Đây tuyệt đối không phải chuyện trong thời gian ngắn có thể làm được, hắn sẽ bảo trì bộ dạng như heo này một thời gian dài.
- Trời ơi!
Hắn nhìn bóng lưng thiếu nữ đi xa, nếu như đối thủ trở lại trước mặt hắn, hắn nhất định sẽ đánh đập đối phương thật tàn nhẫn.
Hắn không nuốt trôi cơn tức này.
- Trời ơi!
Hắn chỉ giơ ngón tay lên cũng đã đau đớn thấu trời, hắn không ngừng rên rỉ, đau quá, thật sự quá đau!
...
Hoàng Phủ Linh, Ngô Tồn, Thiệu Tuấn Nhân, có không ít thiên kiêu bị Hổ Nữu vượt qua, cả đám vô cùng tức giận.
Khi Hổ Nữu đi lên núi càng lúc càng cang, đại quân diễn hóa thể sau lưng nàng càng khổng lồ, số lượng này không dùng trăm để tính, mà là hàng vạn.
Quá kinh khủng, mỗi tên diễn hóa thể đều là thiên kiêu của thời đại trước, tập trung nhiều như thế là kinh khủng cỡ nào?
Nghiêm Tiên Lộ nhìn thấy có sợ hãi hay không?
Hổ Nữu không quan tâm, nàng hưng phấn gọi tên Lăng Hàn, một đường xông thẳng về phía trước, không ngừng kéo thù hận.
...
Tháng thứ mười!
Lăng Hàn và Nữ Hoàng đều chiến đến quên thời gian, trước đó bọn họ gặp được quá nhiều kẻ địch nhưng chân chính có thể trở thành kẻ địch của bọn họ không nhiều lắm.
Nhưng ở chỗ này, mỗi một tên đối thủ đều là siêu cấp thiên kiêu, là kình địch trên con đường tu hành của Vĩnh Xương Tiên Vương.
Nhất tướng công thành vạn cốt khô, một tên Tiên Vương muốn đạt tới đỉnh phong tự nhiên cũng khó tránh giẫm lên vô số thiên tài làm đá đặt chân của mình, hiện tại những đá đặt chân này được thiên đạo hiển hóa, mỗi người có chiến lực cực kỳ khủng bố.
Kình địch suốt đời của Vĩnh Xương Tiên Vương tụ tập vào nơi này, nhiều bao nhiêu?
Lăng Hàn và Nữ Hoàng mới sống bao nhiêu năm, có thể so sánh sao?
Đối với bọn họ mà nói, tu vi tăng lên quá nhanh, tích lũy chính là nhược điểm lớn nhất, nhưng hiện tại bọn họ lại chiến đấu quá nhiều.
Lăng Hàn cảm giác nhiệt huyết sôi trào, đạo tâm của hắn thăng hoa, ý chí hắn kinh người, hắn sắp mở cánh cửa đó ra, nhưng nói muốn dẩy ra thì hắn vẫn còn kém một chút.
Thiên Đạo Ngọc, có thể luyện hóa!
- Ta sắp đột phá!
Nữ Hoàng nói ra, nàng cũng có cảm nhận giống Lăng Hàn.
- Ân, tiến vào Hắc Tháp luyện hóa Thiên Đạo Ngọc, cơ hội như thế không thể bỏ qua, nếu không lần tiếp theo không biết sẽ bao giờ.
Lăng Hàn quyết định thật nhanh, hắn và Nữ Hoàng cùng tiến vào Hắc Tháp.
Sau một lúc đại quân do Hổ Nữu dẫn theo đã rất đông đảo.
- Lăng Hàn! Lăng Hàn!
Nàng hưng phấn xông thẳng lên phía trước.
Ồ?
Lăng Hàn khẽ giật mình, Hổ Nữu!
Tại sao nàng tới đây?
Lăng Hàn lập tức kịp phản ứng, nhất định là Quản thống lĩnh bẩm báo với Hổ Nữu tình huống lúc đó, nói hắn đã chết, Hổ Nữu làm sao tin tưởng, cho nên nàng tự mình chạy tới.
- Như thế nào?
Nữ Hoàng không cảm ứng được tình huống bên ngoài Hắc Tháp.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, nói:
- Hổ Nữu đến, không bao lâu nữa có thể gặp được.
Nữ Hoàng ít khi lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, một phân thân của nàng trước kia từng gặp qua Hổ Nữu, biết rõ nha đầu kia có sức ghen to lớn, cũng biết Hổ Nữu đẹp như thiên tiên, cũng không thua kém gì nàng.
Muốn thu phục Hổ Nữu, tiếp tục bảo vệ vị trí chính cung Lăng gia thì phải khiêu chiến.
Nữ Hoàng tin tưởng mười phần.
Lăng Hàn cầm Thiên Đạo Ngọc và bẻ một lỗ hỏng, hai người đồng thời cầm trong tay, rút lấy tinh hoa bên trong.
Oanh, toàn thân bọn họ rung chuyển lắc lư, trong người bộc phát hào quang cực kỳ kinh người, mỗi một hào quang đều giống nhau.
Một canh giờ, hai thời cơ, năm canh giờ, một ngày!
Lăng Hàn và Nữ Hoàng đều đạt tới trạng thái bảo hòa, không thể tiếp nhận lực lượng Thiên Đạo Ngọc nhiều hơn nữa, lúc này bọn họ cực kỳ có tự tin chém ra đao thứ năm.
Tinh hoa của Thiên Đạo Ngọc không ngừng theo lỗ hỏng tiến ra bên ngoài giống như vĩnh viễn sẽ không đình chỉ.
Không thể ngăn cản.
Lăng Hàn cau mày, chẳng phải như vậy sẽ lãng phí Thiên Đạo Ngọc không công sao?
Hắn đánh chủ ý rất tốt, Hổ Nữu đến, vừa vặn có thể giao Thiên Đạo Ngọc cho nàng, bây giờ hắn nhất định phải trùng kích ngũ trảm, nếu lo lắng phong ấn tinh hoa của Thiên Đạo Ngọc xói mòn nhanh chóng, hắn sẽ bỏ qua cơ hội mở cánh cửa ngũ trảm.
Đây là tích lũy vô số trận chiến hình thành, tiếp theo lại muốn đạt trạng thái như vậy sẽ cần địch nhân gấp mười lần, gấp trăm lần, hơn nữa đây là cơ duyên một kỷ nguyên có một lần, dưới tình huống bình thường, ngươi phải mất bao lâu mới có thể gặp được nhiều thiên kiêu như vậy?
Cho nên bỏ qua cơ hội lần này, lần tiếp theo sẽ là trăm vạn năm, ngàn vạn năm.
Lăng Hàn nghĩ tới, hắn ra khỏi Hắc Tháp, sau đó tiến vào không gian thần khí.
- Cầm lấy đi!
Hắn ném Thiên Đạo Ngọc còn lại sau đó rời đi, lưu lại Nhu Yêu Nữ không hiểu gì cả.
Hắn đau lòng.
Thứ tốt như vậy hắn muốn lưu lại cho người mình, đáng tiếc Hổ Nữu hấp tấp, đã sớm không thấy đâu cả, Thiên Phượng Thần Nữ không tiến vào Trảm Trần, căn bản không có tư cách luyện hóa, bằng không chính là chịu chết.
Chỉ có thể tiện nghi đại yêu tinh.
Nhu Yêu Nữ tiếp nhận Thiên Đạo Ngọc, trên gương mặt khó hiểu.
Ngươi có ý gì, nện ta một tảng đá rồi bỏ chạy? Ta làm gì ngươi? Nện ta làm gì vậy?
Sau một khắc nàng cảm nhận được năng lượng trong Thiên Đạo Ngọc phóng ra ngoài, nàng lập tức khiếp sợ.
Quá bàng bạc, giống như đối mặt với thiên đạo đáng sợ.
Nàng vội vàng cầm lấy Thiên Đạo Ngọc, khoanh chân ngồi xuống sau đó luyện hóa chỗ tốt.
Nàng chủ động dẫn dắt tinh hoa trong Thiên Đạo Ngọc, ngay sau đó lập tức phát hiện đây chính là chí bảo, nó tu bổ những điểm chưa đủ trên con đường tu luyện của nàng lúc trước đạt tới mức hoàn mỹ.
Nàng cũng đã đạt tới tứ trảm, nhưng hiện tại cơ duyên Trảm Trần trở lại, nàng có thể bù đắp căn cơ bản thân.
Đây là chuyện xấu sao?
Không không không, nàng lập tức phát hiện không phải như thế.
Nàng còn cách thiên đạo quá xa cho nên nhìn thấy thiên đạo rõ ràng.
Lúc trước bản thân nàng không nhìn thấy thiên đạo cho nên giống như người trong cuộc hồ đồ. Nhưng hiện tại nàng đã nhảy ra ngoài cuộc cho nên có cái nhìn hoàn toàn khác, có cái nhìn thấu triệt hơn xưa.
Nội tâm nàng kích động mãnh liệt, nàng đang từ vương giả tiến quân vào hoàng giả, nàng vốn có tiên thai, sau khi thành tựu hoàng giả thì tiền đồ của nàng quang minh vô hạn.
Lăng Hàn... Hắn không phải chán ghét mình sao, tại sao lại tặng cho mình chí bảo như vậy?
Chẳng lẽ đây là tín vật đính ước?
Thật là oan gia, thật không biết xấu hổ, không nói một câu mà muốn câu dẫn nàng?
Hừ, mới không cần, nàng nhất định phải rụt rè lại rụt rè, nếu không Lăng Hàn sẽ cho rằng nàng là nữ nhân tùy tiện.