặc là đường đệ Long Nguyệt, dù sao hình thái chiến đấu của Long Thần lúc này đều giống bọn họ như đúc.

Dương Ngưng Phong ôm tâm thái trêu chọc, không thừa dịp chiếm ưu thế truy kích Long Thần, hắn dự định mài chết Long Thần từ từ.

“Chỉ bằng con rùa cháu chắt như ngươi, lại giả bộ lão thành, còn có khí lực gì chứ? Lão tử chỉ đứng đánh thôi, ngươi cũng không thể ra sức, không phải sao?”

Long Thần ổn định lại thân thể, cười hắc hắc, hoàn toàn không có bộ dạng bị thương nào cả.

Trên thực tế, thương thế tại bên trong cơ thể hắn đã kiên trì không được bao lâu nữa.

“Tại phương diện chân nguyên là ta chịu tổn thương rất lớn, chỉ là khi ta đến Địa Vũ cảnh nhị trọng!”

Trong lòng Long Thần điên cuồng gầm thét, hắn cần lực lượng, không có lực lượng là hắn không sống nổi.

“Mấu chốt Địa Vũ cảnh nhị trọng, rốt cuộc là ở chỗ nào đây?”

Lúc này mặc dù đối mặt với Dương Ngưng Phong nhưng trong đầu óc Long Thần, vẫn luôn luôn hiện lên tình hình Địa Vũ cảnh nhị trọng mà hắn tu luyện trước kia hắn lúc này tương đối hiểu rõ ở trong đầu mình, sau khi trải qua một trận đại chiến, hắn bỗng nhiên cảm giác được hình như hết thảy đều trở nên rõ ràng.

Cơ hội đột phá là lĩnh ngộ từ trong chiến đấu.

Trong đầu óc Long Thần nhanh chóng nhớ lại công kích của Dương Ngưng Phong, Dương Ngưng Phong sở dĩ mạnh hơn hắn, một là ở phương diện chân nguyên, mà độ công kích mạnh yếu, thuộc về một phương diện khác, mỗi lần giao phong cùng Dương Ngưng Long, Long Thần đầu tiên cảm giác được mình có thể ngăn cản đối phương nhưng mà tiếp theo đó trong cùng một công kích, lại là lực đạo nhị trọng khác nhau trùng kích, trực tiếp phóng ra ngoài.

“Đây chính là Địa Vũ cảnh tam trọng là nắm giữ lực lượng và nhịp đập đại địa sao?”

Long Thần tựa hồ có chút nhíu mày.

Suy nghĩ của hắn, dần dần trầm tĩnh ở trong đồ án miêu tả trong địa vũ quyền phổ Địa Vũ cảnh nhị trọng, dần dần thân ảnh hắn diễn luyện theo, còn có kết hợp với thân ảnh Dương Ngưng Phong lúc nãy...

Trong chiến đấu, Long Thần thế nhưng xuất thần, đây là tối kỵ trong tối kỵ, Dương Ngưng Phong bỗng nhiên có một loại cảm giác bị miệt thị.

“Dương Ngưng Phong, sớm kết thúc một chút đi thôi, đừng có lãng phí thời gian nữa..”

Tại phía sau hắn, thanh âm âm lãnh của Triệu Đan Trần tựa như vang lên ở bên tai hắn vậy làm Dương Ngưng Phong sợ đến nỗi giật mình một cái, hối hả gật đầu.

Triệu Đan Trần vẫn đang nhìn chiến đấu của bọn họ, đối với Long Thần biểu hiện, hắn sớm đã có chuẩn bị, Long Thần lúc trước dùng một chiêu Ngũ Long phá thiên phối hợp với Cửu U Ma Tổ Hỏa Tiểu Lang, cũng ép Triệu Đan Trần hắn.

“Địa Vũ cảnh nhất trọng, thế nhưng có được lực chiến đấu như thế, người này thậm chí có chỗ nghịch thiên như thế..”

Triệu Đan Trần mặc dù trong lòng không nói ra nhưng trên thực tế đối với Long Thần tương đối kiêng kỵ.

Một loại kiêng kỵ đó, thậm chí kiêng kỵ so với một Long Thần khác còn sâu sắc hơn.

Một Long Thần khác, tự nhiên là thân đệ đệ Long Nguyệt.

Cho nên, hắn mới bảo Dương Ngưng Phong nhanh chóng kết thúc trận chiến, Dương Ngưng Phong nghe được mệnh lệnh, sắc mặt từ từ trở nên dữ tợn, hắn hoàn toàn hiểu rõ Long Thần ngôn ngữ nhục mạ hắn lúc nãy, cho nên hắn ngẩng đầu, lạnh lùng nói: “Ngươi được xem như là một đối thủ tôn kính, mà ta giết chết trong mấy năm qua đã như vậy, ta liền dùng một chiêu mạnh nhất Phong Thần cước pháp hầu hạ ngươi!”

Vừa nói xong, Dương Ngưng Phong không có đình chỉ chút nào.

“Xì!”

Một cước rất đơn giản, trong nháy mắt đã tới trước mặt Long Thần, một cước đơn giản mà trực tiếp, không có sức tưởng tượng nào cả, nhìn thì có vẻ đơn giản, kỳ thật so với Bạo Phong thức thì cường hãn hơn rất nhiều.

Chỉ có thể dùng huyền diệu để hình dung.

Dưới một cước của Dương Ngưng Phong, không gian tựa hồ bị bóp méo, Long Thần có một loại ảo giác, tựa hồ đối phó với mình không phải là cái chân, mà là toàn bộ thế giới khác hẳn, hướng mình áp bức tới.

“Phong Thần cước pháp, Thần Phong thức!”

“Đúng là cái này đây...”

Long Thần vẫn không có tìm được điểm giới hạn nhưng khi nhìn tới công kích Dương Ngưng Phong, trong lòng hắn như bừng lên một mảnh sáng trưng, có thể nói, một cước của Dương Ngưng Phong, trực tiếp đạp vỡ bức tường ngăn cản Long Thần hướng tới Địa Vũ cảnh nhị trọng.

“Ầm!”

Tại thời khắc cuối cùng, Long Thần vẫn xuất hiện thần!

Hắn không thể ngăn cản một cước của Dương Ngưng Phong, cho nên nơi bị tấn công, công kích Địa Vũ cảnh tam trọng, trên căn bản là có thể làm hắn trực tiếp mất mạng.

Quả thật vậy, cả người Long Thần đều biến hình, cả người hắn máu tươi từ lỗ chân lông bắn tóe ra ngoài, trong nháy mắt hắn đã bị nhuộm thành một huyết nhân.

Thấy tình cảnh này Dương Ngưng Phong thoải mái, bởi vì hắn biết, Long Thần hắn là phải chết không thể nghi ngờ.

Những người Vũ Minh, tiếng lòng căng thẳng, cũng hơi chút thả lỏng.

“Thiên tài chết đi nên cái gì cũng không phải.”

Mà bên phía Chiến tộc và Long tộc, thấy thi thể Long Thần, mắt của mỗi một người như muốn rách nát.

Bọn họ còn chưa kịp rơi lệ, đúng lúc này thân thể Long Thần thế nhưng bắt đầu biến hóa.

“Thời gian nghịch lưu!”

Tại lồng ngực Long Thần, hoa văn Thái Hư long phù dần dần hiện ra, Long Thần tại cái chết trước mắt, sử dụng thần thông duy nhất của Thái Hư long phù, cũng là thần thông nghịch thiên nhất.

Giờ phút này thời gian chảy ngược lại, những máu tươi bắn tung tóe ra ngoài từ thân thể Long Thần, thế nhưng lúc này chảy trở về trong thân thể của hắn, vết thương chằng chịt của hắn, chỉ trong một cái nháy mắt thời gian khép lại hoàn toàn, đồng thời nơi lồng ngực bị lõm vào, cùng lục phủ ngũ tạng bị Dương Ngưng Phong đánh nát, thế nhưng vào lúc này toàn bộ đều khôi phục lại hoàn hảo, khôi phục đến tình trạng trước khi bị Thần Phong thức Dương Ngưng Phong đánh trúng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.